Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 310

Chương 310 -
Chương 310 -

Sau khi xem xong tập một, hai nhóm khách mời ai về nhà người nấy nghỉ ngơi.

Lục An An và Thịnh Hành nằm xuống giường, trong nhà có hai chiếc giường nhưng khoảng cách rất gần.

Thịnh Hành nhìn Lục An An, cô vẫn đang mở mắt, thấp giọng hỏi: "Không ngủ được à?"

Lục An An: "Đâu có, em đang chờ anh.”

Thịnh Hành cười, đưa tay cho cô: "Nắm đi."

"Vâng ạ."

Lục An An mím môi nở nụ cười, cô liếc nhìn máy quay phim, nhỏ giọng nói: "Lúc chúng ta ngủ có thể đóng máy quay phim lại không?”

Thịnh Hành lắc đầu: "Chắc là không được đâu, anh nhớ có nói là đến tối mới được tắt máy.”

“Vậy thôi.”

Lục An An thấp giọng nói: "Vậy không phải là khi ngủ em có bộ dáng gì đều sẽ bị các fans nhìn thấy hết sao?"

Thịnh Hành nhịn cười: "Ừm, không có chuyện gì đâu."

Anh an ủi Lục An An: "Lúc ngủ em rất ngoan.”

Lục An An: "..."

Các fans: ? ? ? ?

Tới tới tới, mau chuyển microphone cho Thịnh Hành, để anh ấy nói cho bọn mị biết lúc An An nhà bọn mị ngủ ‘rất ngoan’ là rất ngoan như thế nào!

Thịnh Hành nói xong mới ý thức được mình đã làm chuyện gì không đúng, anh hắng giọng, nói: “Ngủ đi."

"Ừm, chúc anh ngủ trưa ngon.”

“Ngủ trưa thật ngon.”

Thịnh Hành nhéo nhéo lòng bàn tay cô.

Khán giả nhìn hai người ngủ, không khỏi cảm khái... Mấy kẻ xinh đẹp đến cả lúc ngủ cũng xinh đẹp nữa, bộ dáng ngoan ngoan ngoãn ngoãn, nhìn thật sự rất dễ dàng khiến lòng người êm dịu.

Lúc bọn họ dậy đã là ba giờ chiều.

Mọi người lại tập hợp lại một chỗ, tổ tiết mục ban nhiệm vụ mới cho mọi người.

Các cặp đôi cùng nhau làm bánh kem.

Nhưng địa điểm làm bánh không phải ở đây, bọn họ phải lái xe đi một đoạn mới tới.

Tổ tiết mục đã chuẩn bị xe sẵn cho bọn họ, sau khi lên xe Lục An An còn nhìn cảm khái: "Xe này không tệ."

Thịnh Hành: "Không phải em nên nói tài xế không tệ sao?”

Lục An An: "Cái này còn phải nói sao, tài xế nhà em chính là đẹp trai nhất."

“Là người em thích nhất."

Thịnh Hành mỉm cười.

Lục An An nhìn thẻ nhiệm vụ chương trình đưa cho mình, nhẹ hỏi: “Chỗ này là ở đâu chứ?”

“Xem bản đồ đi.”

"Vâng ạ."

Xe của hai người đi đầu tiên, Lục An An nhìn đường, nói: “Đột nhiên em nhớ tới một một chuyện vô cùng quan trọng."

“Hửm?”

“Em không có bằng lái xe."

Trước đây cô có, nhưng An An bây giờ thì, Lục An An đương nhiên cũng không có.

Thịnh Hành: "Em muốn thi bằng lái ô tô à?”

Lục An An gật gật đầu: "Vẫn nên thi bằng lái cho tiện, lỡ như sau này có chuyện gì cần ra cửa thì còn có thể tự lái xe đi."

"Vậy thì đi thi, nhưng mà bây giờ nóng quá, bao giờ vào thu hẵng đi.”

"Vâng ạ."

Nhắc tới chuyện kiểm tra lấy bằng lái, đột nhiên Lục An An tràn đầy phấn khởi: "Anh nói xem, sau khi thi bằng lái xong em nên mua xe gì mới tốt đây?”

Thịnh Hành khẽ cười: "Bây giờ đã tính đến mua xe rồi cơ à?”

Lục An An: "Vẫn nên nghĩ trước, về sau chỉ cần mua thôi.”

Thịnh Hành: "Em thích loại xe nào?”

"Đáng yêu một chút đi, không nên quá đắt, dù sao thì thỉnh thoảng em mới dùng, mua đắt quá rất lãng phí."

Thịnh Hành gật đầu: "Mini thì sao?"

Đôi mắt của Lục An An sáng ngời: "Được nha.”

"Em thích màu gì?"

"Màu đỏ ạ.” Lục An An nói: "Em thích màu của anh.”

( Màu đỏ là màu của fandom Thịnh Hành )

Các fans nghe thế thì xôn xao tỏ vẻ: Lục An An quả là fans cứng mà! Đúng là fans lào làng lâu năm mà, đến cả màu sắc yêu thích cũng là màu tiếp ứng cho anh trai.

Thịnh Hành cũng bị lời này của Lục An An chọc cười.

Anh gật gật đầu: "Được."

Lục An An sửng sốt, quay đầu nhìn anh: "Được?"

Cô vội vàng nói: "Anh đừng có làm loạn đó."

Tuy chưa nói ra miệng nhưng cả hai người đều hiểu được đối phương có ý gì.

Thịnh Hành: "Chờ sau khi em thi xong lại nói đi, anh sẽ không làm gì đâu.”

"Vâng ạ."

Một lát sau, bốn nhóm khách mời đến tiệm bánh gato.

Tổ tiết mục còn cố ý tìm một tiệm bánh gato rất lớn rất nổi tiếng, chọn ra một vị giáo viên có tiếng dạy bọn họ.

Trước kia Lục An An đã từng làm bánh nên cũng biết được kha khá.

Bây giờ chuyện duy nhất cô lo lắng là, Thịnh Hành không thích ăn đồ ngọt.

Nghĩ nghĩ, Lục An An hỏi: "Có thể không thêm đường không ạ?”

"Không cho đường thì ăn sẽ không ngon đâu.”

Lục An An: "Không sao ạ, Thịnh Hành thích ăn."

Thịnh Hành: "Thêm đường đi."

Anh cúi đầu nhìn Lục An An, cười khẽ, nói: "Thêm đường đi, anh thích ăn.”

"Không phải là anh không thích ăn ngọt sao?"

Thịnh Hành: "Bây giờ thích ăn.”

Lục An An chớp chớp mắt, hoài nghi nhìn anh: "Sao em lại không biết nhỉ?”

Thịnh Hành "Ừm " một tiếng: "Đợi lát nữa em sẽ biết."

... ...

Vị đầu bếp kia bắt đầu dạy bọn họ, mỗi nhóm có một góc riêng để làm bánh.

Nhóm đầu tiên làm xong là Lâm Nhược Tinh và Lục Diên, hai người lần này rốt cục được xếp thứ nhất.

Nhân viên công tác ở bên cạnh tiếp thu được ánh mắt của đạo diễn, nhanh chóng hỏi: "Sao cô Lâm và thầy Lục lại thành thạo như vậy nha? Trước đây hai người đã từng làm bánh kem sao?"

Lâm Nhược Tinh cũng biết tổ tiết mục muốn làm cái gì, gật gật đầu: "Đã từng làm.”

"Là cô Lâm làm bánh tặng thầy Lục sao?"

Lâm Nhược Tinh: "Ừ."

Cô ấy cười, đút cho Lục Diên một miếng bánh mà hai người vừa làm ra, cười hỏi: "Ăn ngon không?"

Mi mắt Lục Diên hơi cụp xuống nhìn cô, luôn cảm thấy màn này trước đó rất lâu hình như đã từng xảy ra, nhưng dù đã qua rất lâu nhưng anh vẫn cảm thấy rất quen thuộc.

Hầu kết của anh lăn lăn, thấp giọng nói: "Ngon."

Lâm Nhược Tinh mỉm cười.

Cô quay đầu nhìn vào máy quay phim: "Trước đây rất lâu tôi đã từng làm cho Lục Diên.”

Cô dừng một chút, cười nói: "Tôi nói trước nhé, mọi người đừng học theo chúng tôi, tôi và Lục Diên đều là tấm gương xấu đó, lần làm bánh đó là khi bọn tôi học trung học phổ thông, tôi làm bánh tặng sinh nhật cho anh ấy.”

Nhân viên công tác nhìn Lục Diên.

Lục Diên "Ừm " một tiếng, ngừng một chút, nói: "Nhưng ngày đó cũng không vui lắm.”

Anh nhìn máy quay phim, nói: "Mấy năm đó An An vẫn luôn mất tích nên tôi không tổ chức ăn tiệc sinh nhật gì cả.”

Nhưng lúc đó Lâm Nhược Tinh lại không biết chuyện này, cho nên chiếc bánh sinh nhật kia, anh ăn cũng không vui.

Các fans xôn xao, sau khi an tĩnh mấy giây lại bắt đầu ào ào bình luận trên màn hình.

Lục An An và Thịnh Hành ở một bên nghe, liếc mắt nhìn nhau.

Cô cong môi nở nụ cười: "Anh."

Lục Diên vừa nghiêng đầu, Lục An An liền

nhét một miếng vào trong tay anh: “Nếu không hôm nay chúng ta lại ăn mừng sinh nhật ngày đó đi.”

Cô nhìn Lâm Nhược Tinh: "Chị Nhược Tinh, đợi lát nữa phải bắt anh của em ăn hết tất cả bánh kem của chị đó.”

Lâm Nhược Tinh xì cười.

“Vậy thì chị lại không nỡ.”

Lục An An: "... Chị thế mà lại cho em ăn cẩu lương.”

Lâm Nhược Tinh: "Em thử hỏi các fans một chút xem, ai mới là người thả nhiều cẩu lương.”

Nghe vậy, Lục An An khóc hu hu nhìn Thịnh Hành: "Thịnh Hành, anh em và chị Nhược Tinh bắt em ăn cẩu lương."

Thịnh Hành nhìn kỹ thuật diễn vụng về này của cô, nhét bánh kem trên tay vào trong miệng cô: “Ừ, phải ăn nhiều một chút."

Lục An An: "..."

Các fans: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha cặp em gái vs bạn trai này buồn cười quá!

[ Kỹ thuật diễn vụng về kia của Lục An An đủ lắm rồi nha. ]

[ Ha ha ha ha ha chủ yếu là vì Lục An An muốn xoay chuyển bầu không khí ban nãy thôi, cô ấy sợ chuyện Lục Diên làm trước đó khiến Lâm Nhược Tinh buồn ấy mà, vì thế mới nghĩ biện pháp để bù đắp. ]

[ Bọn họ đều là những người tốt! ]

[ Tất cả đều rất tốt, tui rất thích xem cảnh bốn người bọn họ tương tác với nhau. ]

[ A a a a a a mị cũng thích thích thích lắm! ]

Số lượng làm xong bánh kem, mọi người lại trở về trấn nhỏ.

Trong ánh tà dương chạng vạng, tổ tiết mục cũng không có ý định giao nhiệm vụ gì cho bọn họ, thậm chí bởi vì nguyên liệu nấu ăn buổi trưa không nhiều nên tất tốt bụng mà tổ chức một buổi ăn chung cho tất cả mọi người.

Còn nói là để ăn mừng ngày đầu tiên ghi hình.

Bữa tối ăn lẩu, không khí rất náo nhiệt và vui vẻ.

Đến lúc tan cuộc, Lục An An còn uống một chút rượu.

Lúc hai người trở lại căn nhà nhỏ, Thịnh Hành cầm khăn lau mặt cho cô, lau được một nửa, Lục An An đột nhiên kéo tay của anh xuống.

"Thịnh Hành, đột nhiên em lại nhớ tới một chuyện."

Thịnh Hành nhíu mày: "Em nói đi."

Lục An An nhìn anh, từng chữ từng câu hỏi: "Ban sáng, anh nói lần đầu tiên hôn môi của chúng ta là ở trong xe, là lúc nào vậy, sao em lại không biết?"

Cô quan sát sự biến hóa trên vẻ mặt của Thịnh Hành, nhỏ giọng hỏi: "Có phải là anh thừa lúc em đang ngủ hôn trộm em hay không?”

Các fans: ? ? ?

Cái gì? ! Thịnh Hành, anh còn làm trò thơm trộm này nữa hở? ! !

Thịnh Hành, anh thế mà lại làm ra loại chuyện này? !

Các fans điên cuồng bình luận ào ào trên màn hình, kích động không thôi.

Câu hỏi này từ sáng bọn họ đã muốn hỏi rồi! Không nghĩ tới sau khi say rượu Lục An An lại hỏi ra rồi.

Bọn họ cũng muốn biết nhaaaa~ !

Thịnh Hành trầm thấp nở nụ cười: "Anh không có."

Lục An An: "Vậy anh nói đi… Nụ hôn trong xe đó, sao em lại chẳng có ấn tượng gì chứ!"

Thịnh Hành hơi dừng lại một chút, cúi đầu nhìn cô: "Còn muốn uống nước không?”

Lục An An hơi sửng sốt, vừa định nói mình không cần, trong đầu đột nhiên có thứ gì đó bị đâm thủng.

Dần dần, cô trợn mắt lên nhìn Thịnh Hành: "... Anh... Em..."

Cô muốn nói lại thôi, chỉ chỉ Thịnh Hành, lại chỉ vào chính mình.

Thịnh Hành cười, cúi đầu ngậm lấy môi của cô hôn một cái đi: "Ừm, rốt cục cũng nhớ ra rồi?”

Lục An An há mồm, mút đôi môi kia, mơ hồ không rõ mà đáp một tiếng.

Các fans: ? ? Trước mặt mọi người, hai người … hai người lại làm cái gì vậy!! Mau nói ra cho mọi người cùng biết không được sao!!!

Bình Luận (0)
Comment