Chương 271
Editor và Beta: Khánh Linh
Ôn Tư Niên đối với hai người tỏ vẻ không còn gì để nói.
Đám người Lâm Nhược Tinh và Phong Minh Thành ở bên cạnh cười vui khôn tả.
Anh ta vô cùng đáng thương mà thở dài, nhìn Lục An An: "Thật sự không xem xét tới anh Ôn sao?"
Lục An An cười: "Cứ làm anh Ôn là được rồi ạ.”
Cô nói: "Tổng giám đốc Ôn chướng mắt An An."
"Bậy nào."
Ôn Tư Niên cười nói: "Bây giờ anh Ôn rất thích An An nha.”
Nghe vậy, Lục An An trợn to mắt nhìn anh ta: "Ỏ, tổng giám đốc Ôn trước kia còn thích loại hình tượng nào không ạ? Có tin nóng gì không?”
Cô đùa giỡn nói: "Em có thể công khai ra ngoài hay không?"
Ôn Tư Niên: "..."
Mấy người khác ở bên cạnh cười.
"Tổng giám đốc Ôn, đá vào tấm sắt rồi hử?"
"Tổng giám đốc Ôn đúng thảm nha, cứ tưởng An An là thỏ trắng nhỏ, kết quả An An lại là cáo con.”
. . .
Mọi người vui cười nói chuyện, cũng không có ai tức giận.
Đây cũng chỉ là một câu chuyện cười mà nói.
Lục An An không nhịn được phản bác: "Đâu có đâu, An An chẳng hiểu các anh chị đang nói gì cả, cái gì mà cáo con, kia nhất định không liên quan gì tới em.”
Lâm Nhược Tinh bị cô nói làm cho bật cười, duỗi tay ra nhéo nhéo khuôn mặt của cô, cảm khái: "Ai, An An nhà chúng ta đáng yêu quá đi.”
Lục An An cười, cánh tay ôm Lâm Nhược Tinh nũng nịu: “Chị Nhược Tinh cũng siêu tốt."
Mọi người ngừng một lát nướng đồ, bầu không khí ăn uống rất náo nhiệt.
Mặc dù bây giờ bọn họ đang ngồi trong nhà hàng, rất có thể sẽ bị chụp lại, nhưng tổng thể mà nói thì vẫn ổn.
Lúc tan cuộc Thịnh Hành cũng không tiện đưa cô về, anh đi cùng đám người Ôn Tư Niên.
Lục An An lặng lẽ chớp chớp mắt với Thịnh Hành, Thịnh Hành mỉm cười tạm biệt.
Cũng không biết vì sao, loại cảm giác lén lén lút lút này. . . Còn rất kích thích.
Trong lúc nhất thời Lục An An còn vô cùng hưởng thụ.
Buổi tối hôm đó mọi người vẫn bị chụp lại.
Nhưng mà tiêu đề lại rất thú vị, điểm quan trọng nhất không còn ở trên người Lục An An và Thịnh Hành.
Lần này tiêu đề nhắm vào trên người mấy vị đại lão.
Đương nhiên, Lục An An cũng được nhắc một chút, nhưng cô chỉ là hàng đính kèm mà thôi, không có chút sức hấp dẫn gì.
Nhưng vẫn có người chú ý tới cô.
Cô xem Weibo, có rất nhiều người nói thật hâm mộ cô, là em gái của Lục Diên, có thể cùng đám người tổng giám đốc Ôn a đạo diễn Phong cùng nhau đi ăn khuya, ai nha, đây đúng là người chiến thắng cuộc đời này.
Còn về mối quan hệ của Lục Diên và Thịnh Hành, các fans cũng cảm thấy rất thần kỳ. Một năm trước. . . Hai người bọn họ không phải còn là đối thủ sao, sao bây giờ lại cùng nhau đi ăn cơm vậy.
Nói tóm lại, sự chú ý dành cho hai người Lục An An và Thịnh Hành chẳng có mấy, bọn họ một lần nữa thành công tránh thoát tai nạn này.
Nhưng mà cũng có người phát hiện ra chút manh mối, chẳng qua còn chưa kịp công khai thì đã biến mất không còn tăm hơi.
*
Sau tối hôm đó, Lục An An ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, sang ngày thứ ba liền thu dọn đồ đạc đi cùng Đường Nghi tới thành phố X đóng phim.
Nơi được chọn làm khung cảnh cho phim của bọn họ là một khu nhà rất nổi tiếng của một trường đại học ở đây, trường đại học này được xưng là nơi có phong cảnh đẹp top đầu trong nước.
Là một trường học có rất nhiều người hâm mộ.
Lúc này đang là thởi điểm gần kỳ thi cuối, lúc đám người bọn họ tới trường toàn bộ học sinh sinh viên còn đang nghỉ đông, đoàn làm phim đã sớm bàn bạc xong với trường học nơi bọn họ được tới quay phim.
Ngày khởi động máy đúng vào ngày lễ Giáng Sinh, Lục An An tới địa điểm quay vào ngày 23.
