Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 228

Chương 228 -
Chương 228 -

*Chương 228

Editor và Beta: Chăm chỉ Team

Hai người đang nói chuyện, Lục An An nghe thấy âm thanh của Du Nguyên.

Cô giãy dụa một lát, thấp giọng hỏi: "Có phải là anh đã về tới nhà rồi không ạ?”

"Ừm."

Lục An An há miệng thở dốc, hiểu rõ nói: "Vậy em cúp máy nhé, anh nhờ nghỉ sớm một chút."

Thịnh Hành nở nụ cười: "Ừ, ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Sau khi cúp điện thoại, Lục An An lăn vài vòng ở trên giường, đè nén lại tâm tình kích động của mình xong xuôi mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Có điều, đến nửa đêm, Lục An An vẫn mãi mà không ngủ được.

Cô cầm điện thoại được đặt ở một bên lên, liếc nhìn, không nhịn được ấn mở Weibo, bắt đầu dạo chơi trên Super Topic của Thịnh Hành.

( Super Topic : nơi các fans hâm mộ nói về thần tượng của mình )

Mới chỉ hai giờ không lên mà ở trên đã tràn ngập đủ loại ảnh chụp.

Đề tài về Concert của Thịnh Hành cũng vẫn như cũ treo ở trên hot search, cao cao không hạ xuống.

Lục An An lướt web một lúc thì đôi mắt bắt đầu mệt mỏi, lúc này cô mới không chống cự được ngủ thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau, Thịnh Hành vẫn như cũ ở trên hot search.

Lục An An lúc này đang ngáp một cái thu thập hành lý chuẩn bị lên đường xuất phát cho lần thứ ba ghi hình.

Lần ghi hình này địa điểm là ở nước ngoài.

Lúc Lục An An và Lục Diên cùng nhau xuất hiện ở sân bay, xung quanh còn có rất nhiều fans đến tiễn bọn họ.

"An An, ra nước ngoài nhớ phải tự chăm sóc cho mình tốt mình nha."

"Thầy Lục nhớ chú ý an toàn nhé!"

"An An nhớ yêu quý anh trai của mình nha! Không được chỉ thích các cô gái đó!"

Lục An An bật cười, cong cong môi: "Được được, mọi người yên tâm, tui nhất định sẽ quan tâm tới anh ấy mà.”

"An An, đây là đồ ăn vặt bọn mình chuẩn bị cho các cậu nè, hai người đều nói rằng bọn mình không cần tặng quà cho nên bọn mình đã mua một chút ăn nhé."

"Con gái yêu nhớ cố gắng ăn uống đúng giờ nha.”

"Nhớ phải thật vui vẻ khi tham gia đó có biết không?"

...

Mọi người vô cùng náo nhiệt, Lục An An và Lục Diên liên tục gật đầu đồng ý.

Chờ sau khi lên máy bay, Lục An An còn không nhịn được nói với Lục Diên: "Anh, anh nhớ đừng có chạy lung tung đấy nhé, các fans đều bảo em phải trông chừng anh đó.”

Lục Diên gõ lên đầu của cô: ”Có mà em đừng có chạy lung tung ấy.”

Lục An An cười hì hì: "Em ngủ đây —— "

Cô còn chưa dứt lời, Hạ Uyển Nhiên và Lý Băng đã đi tới.

"An An."

Hạ Uyển Nhiên đột nhiên hô lên.

Lục An An ngẩng đầu, khẽ cười nhìn cô ta: "Chào chị Uyển Nhiên."

Hạ Uyển Nhiên vẻ mặt cứng đờ: "A... A."

Cô ta nở nụ cười: "Sao hôm nay em không gọi là cô Hạ vậy?”

Lục An An chớp chớp mắt nói: "Có người nói với em là gọi cô Hạ không tốt lắm, nên trực tiếp gọi tên, chị Trần Nhuyễn bảo em nên gọi chị ấy như vậy nên em cũng gọi chị như vậy nhé?”

