Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 109

Chương 109 -
Chương 109 -

Chương 109

Lục An An sững sờ sững sờ, có chút không tin nổi suy nghĩ của mình.

"Anh không đi ngủ ạ?"

Thịnh Hành: "Không muốn tôi ở chỗ này cùng em?”

"Không không không, em không có."

Lục An An vội vàng nói: "Em đương nhiên..." Muốn, chữ này cô cuối cùng vẫn không dám nói ra, cô vội vã sửa lại miệng: "Anh còn có việc chưa làm xong sao?"

Nhưng cũng không đúng nha, nếu như anh còn có công việc làm chưa xong thì tại sao anh lại không làm ở trong phòng nha, dù sao anh cũng có phòng riêng mà.

Thịnh Hành hơi khựng lại, nhìn cô: "Không phải."

Lục An An há miệng thở dốc, sự nghi ngờ dưới đáy lòng lại càng sâu.

Nhưng cô không dám hỏi, cô sợ mình tưởng bở quá rồi.

Thịnh Hành nhìn vẻ mặt cô, hơi giương cằm lên nói: "Điện thoại di động của em sáng lên kìa.”

Lục An An hoàn hồn, vội cầm đt lên.

Vẫn là tin nhắn của Úc Trúc.

Cô bật máy tính lên, nhân lúc chờ đợi liếc nhìn về phía bên cạnh một cái.

Thịnh Hành đang cúi đầu nhìn điện thoại di động, không hề nhìn về phía này của cô, Lục An An thầm thở phào, tiếp tục sửa chữa nốt những chỗ khách hàng chưa vừa ý.

Sau khi làm xong xuôi cũng đã đến rạng sáng gần hai giờ.

Lục An An khép máy vi tính lại, Thịnh Hành ngẩng đầu lên: "Được rồi?"

"Ừm."

Lục An An nhìn về phía anh: "Cảm ơn thầy Thịnh."

Thịnh Hành đưa tay ra sờ sờ đầu của cô: "Ừm, nhanh đi ngủ đi."

Nghe vậy, Lục An An đè lại những cảm xúc đang nhảy nhót trong lòng, khóe môi hơi nhếch lên, sung sướng đồng ý: "Vâng, thầy Thịnh ngủ ngon."

*

Sáng sớm hôm sau, phát sóng trực tiếp đúng tám giờ giờ khai máy.

Bởi vì có Thịnh Hành ở trong chương trình, hơn nữa nội dung buổi phát sóng trực tiếp hôm trước cũng rất thú vị cho nên có không ít người từ lúc bảy giờ năm mươi mấy phút đã chờ đợi trước màn hình.

Phát sóng trực tiếp vừa bắt đầu, trong phòng khách đã xuất hiện Liễu Mộng Đình và Ngô Duyệt, bên cạnh còn có hai nam ngôi sao, chỉ có Lục An An và Thịnh Hành là chưa thấy đâu.

[ Lục An An và Thịnh Hành đâu rồi nha? ]

[ Còn hai người nữa đâu rồi? ]

[ A a a a a! Tui cố tình dậy sớm để được gặp anh trai vậy mà lại không có? ? ! ! ]

[ Ô ô ô ô anh trai của tui đâu rồi! ]

Giữa lúc mọi người đang gào thét, bóng người của Thịnh Hành xuất hiện ở bên trong màn ảnh, anh từ bên ngoài nhà đi vào, trên người mặc một chiếc áo hoodie và quần jean đơn giản, nhìn qua vừa trẻ tuổi lại đẹp trai.

Anh vừa xuất hiện, bình luận dày đặc như mưa đạn, tất cả đều là một chữ " A a a a a".

Thịnh Hành nhìn về phía mọi người: "Chào buổi sáng.”

"Chào buổi sáng Thầy Thịnh."

"Chào buổi sáng."

Mấy người liên thanh chào hỏi.

Liễu Mộng Đình kinh ngạc nhìn Thịnh Hành : "Thầy Thịnh, tại sao anh lại đi từ bên ngoài vào vậy?”

Thịnh Hành nhàn nhạt cười: "Ừm, tối hôm qua có chút việc nên đi ra ngoài."

"A?"

Mọi người kinh ngạc nhìn nhau, không rõ vì sao.

Đột nhiên, Liễu Mộng Đình hô lên: "An An sao còn chưa xuống nha?”

"Không biết nữa."

Liễu Mộng Đình nhìn về phía Ngô Duyệt: "An An đã dậy chưa? Có phải em ấy bị cảm rồi hay không?”

Ngô Duyệt há miệng thở dốc, nói: "Tối hôm qua An An không trở về phòng ngủ."

Liễu Mộng Đình: "Cái gì?"

Tiếng nói vừa dứt, các fans đang xem truyền hình trực tiếp cũng trong nháy mắt bùng nổ.

[ Cmn? ! ]

[ Không trở về phòng vậy đi chỗ nào rồi, sẽ không phải là đi hầu hạ kim chủ rồi đi. Tôi nhớ không lầm thì hôm qua cô ta có nhận một của điện thoại đó, lúc nhận điện nhìn còn rất căng thẳng nha, có khi nào thực sự là kim chủ không? ]

[ Bá đạo! Mọi người đều đã dậy rồi, đến cả Thịnh Hành cũng đã xuất hiện, cô ta còn không chịu dậy nữa, mặt mũi cũng thật lớn. ]

[ Tôi biết ngay Lục An An sẽ không chống đỡ được bao lâu đâu mà, mới có mấy ngày đã không thể giả bộ được nữa. ]

[ Thực sự là trâu bò, từ bao giờ mà Lục An An đã có mặt mũi lớn như thế rồi?]

[ Đường trắng đã biến thành đen, ngày hôm qua tôi còn cảm thấy cô ta rất thú vị. ]

[ Thực ra tôi vẫn luôn cảm thấy cô ta rất giả dối, Thịnh Hành muốn ăn cá liền đi đánh cá, cũng quá thể hiện rồi, còn để Thịnh Hành phải tự tay nấu trà gừng cho cô ta nữa chứ. ]

. . .

Mấy người Đồng Hướng cũng hết sức ngoài ý muốn, nhìn về phía Ngô Duyệt: "Vậy tối hôm qua An An đã đi đâu, tại sao cô không nói cho mọi người biết?”

Ngô Duyệt bị Đồng Hướng hỏi như thế, cả khuôn mặt đều là vẻ oan ức: "Tôi cho rằng An An ngủ ở chỗ dưới này mà.”

Thịnh Hành nghe vậy, hơi nhíu mày: "Quả thật em ấy ngủ ở trong nhà nhỏ.

Anh lời ít mà ý nhiều nói: "Em ấy ngủ ở tầng phòng nhỏ của tôi."

"A?"

Mọi người nghe thế đều kinh ngạc.

Thịnh Hành cũng không để cho mọi người có nhiều thời gian suy nghĩ tưởng tượng linh tinh, trầm giọng nói: "Tối hôm qua lúc tối em ấy có chút chuyện cần làm nên không ở trong phòng mà ngồi dưới phòng khách làm việc, lúc xong việc đã gần hai giờ sáng rồi, em ấy nói sợ sẽ quấy rầy tới giấc ngủ của Ngô Duyệt, định ngủ ở trên ghế salông, nhân viên công tác liền để em ấy tới phòng của tôi ngủ, còn tìm cho tôi một chỗ ở mới."

Mọi người sững sờ sững sờ gật gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment