Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 171

Chương 171 -
Chương 171 -

Chương 171

Cô cảm thấy mình có thể cùng Lục Diên tham gia chương trình này, chẳng qua, cô không biết lúc gặp lại Lục Diên có thể nào đánh cho cô một trận hay không đây.

Cho đến tận khi cô chuẩn bị tắt máy đi ngủ Lục Diên cũng không gửi một tin nhắn nào cho cô.

Lục An An nghĩ nghĩ, có lẽ anh còn cần thêm chút thời gian để mình có thể bình tĩnh lại.

Bởi vì tối hôm trước mới làm phát sóng trực tiếp nên sáng hôm sau Lục An An cũng không tiện ló mặt ra ngoài.

Cũng chính vì thế, cuộc hẹn của cô và Thịnh Hành cũng có thể bị bỏ lỡ.

Mười một giờ trưa Lục An An đã có mặt ở sân bay, cô vô cùng điệu thấp, cũng không gặp phải ai quen mặt.

Sau khi bay thẳng một đường về thành phố B, Lục An An nắm theo hành lý bước ra khỏi cửa check-in. vừa định gọi điện thoại hỏi xem Đường Nghi đã đi tới đâu, cô lại nghe thấy cách đó không xa truyền tới những tiếng hét đinh tai nhức óc.

"A a a a a anh trai!"

"Thầy Lục! ! Sao hôm nay anh lại đến sân bay vậy?"

"Thầy Lục muốn đi đâu vậy ạ?”

"Thầy Lục và An An thực sự là anh em ruột sao?"

Bước chân của Lục Diên dừng lại, anh dừng lại nhìn các fans và phóng viên trước mặt.

Cổ họng của anh còn có chút khàn khàn, nhìn vào mấy người trước mặt, nói: “Các vị nói gì vậy?”

Phóng viên còn muốn hỏi thêm, ở bên cạnh lại có người hô lên: "Đó là Lục An An sao?"

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn sang.

Lục Diên cũng theo tiếng kêu đó xoay người.

Lúc Lục An An nhìn thấy người tới đón mình thì khóe môi giương lên: "Lão đại."

Lục Diên khựng lại, đi tới chỗ cô đang đứng: "Ừm."

Anh thuận tay nhận lấy hành lý của Lục An An, tay còn lại gõ gõ lên vành nón của cô: “Về nhà sẽ tính sổ với em sau.”

"..."

Lục An An nhịn cười : " A."

Cô đứng bên cạnh Lục Diên, cười nói: "Anh còn lâu mới nỡ phạt em.”

Lục Diên liếc nhìn cô.

Hai người đồng thời xuất hiện ở sân bay, mấy phóng viên và fans hâm mộ đương nhiên sẽ không buông tha hai người, bọn họ bao vây chặt chẽ xung quanh hai anh em, muốn hỏi về mối quan hệ của hai người và những chuyện ngoài lề khác.

Lúc đi tới cửa, Lục Diên nghe thấy câu hỏi của phóng viên thì có chút mất kiên nhẫn.

Anh dừng bước lại, nhìn người phóng viên kia: "Cô hỏi lại câu hỏi mình vừa nói thêm lần nữa đi.”

Phóng viên kia bị anh nhìn đến run rẩy toàn thân, nhịn một chút cuối cùng vẫn lên tiếng: “Chuyện An An là em ruột của anh là thật sao?"

Lục Diên cười lạnh: "Nếu không thì sao?”

Phóng viên: "... Vậy tối hôm qua, vì sao thầy Lục lại không trả lời?"

Phóng viên nói: "Vẫn có rất nhiều người không tin chuyện này là sự thật."

Lục Diên hơi cười nhạt, mắt lạnh lùng nhìn vị phóng viên kia: "Tôi không trả lời liền không phải?” Anh hỏi: "Tôi không muốn công khai cuộc sống riêng của mình liền chứng minh lời An An nói là giả dối sao?"

Anh hỏi: "Từ bao giờ nghề làm phóng viên này đã không cần não nữa rồi?”

Mọi người xung quanh lập tức xôn xao.

Lục An An kéo quần áo của Lục Diên, nhìn về phía vị phóng viên kia: "Thật xin lỗi, anh ấy hơi đang hơi khó chịu.” Cô nhìn vị phóng viên kia, thấp giọng nói: "Nhưng thực ra vấn đề cô hỏi cũng không đúng lắm."

Cô khẽ mỉm cười nói: "Lẽ nào các vị chỉ tin vào lời của thầy Lục, còn lời tôi nói thì không thể tin sao?"

