Chương 324: Tiểu Kiều Lột Xác
Chương 324: Tiểu Kiều Lột XácChương 324: Tiểu Kiều Lột Xác
Thấy mọi người rời đi, Khương Tu Văn giống như trái cà tím bị đánh dập.
"Tu Văn, Tu Võ, hai đứa mau đi làm việc."
Còn chậm trễ và lề mề nữa thì bữa tối sẽ biến thành bữa khuya mất.
"Cha, chỉ có mỗi con và nhị đệ thì không đủ người làm việc."
Khương Tu Văn làm việc cũng không sao, hắn chỉ muốn giám sát phụ thân mà thôi.
Dù sao cũng do Khương Bát Đấu đã nói, dù thế nào cũng không thể để cho ông nhàn hạ được.
"Láo xược!"
Khương Bát Đấu tức giận đến râu vểnh lên, nói: "Sao hai đứa có thể nói với bổn quan như vậy, thật là bất kính."
Hiện tại ông đã là Khâm sai đại lão gia, là người được Hoàng thượng nhớ đến.
"Cha..."
Khương Tu Võ rất buồn bực.
Trước kia, người cha Khương Bát Đấu này luôn dùng thân phận trưởng bối mà chèn ép bọn họ.
Hiện tại, lại đổi thành dùng chức quan.
Nghĩ đến bản thân vẫn chỉ là một bộ khoái nhỏ, Khương Tu Võ rất đau lòng, suy nghĩ tòng quân càng mãnh liệt hơn.
Khương Bát Đấu đến thư phòng uống trà, để hai huynh đệ Khương gia làm việc.
Chỉ tiếc, chân tay hai người cũng không hề nhanh nhẹn, học nửa ngày trời vân chưa gói được một cái bánh ú.
"Đại ca, Nhị ca, muội đến để chỉ dẫn cho hai huynh đây."
Khương Bảo Châu phút chốc dùng cái cớ 'Dạy học”
Bánh ú trong nhà vừa có nhân mặn vừa có nhân ngọt.
Bánh ú nhân hạt dẻ, bánh ú nhân thịt và lòng đỏ trứng, bánh ú ngọt nhân đậu, còn có bánh ú nhân mứt táo và gạo đại hoàng.
Có một số được Khương Bảo Châu trực tiếp lấy từ trong không gian ra.
Sau khi đợi đến buổi trưa, Bạch Lạc Trần cùng Tiểu Kiều một trước một sau đi đến Khương gia.
"Mọi người đang gói bánh ú sao?"
Bạc Lạc Trần thấy Khương Tu Văn và Khương Tu Võ đang sắn tay áo, vẻ mặt rất mới lạ.
Nghe nói có bánh ú nhân thịt mà người phía Nam thích thì nụ cười trên mặt Bạch Lạc Trân càng thêm chân thật.
Mấy tháng nay, Tiểu Kiều lột xác đến mức mọi người suýt chút nữa đã không nhận ra.
Vốn dĩ vừa đen còn vừa cao lớn, hiện tại đã có eo thon như cây liễu.
"Tiểu Kiều tỷ tỷ."
Nghe nói khoảng thời gian trước Tiểu Kiều không ở biên thành, giờ gặp lại, Tiểu Kiều đã cho Khương Bảo Châu một bất ngờ lớn.
"Phía Nam vừa có kiểu dáng mới, cái này cho muội đeo."
Tiểu Kiều mở hộp gấm ra, bên trong có hai mươi bốn nhánh hoa lụa sinh động nhìn như thật.
Mỗi một đóa đều tỏa hương thơm thoang thoảng.
"Đa tạ tỷ tỷ!" Khương Bảo Châu câm lên một đóa, nàng yêu thích đến không muốn buông tay.
Hoa lụa được làm hoàn toàn bằng tay, chỉ tiết được xử lý vô cùng cẩn thận, không có một chút lỗi nào.
"Khách sáo cái gì."
Tiểu Kiều nở nụ cười nhẹ không có lộ ra răng.
Dựa theo cách của Khương Bảo Châu đã chỉ dẫn cho nàng, Tiểu Kiều đã cố gắng mấy tháng nay và hiệu quả vô cùng kinh ngạc.
Vốn dĩ bộ dáng của nàng đã không tệ, mỗi đêm đều bôi kem làm trắng, uống viên thuốc trắng da.
Rời đi hơn một tháng, Bạch Lạc Trần gặp lại nàng cũng rất bất ngờ.
"Nhưng mà, hẳn chỉ là kinh ngạc trong chốc lát, sau đó lại bắt đầu chế giễu ta."
Bạch Lạc Trần xấu miệng, luôn nhắc đến quá khứ đen tối của nàng khi còn bé là luôn chạy theo đuôi hắn, còn chảy nước mũi hai bên.
"Tỷ và Bạch Lạc Trân cũng đã từ hôn."
Tiểu Kiều cũng không có biểu cảm gì đối với Bạch Lạc Trần, chuyện đã là quá khứ, nàng cũng không muốn nhắc lại.
Để trở nên xinh đẹp, có phép tắc và lễ phép hơn.
Nên trong một tháng qua, Tiểu Kiều đã luôn ở thành bên cạnh.
"Thành bên cạnh có một lão ma ma đã xuất cung, bà ấy đã dạy cho ta những phép tắc."
Tiểu Kiều mở tay ra, trong lòng bàn †ay có hơi sưng.
Hai tỷ muội gặp nhau, Tiểu Kiều nói ra nghỉ hoặc của chính nàng.
"Bảo Châu muội muội, rõ ràng tỷ đã thay đổi rồi, nhưng vì sao tỷ vẫn không vui vẻ?"
Chuyện từ hôn, nàng cũng đã chấp nhận.
Chỉ là học những quy tắc khiến Tiểu Kiều cảm thấy tập luyện quá vất vả.