Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 311

Chương 311 -
Chương 311 -

Chương 311

Editor và Beta: Khánh Linh

Nói ra là không thể nào nói ra, nhưng các cư dân mạng lại được chứng kiến một hồi hôn môi ngọt ngào!

Thôi vậy! Như thế nào cũng được rồi!

Lục An An say khướt, đôi mắt ướt nhẹp nhìn giống như con nai con.

Thịnh Hành nhìn cô, ấn đường khẽ nhúc nhích, không nhịn được lại hôn xuống.

Nhưng anh cũng không dám dừng lại quá lâu.

Thế nhưng chỉ cần hai lần như thế, các fans đều đã thét chói tai, chỉ muốn được ngay lập tức xông vào trong màn hình.

[ A a a a a a a a a! Anh trai! Em cũng muốn lên!!!]

[ Trời ạ! Lục Diên, anh đâu rồi, em gái của anh đang bị một tên đờn ông khác hôn trộm kìa!! Anh mau qua đây.]

[ A a a a a a a a a bây giờ tâm muốn chết mị cũng đã có rồi.]

[ Thịnh Hành sao có thể làm như vậy chứ! Mị không nhìn thấy gì không nhìn thấy gì!]

[ Ô ô ô ô ô ô! Mị xin đoán mò là, lần hôn môi trước của hai người này cũng là Thịnh Hành nhân lúc An An say rượu hôn trộm mẻ!]

[ Không chịu được nữa rồi không chịu được nữa rồi, tui đã hùng hùng hổ hổ đổi đôi để xem, chuyển qua nhà Lục Diên bên kia, bây giờ xem xong tui lại hùng hùng hổ hổ, cả hai bên đều không phải là người. ]

[ Ha ha ha ha ha ha ha chị em đằng trước buồn cười quá đi. ]

[ A a a, mọi người mau ghé bên nhà Lục Diên đi, cũng rất ngọt rất ngọt nha. ]

[ Gào khóc gào khóc, mị thấy cái bộ dáng kia của Lục Diên thì ổng sẽ không tới cứu em gái đâu, chính ổng còn đang bận rộn trong vòng tay của mỹ nhân kia kìa.]

...

Tất nhiên là không thể đến được rồi.

Dù sao Thịnh Hành cũng sẽ không làm gì xằng bậy ở đây, livestream còn đang mở, anh sẽ không làm ra chuyện gì quá đáng.

Anh cúi đầu hôn Lục An An một cái nữa mới thả người ra.

Lục An An mở mắt ra nhìn anh, lúc này toàn bộ đoạn ký ức ở trong xe kia đã trở về toàn bộ, cô vừa khiếp sợ lại kinh ngạc nhìn Thịnh Hành: "... Cho nên, khi đó, em cũng —— "

Thịnh Hành mỉm cười, nói: "Ừm."

Khuôn mặt Lục An An bỗng chốc đỏ bừng, lập tức chỉ muốn chui ngay vào trong chăn: “Sao anh không nói cho em biết?”

Thịnh Hành nhíu mày: "Muốn xem em có tự nhớ ra được hay không.”

"Vậy nếu em mãi mãi không nhớ ra được thì sao?”

Thịnh Hành suy nghĩ một chút, bình tĩnh nói: "Vậy cũng không sao, dù sao thì em cũng đã là của anh rồi.”

Lục An An: "..."

Các khán giảnghe thấy câu thoại này của anh, toàn bộ đều muốn "Rời nhà trốn đi", anh tự ngẫm lại một chút đi, đây còn là tiếng người à?!

Hay lắm!

Trước giỡ vẫn luôn nghĩ Thịnh Hành là một con người, không nghĩ tới vừa gặp chuyện như thế này anh liền không thèm làm người nữa!

Má nó! Tất cả lũ đờn ông đúng là đều là một dạng.

Lục An An bó tay, một lúc lâu sau mới đẩy Thịnh Hành một cái: "Được rồi."

Cô trầm mặc, nói: “Cho nên... Em đã quên mất một chuyện này?"

Thịnh Hành: "Cũng không phải."

"Còn có chuyện khác nữa?"

Lục An An không dám tin trợn to mắt, cô rốt cuộc đã quên mất bao nhiêu chuyện vậy trời!!

Thịnh Hành ý vị thâm trường cười, nhìn cô: "Sau này em sẽ biết."

Lục An An: "Em không cần sau này, bây giờ anh mau nói cho em đi.”

Thịnh Hành hơi nhướng mày, quay đầu lại liếc nhìn máy quay phim và micro trên người của hai người, âm thanh trầm thấp khàn khàn: "Em nhất định muốn anh nói ngay bây giờ à?”

Lục An An theo ám chỉ của anh, vừa liếc nhìn liền lập tức buông lỏng miệng.

"Vậy... Sau khi thu xong tiết mục này thì anh phải nói cho em đó.”

“Tuân lệnh.”

“Em muốn đi tắm.”

Thịnh Hành liếc nhìn: "Đi đi, để anh tắt máy quay phim đi cho.”

"Vâng ạ."

Các fans: ? ? ? ?

Không muốn không muốn không muốn, đừng cản lại đôi mắt của bọn tui mà!!

Cảnh mỹ nhân tắm rửa bọn tui cũng xem được mà!!

Sau khi tắt máy quay phim livestream cũng không sai biệt lắm đến thời gian kết thúc.

Sau khi Lục An An và Thịnh Hành tắm xong thì thu dọn lại nhà cửa một chút rồi cùng đi nghỉ ngơi.

Hai người thật sự quy quy củ củ ngủ riêng mỗi người một giường, một chút cũng không quá đà.

Sáng sớm tám giờ, livestream lại được mở ra.

Có không ít fans đã dậy từ sớm, chờ đợi cặp đôi Lục An An và Thịnh Hành này.

Kết quả vừa mở livestream lại không thấy người đâu.

Mọi người đều chăm chú nhìn, chỉ phát hiện ra trên giường có người đang động, có một chiếc chân trắng nõn lộ ra bên ngoài, nhưng đầu của người đó lại rúc ở trong chăn.

Giữa lúc mọi người đang khó hiểu, Thịnh Hành từ bên ngoài trở về.

Anh mặc một chiếc áo T-shirt với quần jean đơn giản,nhìn vừa trẻ tuổi lại đẹp trai, vô cùng tỏa sáng.

Tóc trên đầu anh còn hơi ẩm, có lẽ là anh vừa mới rửa mặt xong, nhẹ nhàng khoan khoái khiến trái tim người xem loạn nhịp.

Các fans nhìn anh đều gào khóc la hét.

Thịnh Hành liếc nhìn máy quay phim, lại nhìn vào người còn đang nằm ở trên giường, khẽ cười.

"Chào buổi sáng."

Anh nhìn về phía màn ảnh nói.

Các fans: A a a a a a chào buổi sáng anh trai!

Thịnh Hành hạ mắt, nở nụ cười, lúc này mới xoay người đi tới bên giường.

"An An."

Giọng nói của anh trầm thấp lại nhẹ nhàng, nghe thật sự vô cùng vô cùng thoải mái.

Các fans: A a a a a a âm thanh của anh trai nuốt chửng tui rồi!

Ngao ô, mị cũng muốn ngày ngày trước khi rời giường được giọng nói này gọi dậy, coi như mị có phải vùng vẫy giãy chết cũng phải dậy!

Nhưng đáng tiếc là, Lục An An lại không hề bị lay động.

Sau khi nghe thấy âm thanh này, Lục An An còn chui sâu vào trong chăn hơn.

Thịnh Hành nhìn thấy cô như vậy, dở khóc dở cười.

Lục An An cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm cũng giống mọi người chính là khó rời được giường.

Cô chính là loại ngủ say như chết, nhất là tối hôm qua sau khi tắt máy quay phim, Lục An An còn kéo Thịnh Hành nói chuyện phiếm một lúc lâu, đến khuya mới ngủ nên bây giờ còn chưa dậy cũng là chuyện bình thường.

Thịnh Hành lại gọi lần nữa, giọng của anh rất hay, người xem nghe đến mê mẩn.

Anh khom lưng xuống, các fans nhìn mà lòng chua loét.

Xong rồi xong rồi, các cô hơm mún sống nữa rồi.

Thịnh Hành duỗi tay, xoa xoa mái tóc rối bời của Lục An An, thấp giọng hỏi: "Còn chưa chịu dậy sao?"

Lục An An giật giật: "Không muốn dậy."

Cô vươn tay ra làm nũng với Thịnh Hành: "Em buồn ngủ quá."

Thịnh Hành cười: "Buồn ngủ lắm à?"

Lục An An suy nghĩ một chút, dụi dụi mắt: "Em không muốn dậy, em có thể ngủ thêm nửa giờ nữa không?”

Thịnh Hành: "Hôm nay không cần trang điểm sao?”

Lục An An: "... Sẽ rất xấu sao?"

"Sẽ không "

Thịnh Hành hôn một cái bên tai cô, giọng nói có chút nặng nề: “Có trang điểm hay không em đều rất đẹp."

Nghe vậy, Lục An An mỉm cười.

Cô chọc vào trong lồng ngực Thịnh Hành, giọng nói khàn khàn ám ách vì vừa ngủ dậy: “Vậy thì khỏi cần trang điểm, em ngủ thêm ba mươi phút nữa nhé.”

“Được rồi, vệ nửa tiếng nữa anh lại gọi em.”

"Ưm."

Các fans cứ như thế nhìn thấy cảnh Thịnh Hành không hề có nguyên tắc dung túng Lục An An, để cô ngủ thêm nửa giờ.

Tổ tiết mục sắp xếp thời gian tập hợp là 9h sáng, sau khi ngủ thêm nửa giờ, Lục An An còn nửa tiếng nữa để chuẩn bị, hình như… Hình như cũng đủ rồi.

[ Không thể không nói... Cái cảnh gọi dậy sáng sớm này thật sự khiến cơ tim mị tắc nghẽn mà. ]

[ Ô ô ô ô ô Thịnh Hành quá tuyệt! ]

[ Thử hỏi có ai không muốn được Thịnh Hành gọi dậy cơ chứ!! Mẹ ơi, con cũng muốn!]

[ A a a a a a a a! Quýn rũ quá đi mất, mị muốn chết chìm ở trong giọng nói của anh trai.]

[ Ô ô ô ô mị cũng muốn! ]

Trong nửa tiếng này Thịnh Hành cũng không thể không làm gì.

Anh liếc nhìn người đã chìm vào giấc ngủ thêm lần nữa, không một tiếng động mỉm cười, lúc này đi vào bếp đặt nồi nhỏ lên bếp, định nấu nước cho bữa sáng.

Anh đang chuẩn bị nấu mì.

Mọi người nhìn động tác thuần thục của anh, lại lên men một trận.

Chết mị mất thôi, anh trai thật sự quá tuyệt.

Tất cả mọi người đều không còn khí lực chống đỡ.

Sau khi tính toán thời gian, Thịnh Hành liếc nhìn máy quay phim, tán gẫu với các fans.

"Mọi người đã ăn sáng chưa?"

Anh cười nhẹ: "Mì này là món ăn yêu thích của An An, em ấy thích ăn thịt, còn thích cho thêm một quả trứng ốp lếp, các bạn thì sao?”

Anh nói: "Thực ra trước đây tôi nấu ăn không tốt cho lắm, chắc hẳn mọi người cũng biết nhỉ, nhưng bây giờ hình như đã khá hơn nhiều rồi, An An rất thích ăn đồ tôi nấu."

Các chuyên viên quay phim ở bên cạnh nghe anh nói, chua chua hỏi: "Thầy Thịnh, vậy An An thích gì anh cũng sẽ học sao?"

