*Chương 225
Editor và Beta: Chăm chỉ Team
"A a a a anh trai đang nhìn em sao!”
"Anh trai nhìn em đi nhìn em đi!"
"A a a a a a a a em chết mất!"
...
Xung quanh đều là các âm thanh tràn đầy cảm xúc mãnh liệt cuồn cuộn, Lục An An nghe hết, cô ngửa đầu nhìn người đàn ông đang tỏa sáng trên sân khấu.
Không biết là ảo giác hay sao, nhưng lúc Lục An An ngẩng đầu lên, cô cảm thấy hình như mình đã đối mắt với Thịnh Hành một cái.
Ở trong biển người mênh mông dưới khán đài, hình như anh đã tìm thấy mình.
Trái tim của Lục An An như nổi trống nhảy lên không ngừng, luôn cảm thấy có vài thứ hình như thật sự không thể nào khống chế được nữa.
Những cảm xúc kia, như muốn trào ra ngoài.
Không cách nào ngăn trở, không cách nào áp chế.
...
Sau khi Thịnh Hành tìm thấy người kia, khóe môi anh lại vẽ lên trên, thấp giọng nói: "Chúc mọi người buổi tối tốt lành."
Các fans: "Vâng! ! !"
Thịnh Hành mỉm cười, nói: "Mấy bài vừa rồi nghe có hay không?”
“Hay ạ! ! !"
Anh tương tác qua lại với các fans, Lục An An có trong nháy mắt như không nghe được âm thanh của bất kì một ai nữa, tất cả sự chú ý của cô đều chỉ đặt trên người Thịnh Hành.
Sau khi màn tương tác với fans kết thúc, Thịnh Hành lại tiếp tục hát.
Thời gian đã qua hơn hai tiếng nhưng sự nhiệt tình của mọi người vẫn không hề giảm sút, cho đến khi concert kết thúc, các fans vẫn như cũ còn lưu luyến không rời.
Cứ đòi thêm một bài lại thêm một bài.
Đến cuối chương trình Thịnh Hành còn hát vài bài mà mọi người muốn nghe.
Qua hơn mười giờ hiện trường mới dần dần tản người đi.
Tất cả những người tới xem concert vẫn hưng phấn như cũ, hoàn toàn không có cách nào kiềm chế.
Lục An An nhìn các fans bên cạnh dần dần rời đi, trong miệng các cô ấy vẫn luôn lẩm bẩm nói về màn biểu diễn đêm nay của Thịnh Hành.
Mà giờ khắc này, trên Weibo đã bung nổ.
Concert của Thịnh Hành vững vững vàng vàng treo ở trên top 1 hot search, bất kể là các fans tới hiện trường hay không tới đều gọi tên anh.
Lục An An hít sâu một hơi, cùng Trần Giai lẫn trong đám người đi ra ngoài.
“Có phải cậu muốn đi vào phía sau sân khấu hay không?"
Lục An An lắc đầu: "Ở đây nhiều người, không tiện lắm."
Cô ngước mắt lên liếc nhìn, thấp giọng nói: "Tớ đi cùng các cậu ra ngoài trcm đợi lát nữa nếu như không thấy tớ nữa có nghĩa là tớ đã đi rồi.”
Trần Giai gật đầu: "Cảm ơn cậu."
“Không có gì.” Lục An An nhìn cô ấy: "Chúng ta đều giống nhau mà."
Đáy lòng Trần Giai tràn đầy vui mừng: " Sau khi trở về nhớ gửi cho tớ ảnh cậu chụp nhé.”
"Ok."
Chờ đến lúc đi theo dòng người ra ngoài, cô mới thấy người ở bên ngoài vẫn còn rất nhiều, giao thông trên đường cũng đã tắc nghẽn.
Lục An An vừa định nói chuyện, điện thoại di động lại rung lên liên tục.
Là điện thoại của Lục Diên.
Cô liếc nhìn Trần Giai, nhỏ giọng nói: "Tớ đi trước nhé, cậu nhớ chú ý an toàn, về tới nhà thì nói với tớ một tiếng."
"Ừa, mau đi đi."
Lục An An thoát khỏi dòng người náo nhiệt, lén lén lút lút nhận điện thoại.
"Alo."
Lục Diên nhéo nhéo xương lông mày: "Bây giờ em đang ở đâu?"
Lục An An: "Em vừa mới ra ngoài, các anh đang ở đâu?”
Lục Diên nhìn chung quanh một vòng: "Tới bãi đậu xe đi, chúng ta đi ăn tiệc."
"A?"
"Thịnh Hành tổ chức tiệc chúc mừng, không muốn đi?"
“Muốn ạ.”
Lục An An chớp chớp mắt, nhỏ giọng hỏi: "Lão đại, anh cũng muốn đi sao?"
Lục Diên cười lạnh: "Sao, em không muốn anh đi?"
Lục An An: "..."
Nói thật, cô không muốn.
Thế nhưng cô không dám nói.
Lục Diên hừ lạnh một tiếng: "Muộn rồi, em cho rằng anh sẽ để em một mình đi với Thịnh Hành sao?”
Anh thấp giọng nói: “Bọn anh ở bãi đậu xe chờ em, hay là anh qua tìm em?”
"Đừng."
Lục An An vội vã từ chối: "Anh quá khiến người ta chú ý, tự em đi qua.”
Sau khi cúp điện thoại, Lục An An thoát khỏi dòng người chạy tới bãi đậu xe.
Điểm tốt duy nhất của đêm nay là, bên này có một bãi đậu xe đặc biệt, người bình thường không thể đi vào, xe ô tô cũng giống vậy.
Lúc Lục An An đến, Lục Diên và Lâm Nhược Tinh đang chờ cô trong xe.
"Mau lên đây."
Lâm Nhược Tinh mở cửa xe ra nhìn cô: "Có lạnh không?"
Lục An An gật đầu: "Có chút lạnh ạ."
Tầm mắt của Lục Diên dừng trên người cô một lát, dừng một chút hỏi: "Quần áo này từ đâu ra?”
"..."
Lục An An "A" một tiếng, nhỏ giọng nói: "Của... Em lấy trong hậu trường của Thịnh Hành."
Nghe vậy, Lục Diên cười lạnh.
Lục An An chột dạ không thôi.
Cô mím môi, nhìn Lâm Nhược Tinh nói sang chuyện khác: "Chị Nhược Tinh, chị ngươi cảm thấy đêm nay Thịnh Hành biểu diễn như thế nào ạ?"
Lâm Nhược Tinh bật cười : "Rất tốt."
"Thật sao?"
"Thật."
Lâm Nhược Tinh nói: "Thịnh Hành hát vẫn luôn không tệ, mấy vũ đạo đêm nay cũng được, đủ quyến rũ."
Lục An An gật đầu khen ngợi: "Đúng đúng đúng, đã lâu lắm rồi anh ấy không tổ chức buổi hòa nhạc nhưng vẫn hát hay y như trước đó! Đêm nay của các fans thật sự quá trị giá."
Khó trách mấy người đầu cơ có thể hàng trăm vé buổi hòa nhạc của Thịnh Hành lên tới bốn, năm ngàn, thậm chí có khi còn bán được lên cả chục ngàn.
Mấy tên đầu cơ thật sự hố người, thế nhưng cũng đồng dạng, một hồi concert này xem hoàn toàn đáng giá.
Lục An An không đè nén được suy nghĩ sôi trào trong lòng mình, kéo tay Lâm Nhược Tinh bắt đầu thảo luận.
“Chị có nghe bài kia không?”
"Có phải cảm thấy rất êm taihay không, em đã nói với chị rồi ấy, bài hát này do Thịnh Hành tự mình làm từ soạn nhạc..."
Bên trong xe, tất cả đều là âm thanh lảm nhảm của Lục An An.
Ban đầu nghe còn tạm được, đến sau đó Lục Diên càng nghe càng thấy quá đáng.
