Chương 222: Xem Bói 2
Chương 222: Xem Bói 2Chương 222: Xem Bói 2
Tuy nàng cũng không ôm quá nhiều hy vọng, nhưng nàng vẫn có chút tò mò.
"Cô nương, cho lão phu lắm lời hỏi một câu, song thân phụ mẫu của cô không còn ở với cô, một mình cô không thể chống đỡ được tình hình nguy khốn đúng không?"
Ông lão râu bạc vuốt vuốt râu của mình, lắc đầu thở dài hỏi.
"Đúng vậy, nhưng vì sao ngài biết được?"
Sắc mặt Tiền Ngọc Lan nghiêm túc, ông lão này xem rất chính xác.
"Lão phu đã nói, sờ xương xem tướng, cái gì cũng tinh thông."
Ông lão lại nói: "Cô nương, trong vòng một năm nay cô nhất định sẽ lấy chồng."
Tiền Ngọc Lan ngày thường vốn đã thanh tú, còn đã đến tuổi lấy chồng, không thể nào không gả đi.
Một năm thì một năm.
"Vị hôn phu của cô vô cùng cưng chiều cô, mà cô còn có con trai."
Giường,Quảng" là nơi che giấu, phía dưới là "Mộc" đại biểu có con nối dõi.
Ông lão râu trắng nói xong, Tiền Ngọc Lan nghe qua cũng cảm thấy mơ hồ, trong đầu nàng toàn là chuyện trong vòng một năm sẽ lập gia đình.
"Tiểu nha đầu, ngươi có muốn xem bói không?"
Khương Bảo Châu là mục tiêu chính.
"Không cần đâu."
Tuy rằng rất chính xác, nhưng Khương Bảo Châu cảm thấy bản thân mình không có gì để hỏi.
Những chuyện như nhân duyên, của cải này cứ thuận theo tự nhiên thôi.
Sống sót sau tai nạn, nàng tin gặp đại nạn không chết thì ắt sẽ hạnh phúc đến cuối đời.
"Không tốn tiền."
Ông lão có chút vì chuyện trước mắt, nhưng sợ bị Khương Bảo Châu phát hiện vì vậy đã nói: "Ta và cô nương có duyên, không thì ta miễn phí đoán chữ cho cô nương nhé?"
"Được thôi."
Khương Bảo Châu viết xuống chữ "sâm", sau đó nàng hỏi ông lão: "Đại sư, nếu cháu hỏi về nhân duyên, vậy thì ba mộc có nghĩa là có ba đứa con trai sao?"
Ông lão râu bạc giật mình, ông cũng không thể để cho tiểu nha đầu này nhìn thấu được.
"Cũng không phải, cũng không phải!"
Ý không phải là có ba đứa con mà chính là tình kiếp.
"Sâm, cả một rừng cây, tiểu nha đầu ngươi rất được nam tử yêu thích, chỉ sợ có người sẽ vì tình mà hận ngươi!
Cho nên, cách ổn thỏa nhất chính là giữ khoảng cách với nam tử, không cần quá gần gũi."
"Vậy phụ thân của cháu còn hai ca ca của cháu thì sao?"
Cách xa nam tử, có lẽ cũng không cần cách xa người thân đâu nhỉ.
"Người thân chính là người thân, không liên quan đến những nam tử xa lạ."
Lão nhân lại nói lời khuyên giải: "Ngoài việc đó ra, đối với những người từng có ân huệ với cô thì cũng không cần phải cách xa"
"Dạ"
Trong đâu Khương Bảo Châu phút chốc hiện lên khuôn mặt của Thẩm Hoài Dung, Thẩm đại nhân có thể là người thân.
Không biết vì sao, nàng luôn có cảm giác ông lão râu bạc này có chút kỳ quái.
Khương Bảo Châu vừa đi ra ngoài được vài bước, nàng muốn quay trở lại để xem bói nhưng nhận ra sạp xem bói kia đã không còn nữa.
Vội vàng rời khỏi chợ, ông lão râu bạc nghiêng mình đi vào một ngõ nhỏ, Thanh Y đã sớm đợi ở ngõ nhỏ.
"Sao rồi, Khương tiểu thư có tin không?"
Thanh Y vội đưa tiền cho ông lão râu bạc, hỏi.
"Tin, tin!"
Lão nhân thở dài một hơi, ông dựa theo kịch bản của Thẩm đại nhân mà làm, ít nhất vẫn nói rõ điểm quan trọng.
Ông ấy rất thông minh, trước tiên dùng Tiền Ngọc Lan để làm mồi dụ, chiếm được sự tin tưởng của Tiên Ngọc Lan.
"Thanh Y, vì sao Thẩm đại nhân lại đối với Khương tiểu thư..."
Lão nhân râu bạc có chút khó hiểu trong lòng, về mặt tính toán thì ai cũng kém hơn so với Thẩm đại nhân.
"Lấy tiền rồi vẫn không chặn được miệng của ông à?"
Thanh Y ra dấu im miệng, công tử nhà hắn ta nghĩ gì, người làm hạ nhân như bọn họ làm sao đoán ra được.
Tóm lại, có lẽ vì công tử đề phòng Bạch Lạc Trần đào góc tường của mình.
Trên chợ, tiếng người nói chuyện ồn ào.
Tiên Ngọc Lan bỏ ra hai mươi văn nhưng trong lòng ít nhiều gì cũng có chút Vui sướng.
"Bảo Châu, muội cảm thấy đại sư xem có chính xác không?" Trong vòng một năm nàng có thể lập gia đình, vả lại phu quân tương lai còn rất quan tâm nàng, vợ chồng rất hòa thuận.
Tiền Ngọc Lan không nghĩ mình lại may mắn đến vậy.
Nàng chỉ là bé gái mồ côi, tương lai nàng cũng không có nhà mẹ đẻ để dựa vào, chuyện lập gia đình có khả năng sẽ bị xem thường.