Hạ Uyển Nhiên nghe cái xưng hô không giờ nào khắc nào không phải là đang nhắc nhở tuổi tác của mình, gật gật đầu: "Ừ, em vui vẻ là được."

Lục An An cười híp mắt: "Vữa nãy Chị Uyển Nhiên gọi em có việc gì sao?”

Hạ Uyển Nhiên thoáng ngừng một lát, nhìn cô ta: "Tối hôm qua An An có đi concert của Thịnh Hành không?"

Lục An An: "Sao thế ạ?"

Cô liếc nhìn Lục Diên, hai anh em nhìn nhau một chút, cô hỏi: "Chị Uyển Nhiên có tới không ạ?"

Hạ Uyển Nhiên còn chưa nói gì thì Lý Băng ở bên cạnh đã nói: "Đương nhiên là có đi rồi.”

Cô ta nhìn Lục An An: "Cô không xem Weibo sao?"

Lục An An: "... Không ạ."

Nói thật, cô có xem Weibo, nhưng cô không chú ý tới Weibo của Hạ Uyển Nhiên.

Cho dù cô gái này có là bạn học hồi trung học phổ thông với Thịnh Hành thì cô cũng không ấn follow Weibo của cô ta.

Xem rồi cũng chỉ khiến mình khó chịu, Lục An An vì sao phải xem.

Cô cũng không bị ngốc.

Vẻ mặt Hạ Uyển Nhiên hơi cứng lại, cười cười: "Chị còn cho rằng An An sẽ tới đó.”

Lục An An: "... Ưm, ngày hôm qua quá bận."

Hạ Uyển Nhiên: "Vậy thật là có chút đáng tiếc nha, tối hôm qua Thịnh Hành biểu hiện không tệ, từ lúc học trung học anh ấy hát đã rất hay rồi, nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi gì cả, thậm chí hát càng ngày càng tốt."

"... ..."

Lục An An nghe thấy lời này, trong lòng có một chút xíu không thoải mái.

Cô gật gật đầu: "Ồ."

Hạ Uyển Nhiên nhìn vẻ mặt của cô: “Xem chị nói cái gì kía, nhất định là An An đã xem video ở trên mạng rồi.”

Lục An An: "Chưa xem ạ.”

Hạ Uyển Nhiên nghẹn lại.

Cô ta kinh ngạc nhìn Lục An An, há miệng thở dốc hỏi: "... An An, không phải em rất thích Thịnh Hành ca hát sao?”

“Có thích ạ.”

Lục An An nói: "Nhưng em chưa kịp xem video."

Lý Băng nghe thấy lời này, luôn cảm thấy không thoải mái.

Cô ta ghét bỏ trừng mắt nhìn Lục An An: "Chưa xem thì thôi, bỏ lỡ rất đáng tiếc đó.”

"Vâng."

Lý Băng nhìn cô: "An An, hình như cô rất thân với Thịnh Hành nhỉ.”

"Cũng tạm."

Hạ Uyển Nhiên nhìn cô: “Trước kia lúc An An tham gia siêu cấp thần tượng đã từng hợp tác với Thịnh Hành nhỉ. cảm giác thế nào?"

"Rất tốt."

Hạ Uyển Nhiên và Lý Băng còn muốn muốn nói chuyện, Lục Diên đã ngước mắt lên liếc nhìn ba người.

"An An."

“Dạ?”

Lục An An nhìn Lục Diên.

Lục Diên nói: "Yên tĩnh một chút, hôm nay anh đau đầu."

"..."

Lục An An khẽ cười: "Vâng ạ."

Cô áy náy nhìn hai người trước mặt: "Chị Uyển Nhiên chị Băng Băng, vậy em nghỉ ngơi trước nha."

