Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 107

Chương 107 -
Chương 107 -

Chương 107

Chớp mắt cơm tối đã ăn xong, mọi người đều ăn được no nê.

Mặc dù mùi vị cũng chỉ bình thường thôi, nhưng nội việc đồ ăn là do Thịnh Hành làm cũng đủ để khiến cho mọi người bị hấp dẫn.

Mọi người đều rất ra sức ăn hết.

Sau khi ăn cơm xong, Đồng Hướng và Ngô Trạch Vũ chủ động muốn đi rửa chén, hai người trước đó cũng không làm, tự động xung phong rửa chén.

Liễu Mộng Đình cũng không làm gì nên đi ra phòng khách dọn dẹp một chút, cũng coi như là xong việc.

Bản thân sáu người cũng không có chuyện gì cần làm cho nên mấy công việc tay chân rất dễ dàng phân phối.

Sau khi làm xong, Lục An An tiếp nhận một cái thẻ nhiệm vụ từ trong tay nhân viên công tác.

Đây là như vậy buổi tối của sáu người bọn họ.

Dù sao cũng là phát sóng trực tiếp mà, cũng không thể để các khán giả xem các vị cơm nước xong xuôi liền kết thúc đi ngủ được có đúng không.

Cô mở giấy ra liếc nhìn, nhịn không được bật cười.

"Là gì vậy?"

Lục An An nhìn về phía Liễu Mộng Đình: "Chơi trò chơi."

Liễu Mộng Đình đi tới nhận giấy nhìn một chút, rất không còn gì để nói lườm người quay phim một cái: "Trò chơi này cũng quá ngây thơ rồi, lại còn bạn diễn tôi đoán, tẻ nhạt quá đi.”

Nhân viên công tác: "Vừa khéo ở đây có ba nam ba nữ, mọi người rút thăm chia nhóm đi."

Mấy người: ". . ."

Cuối cùng, kết quả chia nhóm là Lục An An và Đồng Hướng một nhóm, Thịnh Hành và Ngô Duyệt một nhóm, còn lại Liễu Mộng Đình và Ngô Trạch Vũ một nhóm.

Đối với cái kết quả rút thăm này, bản thân Lục An An cũng không cảm thấy gì.

Số trời đã định còn có thể làm sao đây.

Mấy người đều không hứng thú lắm.

"Ai lên trước nào?"

"Mấy cô gái chơi đoán số đi, ai thua thì lên trước.”

Trùng hợp thay, người thua đầu tiên là Lục An An.

Cô và Đồng Hướng đứng đối diện nhìn nhau : "Anh biểu diễn đi, tôi đoán."

Lục An An nói: "Tôi không biết biểu diễn."

"Được."

Người ra đề là bốn người còn lại, có điều đề gốc vẫn là do tổ tiết mục chuẩn bị, bọn họ chỉ có nhiệm vụ chọn loại dễ hay khó mà thôi.

Lát sau, Đồng Hướng liền hô lên với với Lục An An đang quay lưng lại với mình: "An An, được rồi."

"Ồ."

Lục An An quay đầu lại nhìn anh ta.

Đồng Hướng bắt đầu biểu diễn: "Bốn chữ."

Lục An An chăm chú nhìn, sau khi Đồng Hướng làm ra động tác ngay lập tức đoán ra:

"Đàn gảy tai trâu?"

"Oa, An An, em quá thông minh rồi, em làm sao biết được thế?"

Lục An An há miệng thở dốc, đột nhiên nở nụ cười: "Em chỉ tùy tiện đoán thôi."

Mọi người không hiểu tại sao cô lại cười, nhưng trong mơ hồ hình như đã bại lộ chút gì.

Mấy vòng trò chơi đi qua, nhóm của Thịnh Hành thắng nhiều lần nhất. Người thắng sẽ nhận được khen thưởng, Lục An An tha thiết mong chờ nhìn nhân viên công tác sẽ đưa ra phần thưởng gì: "Thưởng cái gì vậy?”

“Có phải là tiền không?”

“Đúng.” Nhân viên công tác nói: "Nhóm thắng cuộc sẽ nhận được hai trăm đồng, có thể tùy ý sử dụng."

Bốn người vừa thua cuộc: "Oa! ! Vì sao không nói sớm."

"Đúng vậy."

"Nếu biết sớm thì tôi cũng không thắng được.” Lục An An yếu ớt nói: “Nhìn đi nhìn lại tôi vẫn không có tài năng trong trò này.”

Nhân viên công tác cũng bị cô làm cho cười chết.

"An An, sao em lại có thể đáng yêu như vậy."

Đôi mắt của Lục An An sáng rực lên, nhìn mấy nhân viên công tác: "Đáng yêu thế có thể có một trăm đồng không?"

Nhân viên công tác: ". . ."

Khán giả: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha quá thông minh rồi.”

Bỗng dưng, nụ cười trên mặt khán giả cứng lại.

Bọn họ phát hiện! Thịnh Hành thế mà lại đem một trăm đồng nhân viên công tác đưa cho mình đưa cho Lục An An.

Trong lòng Lục An An đột nhiên nhảy một cái, nhìn về phía Thịnh Hành.

"Cái này —— "

Giọng Thịnh Hành nhẹ như mây gió nói: "Phí sinh hoạt trong nhà gỗ nhỏ."

Lục An An thầm thở phào, hù chết cô rồi.

Hai tay của cô nhận tiền, cười híp mắt nói: "Cảm ơn thầy Thịnh đã cho phòng nhỏ chúng em thêm tiền!"

Liễu Mộng Đình: "Cảm ơn thầy Thịnh, thầy Thịnh có muốn ở lại thêm mấy ngày không?”

Thịnh Hành nở nụ cười: "Chắc là không được rồi, chiều mai tôi phải đi.”

Nghe vậy, Liễu Mộng Đình nhìn về phía máy quay phim, chỉ vào ống kính nói: "Mọi người nhớ kỹ nha, chiều mai thầy Thịnh mới đi, sáng sớm ngày mai mọi người vẫn phải đúng giờ đến xem tiết mục của bọn tôi đó nhé.”

Các khán giả vội vã đồng ý: Được được được! Không có vấn đề gì.

Vừa lúc này trời cũng đã tối muộn, mọi người chơi xong trò chơi đều đã mệt, các nhân viên công tác cũng đóng phát sóng trực tiếp lại.

Vừa đến mười giờ, mọi người đều lục tục muốn đi về phòng của mình nghỉ ngơi.

Thịnh Hành có một căn phòng riêng, đây là phòng do ban tổ chức cố ý chuẩn bị từ đầu, chỉ dành riêng cho khách mời.

Trước đó mấy người Lục An An đã phát hiện ra căn phòng này, chỉ có điều không ai dám động vào nó.

“Muốn trở về phòng đi ngủ chưa?”

"Trở về thôi."

Bình Luận (0)
Comment