Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 268 - Chương 268: Tới Cửa Xin Gia Nhập

Chương 268: Tới Cửa Xin Gia Nhập Chương 268: Tới Cửa Xin Gia NhậpChương 268: Tới Cửa Xin Gia Nhập

"Thứ bám trên cây xương rồng, chính là thứ ta cần."

Trọng điểm nằm ở chỗ rệp son, chờ đến khi làm thành son môi, cũng có thể dùng xương rồng tạo ra keo rồi đem đi bán.

"Các ngươi có thể bàn bạc với nhau, một tháng sau, ta muốn nhìn thấy thành quả."

Cắt bớt phần thân của cây xương rồng để tiến hành nuôi cấy rệp son.

Về nhiệt độ, ánh sáng, cách bắt trùng và còn cả những điều cần lưu ý, Khương Bảo Châu tham khảo từ mấy quyển sách trong không gian, rồi nàng đưa ra lý luận suông.

"Khương tiểu thư, nếu bọn ta có vấn đề cần giải đáp, vậy có thể đến hỏi ngài không?"

Lưu Lão Xuyên cẩn thận nghiên cứu, cũng không biết mấy con sâu nhỏ bên trên đang làm gì.

Ông chỉ biết mấy con này rất quý giá, chút nữa dùng bông quấn lại rồi bỏ vào trong xe ngựa.

"Được, có thể đến hỏi bất cứ lúc nào."

Nuôi rệp son, mọi người đều không có kinh nghiệm, trước mắt cứ làm từng bước từng bước vậy.

Trước đó Khương Bảo Châu mua tổ ong từ chỗ người nuôi ong để mang về chế †ạo sáp ong.

Chờ đến khi rệp son đạt đến một quy mô nhất định thì sự nghiệp chế tạo son môi của nàng sẽ chính thức bắt đầu.

Trước khi tiễn các lão nông đi, Khương Bảo Châu đưa cho Giả quản sự một cái hộp, bên trong được chia làm tám khay.

"Giả quản sự, Giả tỷ tỷ có sở thích gì không?"

Khương Bảo Châu cầm quyển sổ nhỏ, dò hỏi.

Hôm qua khi nói chuyện với Giả Minh Nguyệt, Khương Bảo Châu thấy nàng có ăn vài viên anh đào hổ phách, đoán có khả năng Giả Minh Nguyệt thích đồ ngọt.

"Sở thích..."

Tính sổ sách, gảy bàn tính, kinh doanh, có được coi như sở thích không?

Giả quản sự do dự, không biết nên nói thế nào.

"Vậy về ăn uống thì sao."

Khương Bảo Châu tưởng rằng Giả quản sự hiểu nhầm câu hỏi của mình, nên thay đổi cách hỏi.

Người một nhà quây quân ăn cơm với nhau, khẩu vị chính là một yếu tố rất quan trọng.

"Ví dụ như không ăn thịt dê, không thích mùi tanh nồng..."

Giả quản sự chậm chạp không trả lời, Khương Bảo Châu đành phải gợi ý.

"Không có."

Giả quản sự lắc đầu, tiểu thư nhà ông thoạt nhìn trông có vẻ nhu nhược yếu đuối, thật ra tính tình khá hấp tấp, không bắt bẻ.

Về chuyện ăn uống, thì thích ăn thịt hơn.

"Được, ta nhớ rồi."

Khương Bảo Châu cầm bút than viết lại, Giả quản sự đứng một bên không khỏi cảm động.

Cách Khương gia đối xử với tiểu thư nhà ông, đúng thật là vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, không thể chê! Mới vừa tiễn Giả quản sự đi, Phùng Đại Xuân lại tới hồi bẩm.

"Tiểu thư, người Chu gia đến."

"Chu gia là ai?"

Khương Bảo Châu ngẫm kỹ lại, hình như đã từng nghe qua.

"Chu đại thiện nhân ở biên thành, lúc trước có từng gặp nhị công tử để đặt hạt dưa ngũ vị."

Người Chu gia rất thích ăn, nghe nói hạt dưa ngũ vị và các món ăn vặt khác đang tuyển đại lý nhượng quyền, sau khi nghe được tin đó thì Chu lão gia liền đi đến đây.

"Nhưng mà ta chưa từng nói sẽ nhượng quyền cho đại lý ở biên thành."

Khương Bảo Châu ngẫm nghĩ, vẫn nên gặp mặt Chu lão gia một lần.

"Khương tiểu thư." Chu lão gia là người làm ăn, tới Khương gia chào hỏi, cũng không khinh thường Khương Bảo Châu vì tuổi còn nhỏ.

"Chu lão gia, mời ngài ngồi."

Khương Bảo Châu bày ra tư thế mời, Tiểu Hỉ đứng ở một bên rót trà cho Chu lão gia.

Tiểu Hỉ có quen Chu lão gia, năm đó cuộc sống của nàng và đại ca vô cùng khốn khó, từng đến quây hàng của Chu lão gia xin cháo miễn phí.

"Khương tiểu thư, hôm nay mạo muội đến cửa chào hỏi, đã làm phiền rồi”

Chu lão gia cũng không vòng vo, ông đến đây vì muốn tham gia vào công việc kinh doanh hạt dưa ngũ vị và các món ăn vặt khác tại biên thành.

"Trước hết cô cứ nghe ta nói, rồi quyết định xem có đồng ý hay không."

Chu lão gia sống đến 40 tuổi, không có sở thích gì, chỉ cố chấp với thức ăn.

Đối với chuyện tham gia kinh doanh tại biên thành, ông ấy là chắc chắn phải được.

Khương Bảo Châu không muốn cắt ngang lời nói của Chu lão gia, nhưng mà đối với việc tham gia, nàng có điều kiện rất hà khắc.

Bởi vì không định nhượng quyền cho các đại lý ở biên thành, nên Khương gia không thông báo ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment