Cố Bạch mơ màng mà nhìn về người quay phim đang đứng ở một bên: "Lục An An sao vậy?"
Người quay phim lắc đầu.
Cố Bạch nhìn về người đang đi từ trong phòng ra ngoài, hỏi: "Cậu đã làm gì Lục An An vậy?"
Thịnh Hành nhíu mày.
Cố Bạch nói: "Nếu không thì tại sao mặt của con bé lại đỏ như vậy? Không phải là bị cậu doạ đến căng thẳng đấy chứ?"
Nghe vậy, Thịnh Hành nhướng nhướng mày: "Cũng coi như là căng thẳng đi."
Cố Bạch: "..."
Ngươi đang nói cái quái gì vậy, phí lời.
Thịnh Hành không cho anh ấy thời gian suy nghĩ thêm: "Tìm tớ có chuyện gì?"
Lúc này Cố Bạch mới nhớ tới bản thân đến đây là có chính sự.
"Concert của cậu không phải sắp diễn ra sao?"
"Ừm."
"Cậu vẫn còn thời gian tới đây?"
Thịnh Hành nhấc mí mắt lên: “Nói thẳng đi."
Cố Bạch cười cười: "Tớ là đại biểu cho đạo diễn tới hỏi cậu thôi, bọn họ không dám tới, sợ cậu sẽ bởi vì chuyện concert mà sau này không có thời gian tới tham gia."
Thịnh Hành “Ừ” một tiếng: "Chậm lại."
"Cái gì?"
Thịnh Hành nói: "Vốn cũng chỉ là nghe đồn, khoảng thời gian này quá bận, chậm lại ba tháng sau tổ chức.”
Cố Bạch: "Fans của cậu sẽ không ầm ĩ lên sao?"
Thịnh Hành bất đắc dĩ: "Sẽ, nhưng nguyên nhân đầu tiên là bởi vì lí do sân bãi."
Nghe vậy, lúc này Cố Bạch mới nhớ tới đến.
Trước đây không lâu Thịnh Hành có nổi lên một hot search, vấn đề là bởi vì concert.
Song phương không bàn bạc tốt, thành ra sau đó xuất hiện sai lầm nghiêm trọng.
Cố Bạch: "Hiện tại đã trả vé chưa?”
Thịnh Hành lắc đầu: "Đang xử lý."
"Ừ ừ." Cố Bạch lại bảo: "Vậy đạo diễn bên kia có lẽ cũng có thể yên tâm."
Thịnh Hành liếc mắt nhìn anh: "Đi qua chỗ đạo diễn đi."
"Để làm gì?"
"Xem video theo dõi."
Fans nhỏ không thèm để ý, không có nghĩa là Thịnh Hành cũng sẽ không để ý.
Đương nhiên, ngày hôm nay nếu như đổi lại là những học viên khác gặp phải vấn đề tương tự, làm một huấn luyện viên chưởng, Thịnh Hành cũng sẽ không quên đi.
Buổi tối hôm đó, đám người Lục An An thu được tin tức.
Người cắt quần áo của cô không phải là học viên mà là một nhân viên công tác, còn nguyên nhân, cô ta không nói, cô ta chỉ nói là mình không thích Lục An An, cô ta bình chọn cho các học viên khác, nhất thời não rút mới làm ra chuyện như vậy.
Lục An An nhận được lời xin lỗi, nhóm đạo diễn cũng tỏ vẻ áy náy với cô, cũng nói đã khai trừ người này rồi, hi vọng cô đừng để chuyện lần này ở trong lòng, tương lai mong cô tiếp tục cố gắng.
Lục An An thật sự không để ở trong lòng, thực ra ban đầu cô nghĩ, bất kể có phải là học viên làm hay không, nhóm đạo diễn bên kia đều sẽ đưa một người ra gánh tội thay.
Đây dù sao cũng là một gameshow, không thể đột nhiên giữa đường thay đổi người, cũng không thể đột nhiên loại người đi.
Thường Thiến nhìn sắc mặt của cô, nhỏ giọng hỏi: "Cậu không tức giận sao?"
"Vẫn tốt."
Lục An An cười cười: "Đẫ đoán được trước kết quả rồi."
Thường Thiến không nói gì: "Tổ tiết mục tại sao lại làm như vậy chứ.”
“Cũng bình thường thôi, tổ tiết mục cũng không muốn có chuyện gì bôi đen trương trình mà, hơn nữa công ty của các học viên cũng sẽ giúp họ tiếp tục chống đỡ được các tập sau.”
Khúc Tĩnh thở dài một tiếng: "Chúng ta hiện tại đã gặp phải chuyện này, vậy… có khi nào sau này còn có những chuyện quá quắt hơn xảy ra hay không?”
Lục An An gật đầu: "Giới giải trí thực sự rất loạn, mọi người đều phải cẩn thận một chút mới thỏa đáng."
"Vâng vâng."
Chuyện này, sau khi Lục An An ngủ một giấc tỉnh lại thì triệt để lật bài.
Mấy ngày sau, mọi người lại tiến hành đóng kín cửa huấn luyện để chuẩn bị cho vòng thi kế tiếp.
Có điều, số lượng các thí sinh sau một vòng loại hôm trước tới nay, một lần lại một lần số lượng người ở lại chỗ này càng ngày càng ít.
Lần này, tập kế tiếp là quay ở ngoài trời.
"Đại hội thể dục thể thao?"
Lúc mọi người biết chủ đề kì này đều muốn té xỉu.
"Vì sao lại là đại hội thể dục thể thao cơ chứ.”
Mc điều khiển chương trình: "Vì muốn rèn luyện thể lực của mọi người nha, có như vậy khi các bạn luyện tập vũ đạo mới không mệt mỏi nha~.”
Mọi người: "..."
Không, không có đâu.
Lục An An lại đang cùng hệ thống nói chuyện phiếm.
Hệ thống thông báo cho cô nhiệm vụ hôm nay, thực sự là loại độc ác tàn bạo.
Thế nhưng lại muốn cô mời Lục Diên tới tham gia đại hội thể dục thể thao lần này, cô bị điên rồi hay là cái hệ thống kia bị điên rồi.
Lục An An cảm thấy không thể nào, nhiệm vụ này cô không làm được.
"Không được, loại đại hội thể dục thể thao này ngoại trừ huấn luyện viên ra thì không cho người ngoài tham gia.”
—— "Nhưng nhiệm vụ ngày hôm nay này chính là như vậy nha."
"Vậy mày để tao đi té xỉu luôn đi.”
Lục An An nói: "Tao làm sao có thể mời anh ấy tới được?”
—— "Có thể không tham gia nga, nhưng cô nhất định phải mời Lục Diên tới."
“Mày thật sự là quá phận quá đáng."
—— "Cô có nghĩ tới hay không, lỡ như Lục Diên thực ra cũng muốn tới xem cô nha.”
Lục An An: "Ha hả."
Lục Diên mới không phải là cái loại muội khống như vậy, không thể nào làm như thế.
Nói sau đi, hai người dù sao ngày nào cũng nói chuyện một chút, ngẫu nhiên còn gọi điện thoại với nhau, Lục Diên sau khi biết Lục An An càng ngày càng thông suốt, dần dần cũng sẽ nổi lên chút tính tình anh trai với cô, ngẫu nhiên còn thả cho Lục An An mấy vấn đề khó.
Cái gì mà đến cùng là anh trai tốt hơn hay là Thịnh Hành tốt hơn.
Cái gì mà bài hát này của anh trai êm tai hơn hay là Thịnh Hành hay hơn?
Cái gì mà trong phim truyền hình này anh trai đẹp trai hơn hay là Thịnh Hành đẹp trai hơn.
...
Lục An An đối với mấy cái vấn đề ấu trĩ mà Lục Diên đưa ra chỉ có thể tỏ vẻ khâm phục.
Nhưng một mực cô lại không thể quá đả kích lòng tự ái của anh.
Haizz.
Đứa trẻ này cũng không biết là đứa trẻ nhà ai, nhà ai thả ra một thằng nhóc quái gở như vậy nha.
—— "Không thử xem thì làm sao biết là cô không thể làm?”
Lục An An lườm vào không khí một cái.
Hết cách rồi, cô chỉ có thể gửi tin nhắn cho Lục Diên.
Chỉ có điều tin nhắn của Lục An An còn chưa gửi đi, điện thoại của Lục Diên đã gọi tới trước.
"An An, hiện tại em có ở trong chung cư ký túc xá không?"
Lục An An "A" một tiếng: "Có nha, anh tìm em có việc gì à?"
Lục Diên “Ừ” một tiếng: "Hôm nay anh sẽ tới thăm em, muốn xem xem hôm nay các em sẽ huấn luyện như thế nào?"
Đôi mắt của Lục An An sáng ngời, kinh ngạc không thôi: "...Anh, vì sao anh lại tới đây? Hôm nay bọn em tổ chức đại hội thể dục thể thao ngoài trời nha."
Lục Diên: "Vậy đợi lát nữa anh đến."
Lục An An: "? ? ?"
Mới vừa tắt điện thoại, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng kinh hô của mấy người Thường Thiến.
Lục An An ló đầu ra ngoài: "Sao thế?"
Thường Thiến nói: "Vừa rồi bên trong nhóm qq thu được thông báo, đại hội thể dục thể thao hôm nay dùng hình thức công chiếu trực tiếp chiếu ra ra ngoài nha."
"Cái gì?"
Tin tức này vừa ra tới, hết thảy học viên đều chấn kinh rồi.
Hình thức công chiếu trực tiếp cũng có nghĩa là các cô sẽ có nhiều cơ hội ló mặt ra với khán giả hơn, khiến cho các cư dân mạng quen mặt của mình hơn, lần này tất cả mọi người đều nhiệt tình lên rồi.
“A a a a a a Tớ thích đại hội thể dục thể thao này nhất nha."
"Tớ cũng vậy! !"
"Cố lên cố lên, mọi người nhanh chóng trang điểm thay quần áo, chín giờ sẽ bắt đầu quay trực tiếp nha.”
Lục An An: "..."
Đã nói mọi người đều không thích đại hội thể dục thể thao đâu?
Cô liếc nhìn di động, vừa định gửi tin nhắn báo cho Lục Diên, đại hội thể dục thể thao hôm nay là hình thức công chiếu trực tiếp, nhưng di động còn chưa kịp mở ra đã bị Thường Thiến lôi đi.
"An An An An, đến mau giúp tớ chọn quần áo."
Lục An An: "Cậu quên rồi à, tất cả bọn mình đều chỉ có thể mặc đồng phục."
Thường Thiến: "..."
"Vậy cậu mau tới giúp tớ làm tóc một chút đi."
Đến cuối cùng, Lục An An đi giúp đỡ sửa sang tạo hình cho mấy người trong ký túc xá, triệt triệt để để đem chuyện mình muốn thông báo cho Lục Diên quên đi không còn một mống.
Toàn thể nữ sinh tập hợp.
Năm vị huấn luyện viên một lần nữa xuất hiện, mọi người đều mừng rỡ không ngớt.
Mặc dù ngày mai sẽ công bố ai bị loại nhưng cũng không trở ngại các cô gái lúc này cố gắng hưởng thụ ngày hôm nay, cứ như thể hôm nay chính là "Ngày cuối cùng" .
“Lập tức sẽ tiến hành phân tổ, năm vị huấn luyện viên rút thăm phân tổ nha."
Thường Thiến "A" một tiếng, kích động nói: "A a a a a nhanh một chút nhanh một chút, phù hộ cho An An."
Lục An An bật cười: "Cảm ơn nha."
Cô muốn được vào cùng một nhóm với Thịnh Hành, nếu như vào nhóm với một idol mình không ưa thì đời người còn có ý nghĩa gì nữa.
Mặc dù có thì cũng không thể vui vẻ được.
Khúc Tĩnh nói: "Chúng tớ cũng muốn cùng một nhóm với thầy Thịnh, phù hộ chúng tớ nữa phù hộ chúng tớ nữa."
Cả bốn người trong ký túc xá khẽ cười rộ lên.
Thịnh Hành tuyệt đối là người có nhân khí cao nhất.
Mọi người đều muốn được tham gia vào cùng một nhóm với anh, chỉ có điều ở đây có năm mươi thí sinh, lại chỉ có năm vị huấn luyện viên, tuyệt đối không thể để mọi người cùng vào một nhóm.
Lúc đến lượt Lục An An rút thăm, cô nhìn chung quanh một vòng.
Cố Bạch đứng ở phía đối diện cô khẽ cười: "An An, nếu không em đi qua chỗ Thầy Cố bên này đi."
Lục An An lắc đầu: "Không muốn."
Cố Bạch: "... Huấn luyện viên đau lòng nha."
Liễu Mộng Đình: "Đến đây với cô cũng được nha!”
Lục An An liếc nhìn màn ảnh: "Hiện tại đã bắt đầu phát sóng trực tiếp chưa ạ?"
Ôn Luân: "Nếu như chưa phát sóng trực tiếp thì có phải em định nói ra lời gì kinh động hay không?”
“Đâu có ạ.” Lục An An phản bác: "Mấy lời em nói đều là ăn ngay nói thật."
Mọi người khẽ cười.
