Chương 140
Mặc dù Lục An An biết mình không có tư cách thay thế Lục An An thật để giải hòa với Lục Diên, thế nhưng sau khi trải qua thời gian dài như vậy, cô lúc này quá rõ ràng thái độ của nguyên chủ đối với anh trai của mình.
Thực ra cô bé ấy cũng rất thích Lục Diên, cũng muốn tha thứ cho Lục Diên, chỉ là cửa ải trong lòng kia quá khổ sở, quá khó khăn khiến cô bé không thể bước qua.
Nhưng nếu như không phải vì Lục Diên, cô bé cần gì phải phản kích những người kia khi họ nói xấu anh, cô bé cần gì phải đánh người.
Đây đều là chứng cứ chứng minh hết thấy, đây chính là dấu vết nói ra tâm tư của cô ấy. Chỉ là tâm tư của Lục An An che giấu rất sâu, không muốn để cho bất luận người nào biết được.
Kể cả người đó là Lục Diên.
Con ngươi Lục An An lóe lóe, nhìn vào Lục Diên hiện tại.
Cô nghĩ nghĩ, hẳn là cô có thể thay Lục An An nói ra câu này đi.
Cô ấy ta chỉ cần một bậc thang, muốn có một lý do để thuyết phục chính mình mà thôi.
Hai anh em không một tiếng động nhìn nhau một lát, con ngươi Lục Diên nhấp nháy, hạ mắt nhìn Lục An An, cười nói: “Cảm ơn An An."
Lục An An gật gật đầu: "Lão đại, nhanh đi vào đoàn làm phim đi."
"Được."
Lúc hai người đến đoàn làm phim, phân đoạn quay chụp còn rất khẩn trương.
Lục An An đội mũ xuất hiện ở chỗ này, mặc dù có người chú ý tới nhưng Lục Diên đã sớm nói qua nên mọi người cũng không cảm thấy có gì kinh ngạc.
Trái lại còn rất bình tĩnh chào hỏi cô.
Nhân duyên ở trong đoàn làm phim của Lục Diên rất tốt, hơn nữa anh đã nói sẽ có một người bạn tới đây tham ban nên dù khi thấy người tới là Lục An An, mặc dù mọi người ai nấy đều kinh ngạc nhưng cũng không dám đi nghĩ nhiều.
Bộ phim lần này của Lục Diên là một bộ phim tiên hiệp, thực ra đây là một bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết
Trước kia Lục An An đã từng xem qua kịch bản, khi đó Lục Diên còn muốn cô vào thành khách tới xuyên suốt luôn, chỉ có điều sau đó cô lại muốn nghỉ ngơi nên không tham gia, sau đó lại vào gameshow quay hình.
Nữ diễn viên đóng vai nữ chính Lục An An cũng biết, trước kia cô cũng đã từng đọc được tin tức của chị ấy. Lúc nhìn thấy Lục An An chị ấy còn nhìn chằm chằm cô một lát mới mỉm cười nói: "Có thể gọi em là An An không?"
Lục An An gật đầu, nhìn về phía chị ấy: “Cô Tiết.”
Người đứng trước mắt là nữ diễn viên Tiết Du Tâm, là một nữ diễn viên rất nổi tiếng trong giới, có điều chị ấy đã kết hôn.
Tiết Du Tâm cười cười, nhìn cô nói: "Gọi chị là chị Du Tâm là được rồi."
Lục An An rất ngoan ngoãn đổi giọng.
Tiết Du Tâm kinh ngạc nhìn cô: “Sao em lại tới tham ban vào lúc này?"
Lục An An dùng lời giới thiệu của Lục Diên vừa nói để giải thích: “Em vừa khéo đi ngang qua chỗ này nên công ty bên kia bảo em mang ít cho thầy Lục đồ."
Nghe vậy, Tiết Du Tâm gật đầu cười cười.
Trong lòng mọi người đều rõ ràng.
Rốt cuộc là công ty bảo cô mang đồ tới hay có lý do khác, nói tóm lại, bất kể là loại nào, Lục An An cũng đã xuất hiện ở đây.
Lục Diên chỉ còn hai cảnh quay nữa là xong phần phim hôm nay, cả hai đều là cảnh quay tối, hơn nữa còn là cảnh treo trên dây cáp bay lượn.
Nơi này khá hẻo lánh, đoàn làm phim đều lấy cảnh ở nơi cao chót vót vì muốn quay những cảnh thật.
Lục An An chỉ ở bên cạnh nhìn thôi cũng cảm thấy sợ.
"Chị Du Tâm, các chị ngày nào đóng phim cũng phải làm như vậy sao?"
"Đúng vậy."
Tiết Du Tâm nói: "Thầy Lục rất chuyên nghiệp, anh ấy không đồng ý để thế thân lên diễn thay.”
Lục An An gật gật đầu, tỏ vẻ mình hiểu.
Lục Diên là từ nghệ sĩ lưu lượng chuyển hình sang nghệ sĩ thực lực, anh không muốn dùng thế thân, anh ngạo khí của mình.
