"Hôm nay hai cậu đã đến đây, cậu hai không chịu nổi khi em gái và em rể mình bị thẩm vấn trước mặt mọi người, việc nhà bị bêu xấu với bàn dân thiên hạ, nên cháu đang định khuyên hai người với điều kiện tiên quyết đó là cậu hãy quyết định cho hai người thuận tình ly hôn, không đến tòa án nữa được không. Mọi người thấy thế nào?"
Chu nhị lão gia cảm thấy em gái ra tòa quá mức mất mặt, vì vậy cái này vẫn khiến ông ấy dễ chấp nhận hơn: "Được thôi! Hai chúng ta cùng làm nhân chúng."
"Kế tiếp chính là việc bác Tống rời khỏi Hải Đông, dẫn những cấp dưới trung thành gia nhập Thân Minh. Bày ra dáng vẻ hai cha con quyết liệt với người ngoài, cháu sẽ sao Hạ Tình tạo chủ đề tại các tòa soạn lớn đưa tin hai cha con các người gây gổ với nhau. Thế nhưng bác Tống vì thể diện hay vì lo lắng cho Hải Đông mà đã nói anh Thư Ngạn sẽ phá hủy Hải Đông."
Tống lão gia không ngờ mình đã đến từng tuổi này mà phải chịu cảnh mất vợ và mất cả nhà máy, còn bị con trai đuổi khỏi nhà máy, mặc dù mọi thứ chỉ là giả.
Hai vị lão gia của nhà họ Chu cũng là dân làm ăn, thấy Tần Du khống chế cục diện chỉ bảo thằng em rể khốn kiếp nhà mình và cháu trai tự cao tự đại làm việc, hai người còn nghe theo lời đề nghị của cô, đúng là quá kỳ diệu.
Ba ngày sau, đầu đường thành phố Thân, một cậu nhóc phát báo ra sức la lên: "Báo đây báo đây! Bán báo đây! Tống Thế Phạm của nhà máy sợi Hải Đông ly hôn rồi."
"Báo đây! Báo đây! Tống Thế Phạm đã bị con trai đuổi ra khỏi Hải Đông, bắt đầu gia nhập vào Thân Minh từ con số không!"
"Báo đây! Báo đây! [Trâm Bích Ngọc] vừa mở thưởng kỳ thứ ba, tiểu tướng quân Ngô Nhuy đã giành được 2120 phiếu, chiến thắng Vương Ngọc Lâm hơn 900 phiếu. Người nào nắm giữ phần thưởng cuốn phiếu thì có thể đổi quà tặng ở bách hóa Mỹ Hoa."
Số phiếu của hai nhân vật chính trong tập đầu tiên vẫn đang sát nhau, những người mê phim cũ không chịu thay đổi kết cục nên tuyên bố muốn đập nát Hoa Mỹ, cho rằng tạo ra tiểu tướng quân chỉ tổ phá hủy một bộ phim hay.
Lập tức đám người đó bị rất nhiều cô gái hoạt động giải phóng bác bỏ, họ yêu cầu tìm ra nguồn gốc của bộ kịch này và vụ kịch [Ba Nhà Tuyệt]. Câu chuyện thế này, lúc đầu Lý Tú Anh bị cha ruột đá c.h.ế.t vì bị hãm hại, sau đó chân tướng dẫn rõ ràng, người hãm hại đã bị c.h.é.m đầu, Vương Ngọc Lâm cũng xấu hổ đến mức tự sát. Thế nên bộ phim có tên [Ba Nhà Tuyệt] là vì họ đều là con trai, con gái duy nhất trong nhà, có nghĩa là ba nhà đều tuyệt hậu. Các người đều tiếp nhận việc Vương Ngọc Lâm trúng trạng nguyên, thế nhưng hiện giờ đổi thành một tiểu tướng quân thì các người không chịu nổi à? Tại sao đều là phụ nữ với nhau mà không thể nghĩ lại vì Lý Tú Anh chứ? Muốn quay về với một người đàn ông luôn miệng chửi mình là "con khốn","đàn bà thấp kém không hiền không đức", cô ấy không thấy ấm ức sao?
Sự việc ầm ĩ trên các mặt báo suốt mấy ngày, đến kỳ thứ hai, số liệu đã có sự biến động. Nếu ai mua một số món đồ ở bách hóa Hoa Mỹ thì sẽ nhận được một phiếu, lúc này lại có thêm hai rạp hát gia nhập cuộc chơi. Phần đông người ta không thể đến Hoa Mỹ thì có thể đến hai rạp hát đó mua vé, chẳng những vừa được xem kịch mà còn được tặng một tấm vải sau khi xem xong, nó còn đáng tiền hơn một vé xem phim nhiều.
Vì nhận được tấm vải, dù trong lòng còn do dự nhưng một bộ phận khán giả vẫn bình chọn cho tiểu tướng quân có phần thắng cao hơn. Trong kỳ thứ ba khi phần thưởng nghiên về một phía, tiểu tướng quân nhận được ưu thế tuyệt đối, dư luận chuyển hướng mắng Vương Ngọc Lâm là đồ đê tiện, không xứng có vợ, thậm chí rất nhiều người còn không tiết lời mắng:
"Mở miệng ra là con khốn này nọ, còn nói mình mặc đồ của phụ nữ sẽ ảnh hưởng đến con đường thi đậu trạng nguyên của anh ta sau này, tôi khinh!"