Trực tiếp vừa lúc sự đã bắt đầu.
Lúc mọi người nhìn thấy Lục An An xuất hiện đều điên cuồng rít gào, trên màn ảnh xuất hiện những bình luận như mưa đạn.
[ A a a a a An An đến rồi! ]
[ An An An An, mặc dù là mặc đồng phục cũng là người xinh đẹp nhất. ]
[ Ô ô ô ô chân của Lục An An thật sự tuyệt. ]
[ Cái tương tác này tui thích nha! ]
[ Ha ha ha ha ha chỉ có một mình tui cảm thấy, Lục An An được cả đoàn cưng sủng hay sao. ]
Thịnh Hành đứng ở một bên liếc nhìn: "Trực tiếp mở rồi.”
"Ồ."
Lục An An cười cười, chào hỏi nói: "Mọi người buổi sáng tốt lành nha, mau mau tới phù hộ cho tôi được rút trúng đội ngũ mà mình muốn nhất nhé."
Những người xung quanh đều khẽ cười.
Cố Bạch cố ý dụ dỗ cô: “Em muốn rút trúng đội ngũ của ai nhất nha?"
Đôi mắt của Lục An An cong cong cười: “Đợi lát nữa rút trúng vị huấn luyện viên nào thì đó chính là đội ngũ mà em muốn tham gia vào nhất nha.”
Liễu Mộng Đình: "An An em cũng thật là khéo nói quá đi.”
Lúc này sự khéo léo của cô khiến cho cô ấy tự thấy mặc cảm không bằng.
Lục An An bắt đầu rút thăm.
Máy quay phim ở ngay đằng sau lưng cô, cô muốn giấu nên len lén khoanh tay liếc nhìn.
Sau khi nhìn thấy tên người bên trên tờ giấy rút thăm, Lục An An ngước mắt lên liếc nhìn năm vị huấn luyện viên kia.
"Thầy Cố Bạch, nhờ thầy quan tâm tới em nhiều hơn nha.”
Cố Bạch bật cười: "Em xem đi, đến chỗ tôi ngay từ đầu không phải là tốt rồi sao."
Lục An An nhìn vào máy quay, gật gật đầu.
Đành phải nhận mệnh.
Liễu Mộng Đình bật cười: "Đừng có khó chịu nha, thực ra đợi lát nữa có thể đổi đội nữa, chỉ cần huấn luyện viên nỗ lực, tôi sẽ đoạt An An về dưới tay.”
Lục An An khẽ cười: "Được, em chờ cô Liễu."
Mọi người thoải mái vui đùa, mỗi khi một học viên rút được tên một người thì lại được các huấn luyện viên khác thay phiên nói muốn cướp người.
Sau khi toàn bộ mọi người phân phối xong, Lục An An kinh ngạc phát hiện —— Hà Hiểu Sương thế nhưng lại ở trong cùng một nhóm với Thịnh Hành! !
Trong nháy mắt, trái tim nhỏ cô của cô vừa sống lại lại lần nữa hạ xuống.
Trời cao ơi!!
Vì cái gì Hà Hiểu Sương có thể may mắn như vậy! ! !
Lục An An bĩu môi, tỏ vẻ không vui.
Thường Thiến cũng ở cùng một nhóm với Thịnh Hành, hai người bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nhau.
Thường Thiến nói: "Tớ sẽ cố gắng thi đấu, đem cậu đoạt về đây!”
"Được, tớ chờ cậu."
Ý chí chiến đấu của Lục An An sục sôi, cũng cảm thấy chính mình nên nỗ lực hơn mới được, xem ai sợ ai.
Nếu như cô thắng, cũng có thể đăng kí đổi đội ngũ.
Chỉ là như thế có chút không tốt lắm.
Lúc thi đấu vừa muốn bắt đầu, mc điều khiển chương trình đột nhiên liếc nhìn di động, kinh ngạc thốt lên một tiếng: "Các bạn học thân mến! Tôi muốn nói cho các bạn một tin tức tốt."
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Mc điều khiển chương trình nói: "Chúng ta ngày hôm nay sẽ có một vị khách quý tham dự tương tác với chương trình."
"Ai vậy."
Lục An An đột nhiên có một cái dự cảm bất thường.
Cô vừa mới ngẩng đầu lên, mc điều khiển chương trình liền lớn tiếng hô lên tên người kia: "Lục Diên, thầy Lục hôm nay sẽ cùng chúng ta tham gia đại hội thể dục thể thao nha."
Toàn trường xôn xao.
*