Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 99 - Chương 99: Làm Sủi Cảo

Chương 99: Làm Sủi Cảo Chương 99: Làm Sủi CảoChương 99: Làm Sủi Cảo

Ở nhờ nhà Dương đại nương thì ít nhất không cần màn trời chiếu đất, đặc biệt là đêm mưa, trong sơn động không an toàn, cũng có thể sẽ có dã thú vì tránh mưa đi vào.

Khương Bảo Châu gật đầu, rất tin tưởng lời của Thẩm Hoài Dung, dù sao không cần suy nghĩ nhiều, cứ nghe hắn là được rồi.

Trong không gian có mười ba hương, các loại hương liệu, sáng mai nàng sẽ nói với Dương đại nương là để nàng làm sủi cảo, bảo đảm ăn ngon.

Đêm đã khuya, Thẩm Hoài Dung nằm bên cạnh Khương Bảo Châu, không hiểu sao trong lòng nàng lại thấy hồi hộp nên nhắm mắt lại rất lâu cũng không ngủ được, nàng rất nhớ người nhà. "Ngoan, chờ thêm vài ngày nữa là tốt rồi."

Thẩm Hoài Dung nhẹ giọng an ủi, rồi sau đó nhắm mắt lại, đợi một lát, Khương Bảo Châu phát ra tiếng hít thở đều.

Dưới ánh đèn dâu mờ nhạt, khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Bảo Châu trắng nõn như ngọc, trong lòng Thẩm Hoài Dung lại đập lỡ một nhịp, tiểu nha đầu còn chưa lớn mà hắn lại có tâm tư xấu xa, chẳng lẽ hắn thực sự không bình thường?

Trong lòng hơi loạn, Thẩm Hoài Dung đang muốn đứng lên, đột nhiên Khương Bảo Châu lăn qua, trực tiếp lao vào trong lòng hắn.

Ngay sau đó, hai chân của Khương Bảo Châu đè lên người hẳn, như bạch tuộc bám lấy hẳn.

Lại là tư thế quen thuộc, Thẩm Hoài Dung rất khó vùng vẫy nên đành cam chịu số phận, nhắm mắt xuôi tay. Rạng sáng ngày thứ hai, Thẩm Hoài Dung tỉnh lại, phát hiện Khương Bảo Châu đang ở bên cạnh nhìn mình chằm chằm.

"Chào buổi sáng"

Đêm qua, Khương Bảo Châu ngủ rất ngon, sáng sớm bị tiếng mưa tí tách đánh thức, quả nhiên như Thẩm Hoài Dung suy đoán, lại tiếp tục có mưa rơi.

"Chào buổi sáng"

Thẩm Hoài Dung ngồi dậy, phát hiện Khương Bảo Châu đang thu mình trong một góc, sau khi tiểu nha đầu tỉnh lại liền trượt ra ngoài, hắn cũng không vạch trần, nhưng không có nghĩa là hắn không biết.

"Biểu ca, ta đã nói là ta ngủ rất thành thật rồi mà”

Đối phương không có phát hiện, Khương Bảo Châu khô cẳn tự khen mình vài câu, thấy Thẩm Hoài Dung không trả lời liền chạy ra cửa, một lát sau trong sân lại truyền ra tiếng cười nói.

Hôm nay trong thôn giết heo, Dương đại nương dậy sớm đi mua một khối thịt về băm làm nhân, bà đang rửa rau cần thì bị Khương Bảo Châu giành đi.

"Dương đại nương, ngài nghỉ một lát, †a làm việc nhanh nhẹn, cứ để ta làm cho"

Khương Bảo Châu xung phong nhận việc, chỉ vì khẩu vị của Thẩm Hoài Dung bắt bẻ, khi thịt heo không được xử lý tốt thì sẽ còn chút mùi máu tươi, sẽ ảnh hưởng đến việc hắn ăn uống.

Tranh thủ lúc người còn chưa chuẩn bị, Khương Bảo Châu thêm vào gia vị ở trong không gian, kiểm tra tỷ lệ nhân sủi cảo thịt rau cần.

Bột đã lên men, Dương đại nương cán da, Khương Bảo Châu làm sủi cảo, nàng biết hai mươi mấy cách bao, chỉ lấy ra loại dễ hiểu nhất nhưng lại được Dương đại nương liên tục khen ngợi. "Dương đại nương, không bằng áp chảo chút bánh chẻo trước."

Nhà bếp đang nấu cháo gạo kê bí đỏ, Khương Bảo Châu cân nhắc làm thêm chút bánh chẻo áp chảo sẽ càng tốt, hỏi ý kiến của Dương đại nương.

"Bảo Châu, cháu là người sành ăn, là người có tài có phúc, đại nương đều nghe cháu"

Có người làm bạn nói chuyện, Dương đại nương mặt mày hớn hở, thậm chí còn hy vọng Khương Bảo Châu vẫn luôn ở lại trong nhà.

Mà Thẩm Hoài Dung cũng không nhàn rỗi, đang dạy chồng của Dương đại nương kỹ xảo đi săn.

"Dương đại nương, mau, nhanh lên!"

Có người trong thôn chạy đến trước sân hô lớn: "Con trai con dâu của bà đã trở lại, đang ở cửa thôn!" "Tại sao Đại Tráng cùng Mạn Nương lại trở lại?"

Dương đại nương giật mình, vội vàng đưa tay lau lên tạp dê, sắc mặt đột nhiên thay đổi

Con trai con dâu của bà đang làm việc ở trong thành, cũng thuê một sân nhỏ ở trong thành, hiện tại con dâu sắp sinh, căn bản không thích hợp ra ngoài vào ngày mưa, tháng lớn rồi lỡ như xảy ra chuyện gì...
Bình Luận (0)
Comment