Lục An An nhìn mọi người: "Nếu như chúng tôi không phải là anh em ruột, mọi người cảm thấy tôi đi ra ngoài nói lung tung sao?"

Cô bình tĩnh nói: "Coi như là tôi có muốn tẩy trắng cho mình đi chăng nữa, cũng không cần phải đi tới bước này không phải sao?"

Lục An An hơi nhíu mày nhìn phóng viên: "Cho nên, tôi không hiểu lắm vì sao hôm nay các vị phóng viên lại xuất hiện ở đây để hỏi mấy câu như vậy, tôi và Lục Diên công khai quan hệ chỉ đơn giản vì chúng tôi không muốn để cho hiểu lầm của mọi người càng lúc càng sâu hơn mà thôi, còn lại không còn bất kì lí do nào khác nữa.”

Nói xong, cô kéo tay Lục Diên: "Chúng tôi đi về trước nhé, mọi người đã vất vả rồi, lần sau gặp lại."

Nói xong, Lục An An kéo Lục Diên lên xe.

Cô ta ngồi ở vị trí ghế kế bên ghế tài xế, chọc chọc cánh tay người bên cạnh: "Lão đại, hôm nay anh tới sao không nói với em một tiếng vậy?”

Lục Diên liếc mắt nhìn cô: "Lúc em định công khai quan hệ cũng đâu có báo với anh một tiếng.”

Lục An An: "..."

Hay lắm, đại soái ca bắt đầu lôi chuyện cũ ra tính sổ đây mà.

Cô khẽ cười, không một tiếng động cong cong môi nói: "Còn không phải là vì em muốn tặng cho anh một niềm vui bất ngờ sao."

"Anh cũng vậy."

"..."

lúc này Lục An An cuối cùng cũng đã phát hiện ra, lúc Lục Diên oán hận người ta cũng thật quá gợi đòn.

Cô không nhịn được cười nói: "Thầy Lục làm như vậy không sợ bị người bôi đen sao?"

Lục Diên liếc nhìn cô: "Sợ cái gì."

Lục An An không còn gì để nói.

Cô quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa sổ, sau khi nhìn chằm chằm một lát mới lên tiếng hỏi: "Anh có nghe thấy những lời em nói trên live stream không?”

Lục Diên không hé răng.

Cô lẩm bẩm: "Anh trai, những lời em nói kia đều là sự thật, anh đừng áy náy nữa có được hay không?"

Bên trong buồng xe yên tĩnh một lát, sau một lát, Lục Diên mới nói: "Không giống như em nghĩ đâu.”

Lục An An nhìn anh: "Vậy anh có thể đồng ý với em một điều kiện có được hay không?"

"Điều kiện gì?"

Lục An An nhìn anh: "Anh đồng ý trước đã."

Mặt Lục Diên không cảm xúc nhìn cô: "Ừm."

Nghe vậy, Lục An An nở nụ cười nói: "Anh tham gia một chương trình ghép đôi với em đi.”

"..."

*

Sau khi về đến nhà, Lục An An cũng không thể thuyết phục được Lục Diên tham gia tiết mục với mình.

Cô rất ủ rũ.

Mẹ Lục nhìn vẻ mặt của Lục An An, mỉm cười nói: "An An làm sao vậy, sao đi một chuyến tới thành phố A xong lại vẫn không vui như thế?"

Bà ấy cười hỏi: “Không gặp được Thịnh Hành sao?”

“Gặp rồi ạ.”

Lục An An khóc hu hu nói: "Con đã gặp idol rồi."

"Vậy tại sao còn không vui?"

Lục An An liếc mắt nhìn người đang giúp mình xách hành lý vào nhà, ôm mẹ Lục làm nũng: "Con muốn nhờ anh trai giúp con một chuyện nhưng anh ấy lại không đồng ý.”

Nghe vậy, mẹ Lục trừng mắt nhìn Lục Diên: "Vì sao?"

Bà ấy hỏi: “Lục Diên, bây giờ con không chỉ không thế mang được bạn gái về nhà mà còn bận đến mức không giúp được em gái sao?"

"? ? ?"

Lục Diên rất muốn biết, chuyện anh không thể đưa bạn gái về với chuyện anh có giúp em gái hay không rốt cuộc làm sao có thể kéo lên cùng nhau được vậy.

Làm sao có thể tính vào làm một được cơ chứ.

Anh nghẹn họng, vừa định nói chuyện liền đối diện với cặp mắt to giảo hoạt kia của Lục An An.

Lục Diên bất đắc dĩ: “Em ấy không cần con giúp đỡ."

“Là sao?”

“Em ấy muốn cùng con tham gia một tiết mục."

Nghe vậy, mẹ Lục lại càng hưng phấn.