Vốn dĩ Lục Diên còn muốn đưa cô tới, lại bị Lục An An từ chối.
Cô đã bao lớn rồi chứ, nào còn cần người trong nhà đưa đón nữa.
Lục Diên nhìn cô từ chối mãnh liệt thì chỉ đành bất đắc bỏ đi chút tâm tư nho nhỏ của mình.
Sau khi đi cùng Đường Nghi đến sân bay, Lục An An và Đường Nghi vô cùng kín đáo, lặng lẽ lên máy bay.
Mặc dù nói đã sắp công khai với mọi người, cũng có rất nhiều người biết nội tình, nhưng dù sao vẫn chưa công khai nên bọn họ không thể quá trắng trợn.
Cũng không thông báo cho fans tới tiễn hoặc đón.
Lúc tới thành phố X vừa khéo là buổi chiều, Lục An An và Đường Nghi tới khách sạn nghỉ ngơi một chút sau đó mới chuẩn bị đi ra ngoài tìm đồ ăn ăn.
Lục An An vừa mới đóng cửa lại, cửa phòng ở phía đối diện lại mở ra.
Cô vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy người quen.
Lúc Đồng Hướng nhìn thấy cô, cười cười: "Đã lâu không gặp."
Lục An An sững sờ: ". . . Đã lâu không gặp."
Cô há miệng, dại ra mấy giây sau đó mới hỏi: "Anh tới từ khi nào thế ạ?”
Đồng Hướng cười cười, nhẹ nhàng nói: “Mới tới hôm nay.”
Lục An An: ". . . A."
“Còn em?”
Lục An An mím môi, thấp giọng nói: "Em cũng vừa tới hôm nay."
Trong lúc nhất thời, hai người còn có chút xấu hổ lúng túng.
Lục An An không biết Đồng Hướng thế nào, nhưng bản thân cô lại thấy hơi lúng túng.
Cô lúng túng cười cười, vừa định đi ra ngoài, Đồng Hướng lại gọi cô lại.
“Em định đi ăn cơm sao?"
“Vâng.”
Thật ra Lục An An không có ý kiến gì với Đồng Hướng, dù sao anh ta cũng là idol của Úy Sơ Hạ, hơn nữa con người có vẻ cũng rất tốt, nhưng cô vẫn cảm thấy mình nên tránh hiềm nghi.
Có thể là vì chuyện lần trước. . . Đã khiến cho Thịnh Hành ghen, nên cô cảm thấy ngoại trừ đóng phim ra thì những lúc khác mình có lẽ nên cách ồng Hướng xa một chút.
Lục An An đang nghĩ nghĩ, Đồng Hướng cười cười nói: "Có muốn đi ăn với anh hay không?”
Lục An An: ". . . A?"
Cô hỏi: "Hai chúng ta ạ?"
Đồng Hướng: "Tùy em, hai chúng ta cũng được, gọi thêm người đại diện của em cũng được.”
Lục An An không tiện trực tiếp từ chối, cô suy nghĩ nói: "Để em hỏi người đại diện của em xem, xem chị ấy có muốn đi ăn hay sao, sợ là khẩu vị của bọn em khác các anh.”
Đồng Hướng cũng không để ý: "Cũng có vấn đề gì đâu."
". . ."
Anh ta cười cười nói: "Ưu tiên phụ nữ."
Lời này nói ra, Lục An An căn bản là hết cách phản bác.
Cô cười gượng, thấp giọng nói: "Vậy ạ."
"Đi thôi, người đại diện của em ở chỗ nào?"
"Ở bên kia ạ."
"Trùng hợp ghê, người đại diện của anh cũng thế."
Lục An An không còn gì để nói.
Cô muốn nói không khéo một chút nào, bọn họ quãng thời gian dài sau này đều sẽ phải ở trong khách sạn này, đoàn làm phim đã đặt trước, tầng này đều đã được đặt cho bọn họ ở lại lâu dài, mấy nghệ sĩ khác cũng có phòng ở đây, tấ nhiên người đại diện đương nhiên cũng vậy.
Dù sao người đại diện cũng khá quan trong với nghệ sĩ, lợi hại hơn trợ lý nhiều, tất nhiên đãi ngộ cho bọn họ cũng tốt hơn một chút.
Lúc Đường Nghi đi ra ngoài, Đồng Hướng và người đại diện của anh ta đã ở bên cạnh chờ.
Cô còn chưa kịp nói chuyện, người đại diện của Đồng Hướng đã lên tiếng trước:
"Chị Nghi, có muốn cùng nhau đi ăn bữa cơm hay không?"
Anh ta cười nói: "Cho hai nghệ sĩ sớm làm người quen với nhau một chút, đến lúc đó đóng phim cũng thuận tiện hơn."
Đường Nghi liếc nhìn Lục An An, suy nghĩ một lát rồi nói: “Mấy nữa vào đoàn làm phim cũng giống nhau mà?”
Chị ấy dừng một chút, cười nói: "Đương nhiên bữa cơm này cũng nhất định phải ăn."