Chương 290: Ngươi Không Xứng Làm Đối Thủ Của Ta
Chương 290: Ngươi Không Xứng Làm Đối Thủ Của TaChương 290: Ngươi Không Xứng Làm Đối Thủ Của Ta
Văn thị thì mang theo Khương Bảo Châu cùng với nhân chứng quan trọng là Thanh Hạnh tạm thời dọn vào đại doanh thành Bắc, chờ vụ án được giải quyết thì lại trở vê.
"Đều nghe theo dượng cùng cô mẫu."
Văn Xuyên Hàn không có bất kỳ ý kiến gì đối với việc ở lại Khương gia để trông cửa.
Nhưng mà, tiểu biểu muội dễ dàng đi theo Thẩm Hoài Dung như vậy làm trong lòng hắn ta rất không thoải mái.
"Thẩm đại nhân, xin ngài dừng bước."
Thừa dịp Khương Bảo Châu thu dọn đồ đạc, Văn Xuyên Hàn ngăn Thẩm Hoài Dung lại rồi gọi người vào tiền viện.
"Có việc gì?" Đối mặt với Văn Xuyên Hàn, Thẩm Hoài Dung rất là thản nhiên hỏi.
"Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, chắc là ngươi biết mục đích ta đến biên thành lần này."
Văn Xuyên Hàn là người lỗi lạc, không thích che giấu.
"Có mục đích gì?"
Đối diện với tình địch, Thẩm Hoài Dung không có cách nào biểu hiện ra sự rộng lượng, hắn sớm đã nhìn Văn Xuyên Hàn không vừa mắt rồi.
"Đính hôn với biểu muội."
Hai nhà Văn Khương đều hy vọng quan hệ càng tiến thêm một bước.
Cho nên, Thẩm Hoài Dung là ngoại nam, không nên thân cận quá mức với Khương Bảo Châu.
Ít nhất cũng phải băn khoăn đến cảm nhận của phu quân tương lai cũng chính là biểu ca là hắn ta đây.
"Các ngươi đã đính hôn chưa?”
Thẩm Hoài Dung tiến lên một bước, ánh mắt sáng rõ.
"Còn chưa, nhưng mà sẽ rất nhanh thôi."
Sính lễ vẫn còn chưa được chọn mua xong, chờ mua đầy đủ hết thì đính hôn cũng chỉ là một hình thức mà thôi.
Văn Xuyên Hàn rất có tin tưởng đối với chuyện này.
"Về sau không nên nhắc đến chuyện thành hôn như thế."
Việc hôn nhân chưa được thông báo ra bên ngoài, chưa đâu vào đâu cả mà đã nói ra thì sẽ phá hỏng danh tiết của Khương Bảo Châu.
"Huống hồ, ngươi không có cơ hội."
Thẩm Hoài Dung xoay người, khoanh tay lại rồi nói: "Ngươi dùng cái gì để bảo vệ nàng?"
Hắn nói không chỉ là địa vị, mà là thân thủ của Văn Xuyên Hàn quá kém.
"Lời này của ngươi là có ý gì, Thẩm đại nhân đang ở trên địa vị cao thì có thể xem thường người khác sao?"
Văn Xuyên Hàn tập võ từ nhỏ, cho tới bây giờ, hắn ta còn chưa gặp được đối thủ.
Bị một kẻ chỉ biết đọc sách xem thường, hắn ta như chịu đả kích.
"Thẩm Hoài Dung, nếu ngươi qua được mười chiêu của ta thì ta sẽ không nhắc đến chuyện cầu hôn nữa?”
Văn Xuyên Hàn nói được thì làm được.
Hắn ta bảo đảm sẽ không lại tìm dượng cùng cô mẫu để nói về chuyện của biểu muội nữa.
Đương nhiên, nếu Khương gia có ý đồ này thì vẫn không ngăn cản được việc hai nhà liên hôn.
“Một chiêu."
Thẩm Hoài Dung thở dài, hắn không tán thành cách làm như vậy.
"Cái gì?"
Văn Xuyên Hàn không nghe rõ, cho rằng Thẩm Hoài Dung muốn cho hắn ta thư thả thêm một chiêu.
Trên mặt Thẩm Hoài Dung có chút bất đắc dĩ nhàn nhạt rồi nói: "Ngươi không xứng làm đối thủ của ta."
"Văn Xuyên Hàn, ngươi không nên có tâm thái của dân cờ bạc, dùng Bảo Châu làm tiền đặt cược."
Khương Bảo Châu chưa bao giờ là hàng hóa của ai, nàng có thể quyết định chính mình gả cho ai.
"Còn có, ngươi không phải nhường, bởi vì ngươi không cơ hội." Một người vốn dĩ không có cơ hội, lại đi nói ẩu nói tả mà nói nhường, vậy thì có chút buồn cười.
Thẩm Hoài Dung không lưu tình chút nào mà chọc thủng Văn Xuyên Hàn.
"Thẩm Hoài Dung, đừng cho là ta sợ ngươi!"
Văn Xuyên Hàn mặt đỏ tai hồng, cứ cho là hắn ta không phải phu quân của Khương Bảo Châu thì hai người cũng có quan hệ thông gia.
Thẩm Hoài Dung chỉ là một ngoại nhân mà nói ra nói vào thì ra cái gì?
"Không phải người ngoài."
Thấy Văn Xuyên Hàn nóng nảy, Thẩm Hoài Dung vẫn không nhanh không chậm: "Là người thân nhất."
"Không biết xấu hổ!"
Những loại lời nói này đầu là công tử phong lưu lừa tiểu nha đầu. Văn Xuyên Hàn hành tẩu bên ngoài đã nhiều năm, sớm đã nhìn thấu kịch bản.
"Nếu Thẩm đại nhân đã tin tưởng về thân thủ của mình như thế, vậy thì tiếp chiêu đi!"
Lời còn chưa dứt, Văn Xuyên Hàn đã ra tay.
Thân hình hắn ta cực nhanh, lao thẳng đến trước mặt Thẩm Hoài Dung.
Đều nói đánh người không vả mặt, nhưng hắn ta chính là muốn đánh tiểu bạch kiểm cuồng vọng này thành đầu heo!
Tiểu bạch kiểm không có diện mạo thì dùng cái gì làm tiền vốn để lừa gạt Bảo Châu?