Anh nhịn một chút, lúc nghe thấy em gái và bạn gái của mình kích động thảo luận với nhau, cuối cùng vẫn là không nhịn được.
"Lục An An."
"Dạ."
Lục An An cảnh giác nhìn Lục Diên: "... Lão đại, sao thế ạ?"
Ánh mắt Lục Diên ác liệt nhìn cô: "Yên tĩnh một chút."
Lục An An: "..."
"Còn ầm ĩ nữa thì chúng ta liền quay đầu về nhà."
"..."
Vì bảo vệ con đường đi tới tiệc chúc mừng, Lục An An bĩu môi, làm một động tác tự khóa miệng với Lục Diên.
Lâm Nhược Tinh ở bên cạnh nhìn thấy không nhịn được cười.
Nhưng khi đối diện với ánh mắt của Lục Diên, cô ấy cũng không lên tiếng nữa.
Mặc dù đã bị cấm không được lải nhải trong xe nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại tới việc Lục An An chơi điện thoại di động.
Cô quả thật không nói ở trong xe nữa, cô bắt đầu lên mạng lướt sóng.
Trong super Topic của Thịnh Hành, tất cả đều là ảnh chụp và video của concert đêm nay.
Có mấy cô gái còn rất nhanh tay, mới chưa qua bao lâu đã tung ra ảnh chụp của Thịnh Hành đêm nay. Lục An An click mở, vừa xem vừa lưu tất cả ảnh lại.
Cô xem một tấm lại một tấm, cực kỳ thỏa mãn.
Chờ sau khi lưu lại tất cả đống ảnh kia, Lục An An mới click mở một bài bình luận dài.
Đối với màn biểu diễn đêm nay của Thịnh Hành, rất nhiều người trong nghề đều lên tiếng, mọi người đều cho rằng Thịnh Hành đã không thể hát nữa, kết quả đêm nay anh lại khiến cho mọi người kinh diễm ngoài ý muốn.
Trên mạng toàn là những lời khen ngợi.
Còn về các fans hâm mộ, mấy cô nàng đã hoàn toàn thả bay tâm trí của mình, tất cả đều kích động đến nhiệt huyết sôi trào.
Ekip của Thịnh Hành cũng đi theo đăng lên mấy ảnh dưới hậu đài của anh, mới qua mười mấy phút mà bình luận đã lên tới mấy chục ngàn.
[ A a a a a a a a a a anh trai! ! ! ]
[ Ô ô ô ô ô ô ô đêm nay anh trai thật sự quá lợi hại! ! Anh vẫn là anh trai mà em yêu nhất! ]
[ Má ơi, hôm nay sau khi nghe xong buổi concert này, tôi đã sống lại! ]
[ Là người đam mê giọng ca của Thịnh Hành, tôi xin được nghiêm túc nói cho mọi người biết! Từ trước đến nay Thịnh Hành chưa bao giờ từ bỏ ca hát, anh ấy không hề cô phụ mong đợi của chúng ta, anh ấy thật sự quá dũng mãnh! ]
[ Ô ô ô ô ô ô ô tuyệt vời! ]
[ Anh trai mau gả cho em đi! ]
[ A a a a a a a a a a em điên rồi. ]
[ Ai cũng đừng cản tui! Tui phải gả cho Thịnh Hành! ! ]
[ Ô ô ô ô ô ô ô ô tui điên rồi tui điên rồi, tại sao anh trai có thể tuyệt vời như thế. ]
[ Là một fans lý trí, đêm nay tui thật sự cũng điên rồi, Thịnh Hành thật sự chưa bao giờ quên ước nguyện ban đầu của mình, anh vẫn lợi hại như vậy, kể cả khi anh vẫn luôn đóng phim, kể cả đã mấy năm không tổ chức concert bản lĩnh của anh vẫn y như cũ, thậm chí so với trước kia anh lại càng thêm lợi hại, tui tui tui tui tui…. Đêm nay fans lý trí như tui vô cùng thỏa mãn. ]
...
*