"Vậy thì tham gia đi, mẹ rất thích xem hai anh em các con cùng tham gia một chương trình nha.”

Lục Diên dừng lại: "Nội dung của gameshow kia như thế nào mẹ biết không?”

"Như thế nào?”

Lục Diên nhìn Lục An An: "Cần phải làm rất nhiều việc nhà nông."

Vừa nói đến đây, mẹ Lục sửng sốt một chút.

Bà há miệng thở dốc, vội vã đổi giọng: "Vậy thôi hay là đừng tham gia nữa.”

Bà lại quay sang an ủi Lục An An: "Chúng ta tham gia gameshow khác nhé?”

Lục An An: "..."

Cô không chút nghĩ ngợi từ chối: "Không muốn, con chỉ muốn tham gia chương trình này thôi.”

Cô lại Lục Diên: "Việc nhà nông thì có làm sao, trước kia lúc tham gia trương trình phát sóng trực tiếp kia em cũng đã từng làm nha."

"Không giống nhau."

Lục An An không nói gì, chọc chọc cánh tay của Lục Diên: "Lão đại. . ."

Cô nói: "Nếu như anh không tham gia cùng với em, vậy thì . . . Em sẽ tìm Thịnh Hành cùng tham gia nha.”

Lục Diên trợn to mắt nhìn cô: “Em nói cái gì cơ?"

Giọng điệu của anh trong nháy mắt trở nên nguy hiểm.

Lục An An ho khan một tiếng, tránh né ánh mắt nguy hiểm của Lục Diên, nói:

"Chương trình kia có chia ra tham gia theo cặp anh em hoặc người yêu á, em nghĩ nếu thêm một cặp đôi kiểu idol và fans hâm mộ cũng được đi?”

Cô đúng lý hợp tình phân tích, nói xong lại có chút ủy khuất lại phẫn nộ nhìn Lục Diên: "Dù sao thì nếu anh không tham gia cùng em, em . . . Em sẽ đi tìm Thịnh Hành."

Suy nghĩ chốc lát, Lục An An cầm điện thoại di động lên: "Để em hỏi thầy Thịnh một chút xem, xem kế tiếp anh ấy có bận cái gì hay không —— "

Lời còn chưa nói hết, Lục Diên đã đoạt mất điên thoại di động của cô đi, cắn răng nghiến lợi nói: "Anh đi!"

"..."

Lục An An đắc ý cười tươi.

...

Mấy ngày tiếp theo, Lục An An như thường lệ lên lớp.

Sau khi Lục Diên cùng cả nhà ăn một bữa cơm thì lại trở về đoàn làm phim.

Đến tận khi đóng máy Lục Diên mới trở về.

Trước đó đã nói xong rồi, tạm thời anh sẽ không tham gia phim truyền hình hay phim điện ảnh gì nữa, anh muốn tranh thủ dành chút thời gian nghỉ ngơi một chút.

Anh Tiền cũng đã đồng ý rồi.

Cho nên sau khi Lục Diên đóng máy thì ngay lập tức đi tới thành phố A, còn đi tới đó để làm cái gì thì không có ai hỏi.

Đến cả Lục An An ham mêm bát quái cũng không chủ động đi hỏi anh.

Dù sao lúc cần thiết vẫn cần cho Lục Diên không gian riêng.

Có điều, Lục An An vẫn rối rắm ấn ấn quan sát vòng bạn bè một chút, Lục Diên và Lâm Nhược Tinh có một lần đăng ảnh chụp lên lại có cùng một bối cảnh.

Cô nhìn thấy xong liền cho ảnh của mỗi người một Like.

Kết quả... Mấy ngày tiếp theo, chị Nhược Tinh của cô liền không đăng gì lên vòng bạn bè nữa.

Dẫn đến Lục An An một chút lạc thú đều không tìm được.

Thở dài thườn thượt.

Lúc cô kể chuyện này với Thịnh Hành, Thịnh Hành liền có thể tưởng tượng ra hình ảnh lúc này của cô gái nhỏ.

“Em cố ý?"

Lục An An: "Ai bảo bọn họ cái gì cũng không chịu nói cho em biết, em ở thành phố B một mình rất nhàm chán nha."

Anh trai yêu dấu và chị dâu đều không còn ở đây.

Úy Sơ Hạ thì đang đi thực tập.

Cuộc sống thật là quá tẻ nhạt.

Thịnh Hành ngẩn ra, khựng lại hỏi: "Vậy em có muốn gặp thầy Thịnh không?"

"A?"

Thịnh Hành: "Tôi đang ở sân bay, tới thành phố B."

Bình Luận (0)
Comment