Hơn nữa với lưu lượng hiện tại của anh mà nói, kể cả anh chỉ sử dụng thế thân trong một phân cảnh thì đến lúc phim truyền hình hoặc là phim điện ảnh phát sóng, ở trên mạng cũng nhất định sẽ có đủ loại tin tức kiểu hô hào với mọi người kiểu như—— Các bạn xem đi, Lục Diên đóng phim toàn sử dụng thế thân.
Lục An An đã lăn lộn trong giới này được một thời gian, cô biết rõ mấy người trên mạng kia sẽ từng bước từng bước giội nước bẩn cho người ta như thế nào.
Kể cả khi các fans có phủ nhận chuyện này, nhưng lúc các cư dân mạng ăn dưa sẽ hoàn toàn không tin bọn họ.
Dù sao thì chỉ cần anh đã từng dùng, vậy anh sẽ không thể nào phủ nhận.
Trước đó cô đã nhìn thấy rất nhiều nghệ sĩ dính phải chuyện như vậy, có người thậm chí chỉ là diễn viên đứng chung khung hình dùng thế thân cũng có thể dẫn lửa lên trên người mình.
Giới giải trí chính là nơi phức tạp như vậy.
Lục An An hơi nhíu mày nhìn về chỗ cảnh tượng bố trí bên kia, sau đó lại quay sang hỏi Tiết Du Tâm: "Hai cảnh quay lát nữa của các chị cũng phải đu trên dây sao?"
"Ừ."
Tiết Du Tâm cười nói: "Đợi lát nữa là cảnh quay của thầy Lục và mấy vai phụ khác, cảnh sau đó mới là chị và anh ấy đóng chung.
"Ồ."
Lục An An không nói tiếp nữa, chỉ yên lặng ngồi ở bên cạnh.
Anh Tiền ở một bên khác chạy tới: "An An, đã lâu không gặp nha."
Lục An An cười: "Chào anh Tiền, đã lâu không gặp."
Hai người đứng một bên chào hỏi nhau.
Anh Tiền nhìn cô: "Có muốn ăn chút gì hay không? Em đã ăn gì chưa?”
“Đã ăn một chút rồi ạ.”
Lục An An nhìn anh Tiền, nói: "Tối nay thầy Lục mấy giờ mới xong ạ?”
"Anh cũng không biết nữa.”
Anh Tiền nói: "Hai cảnh quay buổi tối hôm nay khá khó, cảnh quay treo trên dây cũng không dễ làm, anh đoán là sẽ phải quay đi quay lại khá nhiều lần.”
Lục An An gật đầu một cái.
Phim tiên hiệp lúc xem đều tràn đầy tiên khí, lướt đi như gió mây, xem rất thích mắt, nhưng thực ra đây là loại hình rất làm khó diễn viên.
Bọn họ sẽ phải bị treo trên không trung bay qua bay lại liên tục.
Lục An An nhận một ly nước nóng từ chỗ anh Tiền, sau khi nhấp hai ngụm liền thấy thoải mái không ít.
Cô nhìn về nơi quay phim, Thường Thiến đột nhiên gửi tin nhắn cho cô.
Kể từ sau khi mấy người Thường Thiến bắt đầu hoạt động nhóm ai nấy đều bận bịu như con quay, căn bản không có thời gian liên hệ nhiều với nhau.
Hai người cũng thỉnh thoảng nói với nhau vài câu trên WeChat, nhưng mỗi lần đều rất ngắn gọn.
Thường Thiến: [ An An! ]
Lục An An cúi đầu, vừa cười vừa gõ phím: [ Đây đây, làm sao vậy? ]
Thường Thiến: [ Trời đất ơi, tớ vừa kết thúc đào tạo xong, mệt muốn chết luôn!
Lục An An: [ Vất vả rồi, cậu ở cùng các bạn khác trong nhóm có được không? ]
Thường Thiến: [ Cũng tàm tạm, có điều trong một nhóm ấy mà, luôn luôn có mâu thuẫn nảy sinh, nhưng mà đã có đội trưởng phối hợp điều tiết rồi, mọi chuyện đều tốt. ]
Đây là chuyện bình thường, nơi nào nhiều con gái thì nơi đó sẽ có nhiều chiến tranh.
Lục An An cũng hiểu đạo lý này.
Có điều cô không thể không nói, mấy người Thường Thiến thật sự rất vất vả, ngoại trừ biểu diễn ở bên ngoài, bọn họ còn phải tham gia đủ loại hoạt động biểu diễn thương nghiệp, mặc dù nói đây là ước mơ mà bọn họ vẫn luôn tha thiết, nhưng mà phải làm việc liên tục, chân không chạm đất, một chút thời gian nghỉ ngơi đều không có thì ai cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.
Lục An An: [ Hôm nay đã xong hết rồi à? ]
Thường Thiến: [ Xong rồi, nhưng mà chắc sáng tớ không dậy sớm được cho nên muốn nhắn cho cậu sớm, chúc cậu sinh nhật vui vẻ nha. ]
Thường Thiến: [ Tớ buồn ngủ quá, tớ đi ngủ trước đây. ]
Lục An An cúi đầu nở nụ cười: [ Ừa, cám ơn cậu nha, cậu là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật tớ đó. ]
*