Chương 263
Editor và Beta: Khánh Linh
Sáng hôm sau, Lục An An thay một thân quần áo nhìn qua rất giống sinh viên đại học.
Dù sao thì cô… Cũng được tính là một sinh viên đại học mà nhỉ.
Lúc Đường Nghi tới đón, nhìn thấy quần áo cô mặc thì mỉm cười nói: "Không tệ."
Chị ấy nói: "Bây giờ em phối đồ càng ngày càng tốt."
Nghe vậy, Lục An An đùa giỡn nói: "Tốt xấu gì em cũng là nhà thiết kế nha, nếu như đến cả phối đồ cũng không biết thì còn có ai dám mua đồ của em nữa chứ?”
Đường Nghi: "... Nói rất có lý."
Lục An An lên xe, liếc nhìn chính mình ở trong gương.
Nghỉ ngơi một buổi tối, khí sắc đã khá hơn nhiều, thêm vào khoảng thời gian gần đây tâm trạng cô rất tốt, sức khỏe cũng không tệ.
Tối hôm qua cô đã đọc lại kịch bản một lần nữa, Lục An An đã có chút hiểu rõ đối với nhân vật này.
Mặc dù trước đó cô chỉ đóng một vai khách mời quần chúng trong một bộ phim truyền hình, nhưng mấy lớp học diễn xuất cô đến nghe cũng không phải là học vetjm cô cũng có thể nghiền ngẫm được một chút.
Mặc dù không thể gọi là một bước lên trời, không thể lập tức khiến cho người ta cảm thấy kinh diễm nhưng vai diễn này là một nữ sinh viên đại học, hẳn là vấn đề sẽ không quá lớn.
"Buổi thử vai này có nhiều người lắm ạ?"
Đường Nghi "Ừ" một tiếng: "Có lẽ cũng kha khá, em không cần quá lo lắng đâu."
“Em vẫn thấy hơi hồi hộp.”
Lục An An nhìn ra ngoài cửa sổ nói: "Em cần phải cố gắng kiếm tiền."
“Hả?” Đường Nghi kinh ngạc nhìn cô: "Cố gắng kiếm tiền? Tiền của em bây giờ không đủ sài à?”
Lục An An cười cười, nhẹ giọng nói: "Tự nuôi em thì đủ, nhưng em còn phải nuôi trẻ con nữa.”
Đường Nghi: "? ? ?"
"! ! !"
Chị ấy trợn to mắt nhìn Lục An An, hoài nghi mình đã nghe nhầm.
“Em nói lại một lần nữa câu em vừa nói cho chị nghe nào.”
Lục An An cười: "Em nói, giờ em muốn kiếm tiền nuôi trẻ con, không phải như chị nghĩ đâu.”
Cô hỏi: "Anh Tiền chưa nói với chị ạ?”
"Nói cái gì?"
Lục An An nhìn đôi mắt mơ màng của chị ấy thì ‘a’ một tiếng, giải thích: “Anh của em và em định mở một quỹ quyên góp, muốn làm từ thiện."
Đường Nghi: "..."
Chị ấy vỗ vỗ ngực của mình, bất đắc dĩ nói: "Lần sau khi nói chuyện nhớ nói cho hết đó.”
"Ồ."
"Còn có, đừng nói như thế, sẽ khiến cho người ta hiểu lầm."
Lục An An cười, ngoan ngoãn đồng ý: "Em biết rồi."
Đường Nghi nhìn thấy cô như vậy, cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Hai người đến chỗ thử vai, nơi thử vai là một phòng làm việc, lúc hai người lúc đi vào, bên trong đã có không ít các cô gái trẻ trung xinh đẹp đang chờ đến lượt.
Lúc Lục An An và Đường Nghi xuất hiện, có không ít người nhìn lại chỗ cô, cai nấy xì xào bàn tán.
"Qua bên kia ngồi chờ đi.”
“Vâng ạ.”
Lúc Lục An An cầm số của mình ngồi đợi thì đã có một nhóm người đi vào thử vai, lần nào vào cũng là ba người một nhóm.
Lục An An đang ở bên cạnh đợi, đột nhiên nghe thấy người bên cạnh kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Sao cô ta cũng tới?”
Lục An An có chút kinh ngạc, ngẩng đầu liếc nhìn về phía âm thanh phát ra, nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Là một nữ minh tinh có chút tiếng tăm.
Có điều tên của cô gái này thì cô không nhớ rõ, Đường Nghi nói nhỏ bên tai cô: "Từ Đông Nhi."
Lục An An gật đầu: "Ồ."
Đường Nghi nói: "Sao cô ấy cũng tới thử vai nhỉ?"
Lục An An lắc đầu: "Em không biết."
sau khi nghe thấy cái tên này, Lục An An đã nhớ ra người này là ai.
Từ Đông Nhi, đã quay vài bộ phim chiếu mạng, cũng được coi là một ngôi sao nữ của phim truyền hình, còn rất lợi hại.
Ít nhất ở trong giới các nữ diễn viên mà nói, một khi cô đến đây thử vai, vậy nhân vật này 90% đã thuộc về cô ta.
Có điều, vẫn còn 10%.
Nhưng đối với những người ngồi ở chỗ này thì cô ta rất có tính uy hiếp.
Từ Đông Nhi ở đây, mình phải cố gắng tranh thủ một chút.
Lục An An nhìn rất thoáng, nếu như cô không nhận được vai nữ chính, vậy vai nữ phụ cũng được.
Dù sao thì cô cũng không vội, bây giờ cách và sự từng trải của cô quá ít, cứ từ từ đi.
Ở phương diện sự nghiệp này, mặc dù Lục An An nhiệt tình nhưng cũng không vội.
Một lát sau, tới lượt Lục An An tiến vào đi thử vai.
Lúc đi vào trong cô còn nhìn thấy một người quen ở bên trong.
Đồng Hướng.
Hai người nhìn nhau, Lục An An nhướng mày lên cực nhẹ.
Rõ ràng trước đó Đường Nghi đã nói với cô là vai nam chính còn chưa xác định mà, bây giờ Đồng Hướng lại xuất hiện ở đây, vậy không nghi ngờ chút nào vai nam chính của bộ phim này sẽ là Đồng Hướng.
Đạo diễn bộ phim này họ Vương, lúc nhìn thấy đám người Lục An An thì cười cười nói: "Tự giới thiệu mình một chút đi."
Ba người tiến vào tới thử vai tự giới thiệu thông tin của mình một phen, đạo diễn nhìn tư liệu trước mặt: "Ai lên trước nào?”
Ba người đưa mắt nhìn nhau, đến cuối cùng, Lục An An chưa từng quay bộ phim nào là người cuối cùng.
Cô là người cuối cùng.
Thực ra buổi thử vai không khó, bản thân Lục An An còn là một sinh viên đại học, vẫn còn mang theo một chút hơi thở của sinh viên đại học, biểu hiện cũng không tệ lắm.
Sau khi buổi thử vai kết thúc, đạo diễn trợ lý bảo mọi người có thể về, mấy ngày nữa sẽ có thông báo.
Mấy người đi ra ngoài, Đường Nghi không lập tức hỏi, đợi sau khi lên xe chị ấy mới hỏi: "Cảm giác thế nào?"
Lục An An gật đầu: "Rất tốt ạ."
Cô nhìn Đường Nghi: "Chị có biết ai sẽ đóng nam chính không?”
"Ai?"
Đường Nghi nói: "Trước đó không phải còn chưa xác định sao?"
Lục An An: "Lúc em vào thử vai nhìn thấy Đồng Hướng."
Đường Nghi: "..."
Chị ấy có chút sửng sốt, nhìn biểu tình của Lục An An: "Vậy em tính thế nào?"
Chị ấy nói: "Em đừng có nói với chị là vì muốn tránh hiềm nghi mà em không muốn tham gia nữa nha.”
“Không ạ.”
Lục An An cười nói: "Tránh cái gì chứ? Hai người bọn em làm gì có cái gì, có gì mà cần tránh hiềm nghi?"
Đường Nghi không quá yên tâm nhìn cô: “Chị thì không biết, nhưng chị cảm thấy em để ý."
“Không có.”
Lục An An nói: "Em có thể phân biệt được đâu là công việc đâu là cuộc sống.”
Nếu đã quyết định ở trong giới này, cô không thể cả đời đều không hợp tác với nghệ sĩ khác phái, sao có thể tránh được chuyện này chứ.
Lục An An nhìn Đường Nghi đang căng thẳng, dở khóc dở cười nói: "Chị Nghi, chị đừng nghĩ nhiều như thế, có khi người ta còn không chọn em ấy chứ.”
Đường Nghi cười, cũng không biết tìm được tự tin từ chỗ nào, nhìn Lục An An nói: "Không biết vì sao nhưng chị rất có lòng tin với em.”
"..."
Lục An An: "Đừng nghĩ như vậy, lỡ như không được chọn em sẽ thấy rất mất mặt."
Hai người cười cười.
"Đi thôi, trở về công ty một chuyến, còn có mấy chuyện muốn nói với ngươi."
“Chuyện gì ạ?”
"Người phát ngôn."
"Ồ."
Từ sau khi khi Lục An An nói muốn nhận thêm nhiều công việc hơn, Đường Nghi bắt đầu ôm về cho cô không ít công việc.
Đường Nghi ở trong giới quen biết rất nhiều người, cũng có kha khá tài nguyên, huống chi Lục An An còn có một cái nhãn là em gái của Lục Diên, có sẵn độ đề tài, bây giờ các fans cũng đang rất sủng cô, chỉ cần chị ấy vừa nói muốn thì tài nguyên tới không ít.
Lục An An bị số lượng công việc phong phú lấp kín, mặc dù mệt, nhưng cũng thấy nên làm.
Lúc tập năm của chương trình được chiếu ra, người xem càng thêm yêu thích cp anh em mặn nồng này.
Lục An An cũng một lần nữa có thêm không ít fans.
Lục Diên lại càng được yêu mến hơn.
Lục Diên nói tiếng nước ngoài quả thực quá tuyệt vời, khẩu âm êm tai không nói, phát âm cũng tốt, nói tóm lại, lúc Lục An An xem tập năm cũng rất thích anh.
Đương nhiên, cô thích nhất là tập cuối cùng, không có bất luận nội dung gì có thể so sánh được với tập cuối cùng.
Lúc Lục An An nhận được tin nhắn của Đường Nghi cô còn đang định trở về phòng ngủ trưa.
Mấy ngày nay cô đều bận rộn đủ loại hoạt động, hôm nay khó được có một ngày nghỉ ngơi.
"Cái gì cơ?"