Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 120 - Chương 120: Nấu Mì

Chương 120: Nấu Mì Chương 120: Nấu MìChương 120: Nấu Mì

Nàng chỉ có thể hiểu ý chính, đối với phương pháp nấu món thịt bò nói trên, Khương Bảo Châu có chút kinh ngạc.

Theo luật của Đại Tê chính là không được giết bò, bò cùng người dân đều có hộ tịch giống nhau, tội danh trộm giết bò cũng không hề nhẹ hơn giết người là bao.

Cho dù giết một con bò già yếu, cũng cần phải trải qua những thủ tục nghiêm khắc và được sự đánh giá và phê duyệt ở nha môn.

Dựa theo trí nhớ của nguyên chủ, nàng chỉ có một lần duy nhất được ăn thịt bò là do được cha mẹ dẫn đi cung yến cùng, chỉ tiếc thịt bò ấy đã bị băm vo thành viên, vả lại sau khi ướp với nhiều loại gia vị thì đã sớm không còn mùi đặc trưng của thịt bò. "Đây là sách dạy nấu ăn của tộc man."

Tộc Man ít cày ruộng, nuôi nhiều cũng chỉ để ăn thịt là chính nên có thể tùy ý giết bò, cho dù chỉ cách nhau trăm dặm nhưng tập tục của Man tộc thành Tứ Thủy cùng với biên thành Đại Tê là hoàn toàn khác nhau.

"Thẩm đại nhân, ta nhất định sẽ học giỏi tiếng Man"

Nghe Trần quan sai nói, mặc dù dân chúng có thể lui tới mua bán ở biên thành, là vì có không ít người hiểu được tiếng man, bọn họ chỉ biết nói chứ không biết viết.

Mà các cửa tiệm sách ở biên thành đang tuyển người, giống như phiên dịch ở hiện đại, có thể dịch những từ ngữ phổ biến trong man tộc và bán chúng ở biên thành.

Thoại bản phiên dịch bán được ít nhất cũng hai lượng bạc, đủ để một gia đình có mấy miệng ăn sống được hơn mấy tháng. "Cô học giỏi được tiếng Man đi rồi nói sau."

Thẩm Hoài Dung không thể không đen mặt, thuộc hạ của hắn lại dám đào hố cho tiểu nha đầu, những thoại bản Man tộc kia miêu tả lộ liễu, hoàn toàn không có đúng đắn, có rất nhiều chuyện không đúng lễ giáo, những thứ này sao có thể cho Khương Bảo Châu xem?

Nhưng mà hắn cũng không lập tức phản đối, nếu không dựa vào sự ham tìm tòi của tiểu nhà đầu, vốn dĩ đang không có hứng thú nhưng vì bị hắn phản đối nên lại muốn đi xem.

Hai người ngồi một canh giờ, cuối cùng Khương Bảo Châu cũng từ trong cuốn sách ngẩng đầu: "Thẩm đại nhân, ngài từ ngoài thành chạy đến đây có phải chưa ăn tối đúng không?”

"Ừm, chưa ăn."

Vẻ mặt Thẩm Hoài Dung lạnh nhạt, sau khi ở trong lêu lớn quân đoàn bàn chuyện, hắn biết được tin vui Khương gia đã dọn vào nhà mới thì hẳn liền vội giục ngựa từ ngoài thành vội trở về, chỉ để có thể gặp mặt Khương Bảo Châu.

Khương Bảo Châu như tỉnh ngộ, Thẩm đại nhân từ đường xa đến mà nàng không chỉ không quan tâm người ta đã dùng cơm chưa, ngược lại còn bóc lột người ta một lúc lâu.

"Vậy ngài muốn ăn gì?"

Phòng bếp ở sân trước, nàng đi đến phòng bếp nấu cơm chắc chắn sẽ làm kinh động đến Khương ma ma, cũng may trong phòng của Khương Bảo Châu có nước, cũng có dầu, muối, tương, dấm chua và ít đồ ăn.

"Muội cứ nấu đi"

Mặc kệ là món gì, chỉ cần là Khương Bảo Châu làm thì hắn đều thích. "Vậy ngài chờ ta, ta sẽ lập tức làm cho. ngài một bát mì."

Đã quá trễ để nấu một bữa thịnh soạn, nhưng không có gì tốt hơn một bát mì giữa trời se lạnh thế này.

Trong nhà còn xương hầm, Khương Bảo Châu gỡ thịt ra, dùng nước xương nấu mì, bỏ thêm hai lát bắp cải, bỏ thêm trứng gà, làm thành một bát mì xương vô cùng hoành tráng.

Chỉ là bên trên khá đơn giản nên Khương Bảo Châu lấy cải bẹ từ trong không gian ra cho thêm vào, bỏ vài giọt đầu mè để thêm gia vị, sau đó bưng lên bàn.

Thẩm Hoài Dung đã đói đến mức bụng kêu vang, ăn xong một bát mì nóng làm hắn chợt cảm thấy toàn thân đều thoải mái, đầu óc căng thẳng mấy ngày nay cũng được thả lỏng.

Cơm nước xong, Khương Bảo Châu muốn đi rửa chén nhưng bị Thẩm Hoài Dung ngăn lại, vì vậy dưới sự ngây người của Khương Bảo Châu, Thẩm Hoài Dung đã đích thân múc nước rửa sạch chén đũa.

Ngón tay của Thẩm đại nhân thon dài, Khương Bảo Châu vô cùng cảm thán khi hắn dùng bàn tay đẹp như vậy để làm việc.

"Cha của ta thường hay nói quân tử sẽ không đến gần nhà bếp, vậy vì sao Thẩm đại nhân lại chủ động làm việc này?"

Ở Đại Tề, dường như mọi người đều có tư tưởng nam ngoại nữ nội, cho dù cha mẹ nàng đã được khai sáng, nhưng người gánh vác việc vặt trong nhà vẫn là mẫu thân Văn thị.

"Có thể... do làm quân tử quá mệt mỏi?"

Tâm tình Thẩm Hoài Dung nhanh chóng chuyển biến tốt, cất lời đã nói ra lời lừa gạt Khương Bảo Châu.
Bình Luận (0)
Comment