Lý Băng nghe thấy một tiếng "Chị " này của cô thì cứ cảm thấy không thoải mái. Nhưng cố tình quả thực là cô ta lại lớn hơn Lục An An bảy tuổi

...

Sau khi Lục An An ngồi xuống, Lục Diên liếc mắt nhìn cô.

Lục An An sờ sờ mũi : "Không phải lỗi của em mà."

Lục Diên đáp một tiếng: "Anh biết."

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Lục Diên vỗ vỗ đầu cô : "Nghỉ ngơi đi."

"Ồ."

Lục An An chọc chọc điện thoại di động: "Muốn lên mạng."

Lục Diên liếc nhìn một cái liền biết trong lòng cô đang nghĩ cái gì.

Anh khựng lại, lúc Lục An An chuẩn bị đi ngủ, anh đột nhiên nói: "Thịnh Hành không có quan hệ gì với cô ta đâu."

Lục An An đột nhiên mở mắt ra nhìn Lục Diên.

Lúc này Lục Diên đã nhắm mắt lại nghỉ ngơi, , hoàn toàn không để ý tới Lục An An nữa.

Lục An An nhìn anh như vậy, không một tiếng động cong cong môi.

Anh trai của cô, tuyệt đối tuyệt đối là anh trai tốt nhất toàn thế giới.

"Em biết rồi."

Cô nhỏ giọng nói: "Em biết Thịnh Hành không có quan hệ gì với chị ấy.”

Mặc dù cô biết rõ chuyện này, nhưng khi nghe thấy Hạ Uyển Nhiên cứ luôn mồm nhắc tới thời cấp ba của hai người, tóm lại cô vẫn cảm thấy có chút không thoải mái.

Không thoải mái cũng dễ hiểu thôi.

Dù sao cô với Thịnh Hành bây giờ… Xem như là cái gì cũng không phải.

Lục An An quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cô quyết định, đợi đến lúc về tới nhà, nhất định cô phải đi tìm Thịnh Hành.

Cố gắng nói chuyện rõ ràng với anh.

Không thể lại tiếp tục sợ hãi chạy trốn nữa.

Sau khi bay mười mấy tiếng, mọi người liền tới một đất nước xa lạ.

Địa điểm ghi hình của chương trình lần này vẫn không phải là một thành phố lớn, cũng không phải là loại thành phố náo nhiệt ở nước ngoài, ngược lại nơi bọn họ tới còn là một nơi khá hẻo lánh.

Tổ tiết mục hoàn toàn là cố ý.

Một đám người xuống máy bay, lại thay đổi mấy lần xe buýt mới tới địa điểm ghi hình.

Bởi vì thời gian bay tới đây khá dài nên tổ tiết mục liền quay liền tù tì ba ngày ở chỗ này luôn, như vậy thời gian quay sẽ tập trung.

Lục Diên ghé mắt nhìn cô, thấp giọng hỏi: "Mệt không?"

"Không ạ."

Lục An An nói: "Chỉ là cảm thấy ở nước ngoài không tốt bằng trong nước thôi ạ."

Lục Diên mỉm cười nói: "Muốn về nhà sao?"

“Muốn ạ.”

Lục An An nói: "Muốn trở về."

Lục Diên nói: “Lần này ghi hình cũng mất mấy ngày, sẽ nhanh quay xong thôi, anh thấy bảo kỳ cuối cùng sẽ quay ở trong nước, không vội."

"Vâng ạ."

Ngày đầu tiên, mọi người đều đã tàu xe mệt nhọc, tổ tiết mục rất có nhân tính cho cho mọi vào khách sạn nghỉ ngơi một đêm.

Sáng sớm hôm sau mới chính thức bắt đầu ghi hình.

Ra nước ngoài, nhiệm vụ đương nhiên sẽ khác với nhiệm vụ ở trong nước, Lục An An và Lục Diên phối hợp rất ăn ý, hai người trên cơ bản không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.

*

Bình Luận (0)
Comment