"Đúng vậy! Tư tưởng quá mức hủ bại, phải quăng anh ta vào trong cống nước sình hôi thối mới xứng với anh ta."
Những việc này đều được các phóng viên biên soạn lại và đăng trên trang bìa "Đất trời Lê Viên". Báo chí ngày càng ồn ào kéo theo lượng tiêu thụ vải hoa Hải Đông tăng vọt.
Hơn nữa chuyện hai vợ chồng lớn tuổi ly hôn khiến sự việc sôi động hẳn lên. Bây giờ nhiều mặt báo đều tuyên truyền tư tưởng kiểu mới, muốn đấu tranh quyết liệt với tư tưởng phong kiến. Huống chi việc Tống Thư Ngạn đổi mới nhà máy Hải Đông còn được [Thân Giang nhật báo] đăng nhiều kỳ, cho nên việc Tống lão gia bị đuổi khỏi nhà máy Hải Đông khiến mọi người được một trận hả hê.
Lúc này, Tống lão gia bị đuổi khỏi nhà máy Hải Đông như lời đồn ngày ngày đều đến Thân Minh, cải tạo lại máy móc và quá trình. Những người theo ông ấy đến lần này đều là người tham gia cải tiến quy trình chung với Tần Du, và họ thật sự đã làm được.
DTV
Số lượng công nhân lớn tuổi trong nhà máy Thân Minh rất nhiều, tất nhiên họ cũng trung thành tuyệt đối với nhà máy, có điều đám công nhân đó toàn là những nhà thông thái rởm, mặc dù ông chủ không có cách giải quyết chuyện này nhưng vào tay Tống lão gia lại chẳng phải chuyện gì to tát. Ông ấy vốn có sẵn phong thái như đại ca giang hồ, vì vậy không muốn sử dụng thủ đoạn đã đối phó với Trần Hoa Bình. Ông ấy chỉ mới g.i.ế.c gà dọa khỉ mà cả đám đều sắp xếp đâu vào đấy, hiệu suất cũng tăng lên rất nhiều.
Mặc dù chi phí đã giảm xuống nhưng quy mô của họ không sánh bằng Hải Đông và cả nhà máy sợi Thông Phú có chỗ dựa là Đông Doanh, vì vậy chỉ đành dựa vào mối quan hệ của Tống lão gia để đẩy mạnh tiêu thụ.
Ông chủ Hầu nhìn cuộc chiến giá cả cạnh tranh gay gắt trên thị trường hiện giờ, nhờ có độ hot của [Trâm Bích Ngọc] duy trì nên thị trường của Hải Đông dường như không hề giảm, có điều Thông Phú đã buộc dừng một số nhà máy in cỡ nhỏ, còn Thân Minh vận hành kiểu dở sống dở c.h.ế.t dù đã ở trong tay Tống lão gia.
Thấy ông chủ Tống bận tối tăm mặt mũi, ông chủ Hầu cảm thấy may mắn. Ít ra mình đã thuê ông chủ Tống quản lý nhà máy, bằng không lúc này nhà máy đã ngừng rồi.
Tống lão gia và ông chủ Hầu vui vẻ đi dùng bữa, hai người gọi một bầu rượu và cùng đối ẩm với nhau.
Mấy ngày qua, ông chủ Hầu thật sự bội phục ông chủ Tống. Ông ấy nói một không có hai, xử lý gần như sạch sẽ những tệ nạn tồn động bấy lâu nay trong xưởng của mình. Chẳng những thế nó còn giúp ông ấy nhận ra một số người có thể kiếm tiền cho mình.
"Anh à, đúng là gừng càng già càng cay, đợi con trai của anh bươn chải thêm vài năm nữa thì sẽ hiểu nỗi khổ tâm của anh."
"Chỉ sợ nó cứ giày vò như thế thì Hải Đông sẽ..."
Tống lão gia không nói hết câu thì đã có người nói tiếp thay ông ấy: "Ôi chao, ông chủ Tống còn tâm trạng uống rượu à? Ông nói xem, con trai ông phá của thế này, nhà máy Hải Đông có thể duy trì cho cậu ta phá trong bao lâu nữa đây?"
Không cần nói cũng biết giọng nói đó là của ai, chỉ có mỗi Lỗ Hồng Đạt mà thôi. Trông Lỗ Hồng Đạt hình như tròn trịa hơn, sắp béo phì đến nơi. Ông ta vác cái bụng to đùng đi cùng với ông chủ Kim và ông chủ Niên.
Mặc dù khoảng thời gian qua ông chủ Niên không suôn sẻ cho lắm nhưng cũng không đến nỗi khó khăn, dù sao gần đây ông chủ Lỗ làm ăn phát đạt, nhà kho sắp chất đầy hàng.
Hơn nữa kể từ khi bộ phận bất động sản của Minh Thái vào tay của cô gái nhỏ kia thì gần như chẳng có dự án mới nào được đề ra cả. Ông ta cất thêm bốn tòa nhà ở Hồng Khẩu mà Minh Thái không lấy tiền ông ta dù chỉ một cắc, ông ta không còn trông mong gì ở Hưng Hoa nữa, vì Phó Đức Khanh chẳng những không mua đất mà cũng không xây cất gì.