Chương 353: Phiên Ngoại 2
Chương 353: Phiên Ngoại 2Chương 353: Phiên Ngoại 2
"Nương, chuyện này ngài phải hỏi Tu Văn."
Có cơ hội Khương Tu Văn một chân, Giả Minh Nguyệt càng không bỏ qua.
Nàng bình tĩnh uống cháo, bổ một đao cho tướng công.
Đấu tranh nội bộ, Khương Tu Văn nóng nảy, không khỏi nháy mắt ra hiệu với Giả Minh Nguyệt.
Giả Minh Nguyệt coi như không thấy, tiếp tục ăn cơm.
"Lão đại, chuyện này là sao?"
Văn thị cũng muốn xem náo nhiệt, trong lòng yên ổn vài phần.
Xem ra, người là do Khương Tu Văn phái xe ngựa đưa đi.
Với hiểu biết của bà về đại nhi tử, Khương Tu Văn nhất định có nhược điểm ở trong tay ba đứa nhỏ.
"Nương, xem ngài nói kìa, con là cậu, con có thể trơ mắt nhìn bọn nhỏ tự mình lên đường sao?"
Hiện tại đất nước thái bình, nhưng cũng có không ít đứa nhỏ bị lừa bán.
Khương Tu Văn nói rất đường hoàng, lập tức bị Giả Minh Nguyệt vạch trần.
"Nhưng tại sao người hầu bên cạnh Đại Bảo lại tới tìm ta nói chàng giấu mấy trăm lượng bạc ở phòng chất củi?"
Điều kiện trong nhà khá tốt, căn bản không thiếu bạc.
Bản thân Giả Minh Nguyệt làm buôn bán, cũng không phải là người keo kiệt bủn xỉn.
Mỗi tháng nàng đưa cho Khương Tu Văn mấy trăm lượng bạc tiền tiêu vặt, nhiều hơn cả một năm bổng lộc của Khương Tu Văn.
Nhưng mặc dù như vậy, Khương Tu Văn ở bên ngoài vẫn ăn mặc cần kiệm, vắt chày ra nước.
Tiền tiết kiệm được toàn dùng để mua nghiên mực, còn vui mừng hơn có được tình nhân xinh đẹp.
Vấn đề là, người ngoài không biết sự yêu thích của Khương Tu Văn.
Vì vậy, Giả Minh Nguyệt luôn là người gánh tội thay.
Nàng đi ra ngoài thường xuyên bị các phu nhân khuyên bảo, phải hào phóng đối với nam nhân nhà mình một chút.
"Nương, mấy ngày trước đây con dâu đi tụ hội, nghe nói phu quân và đồng liêu uống rượu, vì tránh né tính tiền nên đã bỏ chạy trước."
Chút tiền cơm sứt mẻ cũng không chịu bỏ ra, truyên ra làm mọi người chê cười.
Thanh danh của Giả Minh Nguyệt nàng hiện tại còn xấu xa hơn cả Mẫu Dạ Xoa.
Thật oan uổng!
"Nương, nhi tử không tránh né việc tính tiền, là những người kia mang ý xấu, muốn chuốc say nhi tử."
Cho nên, Khương Tu Văn gọi loại rượu quý nhất, uống vài ngụm liền bỏ chạy.
Muốn tính kế hắn, không có cửa đâu!
"Tam Bảo rõ ràng nói chỉ cần ta lấy ngựa xe đưa bọn nhỏ đi thì chắc chắn bọn nhỏ sẽ giúp ta giữ bí mật mà”
Khương Tu Văn ảo não, hắn bị ba đứa nhóc con lừa.
Người trẻ tuổi, tá ma giết lừa, qua cầu rút ván, không có đạo đức!
Làm việc như vậy, sau này còn ở chung như thế nào được?
"Cho nên, ngươi tin tưởng lời ba đứa trẻ con nói."
Khương Bát Đấu cười nhạo, càng sống càng đi trở về!
Trong bữa ăn, không khí vô cùng náo nhiệt.
"Sáng nay tiểu thư phái người đưa tới cá lớn, hôm nay có thêm món cá lư hấp."
Sau khi Khương ma ma bưng lên bàn, sắc mặt Nguyễn Miên Miên lập tức thay đổi.
"Miên Miên, nàng không thoải mái sao?"
Khương Tu Võ ở bên cạnh thấy vậy thì hỏi nhỏ.
Đều là người trong nhà, nếu không thoải mái thì sẽ nói, dù có rời bàn trước thì cũng sẽ không có ai trách móc. "Tu Võ, ta biết."
Nguyễn Miên Miên bất an vuốt ve bụng, nhưng không rời bàn.
Chờ đến khi Khương Tu Võ ở bên cạnh ăn cá, sắc mặt của nàng càng trắng bệch, cuối cùng nhịn không được mà nôn khan.
"Nhị đệ muội, muội làm sao vậy?"
Giả Minh Nguyệt ngồi gần Nguyễn Miên Miên, vội vàng đỡ người đến một bên.
Nàng nhìn thấy Nguyễn Miên Miên dùng khăn che miệng, nhỏ giọng hỏi: "Bao lâu rồi muội chưa đến ngày?”
Từ sau khi Nguyễn Miên Miên bị ốm thì thân mình bị tổn thương, cả nhà không bao giờ nhắc tới chuyện thúc giục con nối dõi.
Khương Bát Đấu cùng Văn thị là người hiểu biết, không nóng nảy.
Nguyễn Miên Miên không có áp lực, vân luôn điều dưỡng thân mình. Sau lưng, cha mẹ luôn nói mệnh của nàng tốt, gả cho người trong sạch.
Thành thân hơn hai năm không có tin tức, cha mẹ chồng cũng không trách móc nặng nề.
Thậm chí còn nói, cho dù đời này không có con nối dõi thì cũng không sao, quá kế một người là được.
"Hai tháng rồi nguyệt sự của muội vẫn luôn không chuẩn."
Nguyễn Miên Miên ngạc nhiên, nàng chưa bao giờ có ý tưởng này, cam chịu chính mình không thể thụ thai.
"Tẩu sẽ cho muội một thứ, sáng mai muội thử một chút."
Que thử thai vẫn là nên dùng vào buổi sáng sớm, Giả Minh Nguyệt vẫn luôn làm việc kinh doanh liên quan đến các nữ quyến trong gia đình giàu có.