Thịnh Hành nở nụ cười: "Ví dụ như thứ gì?"

Các chuyên viên quay phim: "Cũng trong phương diện nấu ăn."

Thịnh Hành: "Sẽ."

Anh nói: "Em ấy quá gầy, nguyên nhân có thể là bởi vì cơ thể nên dù cho có ăn ăn nhiều hơn nữa cũng không có thêm chút thịt nào, tôi chỉ sợ sức đề kháng của em ấy không tốt.”

Anh thoáng ngừng một lát: " Cho nên những thứ em ấy muốn ăn tôi đều bằng lòng học, không chỉ có tôi, tôi nghĩ cả anh và ba mẹ của em ấy cũng bằng lòng làm.”

Thịnh Hành liếc nhìn máy quay phim, mỉm cười nói: "Chuyện mà cha mẹ và anh trai đều bằng lòng làm, một người bạn trai như tôi lại càng bằng lòng làm."

"Tại sao vậy?"

Thịnh Hành: "Bọn họ đã yên tâm giao An An cho tôi, để cho chúng tôi ở bên nhau, vậy nhất định là tin tưởng tôi có thể chăm sóc tốt cho An An, nếu như đến cả chăm sóc tôi cũng không chăm sóc tốt thì người bạn trai này có phải rất không xứng chức hay không?"

Các chuyên viên quay phim: "..."

Các fans: Vì sao vừa sáng sớm đã nghe thấy một hồi nói chuyện tình củm như vậy rồi, tại sao còn chưa ăn sáng mà bọn tui đã phải ăn cẩu lương rồi? Thịnh Hành, anh thật không phải là người mà!

[ Ô ô ô ô nghe xong tôi thật sự cảm thấy quá cảm động, Thịnh Hành thật quá hiểu lòng người mà. ]

[ Nói thật, con gái của tôi cũng đã ba tuổi rồi, sau này nếu như con bé tìm đối tượng hoặc là lập gia đình, tôi cũng hi vọng đối phương có thể bằng lòng trả giá vì con gái của tôi. ]

[ Thịnh Hành làm bạn trai làm quá tốt rồi. ]

[ Mê mẩn mị rồi. Thịnh Hành là một người đàn ông sao có thể hiểu được nhiều như vậy. ]

[ Tôi đột nhiên hiểu ra một chuyện, vì sao ông anh cuồng ma Lục Diên lại yên lòng giao em gái nhà mình cho Thịnh Hành, anh ấy quá tôn trọng gia đình nhà bạn gái, cũng quá yêu thương Lục An An. ]

[ Đây chính là tình yêu nha! ]

[ Tôi muốn nói một câu sát phong cảnh… Thịnh Hành, bây giờ đã tám giờ rưỡi rồi, đã đến lúc anh phải đi gọi bạn gái rời giường rồi! ]

Không cần các fans nhắc nhở, Thịnh Hành cũng đã nhìn thấy đồng hồ.

Anh cười cười, bật nhỏ bếp lửa để mì sôi chậm lại, tránh cho lát nữa sôi sùng sục nước tràn ra ngoài.

Sau khi hạ nhỏ lửa anh mới đứng dậy đi tới bên giường.

Lục An An còn chưa tỉnh ngủ.

Lần này Thịnh Hành lại không trực tiếp gọi người dậy.

Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thịnh Hành trực tiếp xốc chăn của Lục An An lên.

Các fans kinh ngạc thốt lên!

Không đợi bọn họ kinh ngạc xong, Lục An An đã bị Thịnh Hành ôm lên.

Cô chui đầu vào cần cổ của Thịnh Hành, mơ hồ không rõ nói: "Thịnh Hành, anh thật là ác độc.”

Thịnh Hành: "..."

Lục An An vùi đầu cọ cọ, làm nũng nói: "Thêm một phút cũng không cho em.”

Thịnh Hành cười: "Cho chứ."

Anh ôm người vào phòng tắm, bóp kem đánh răng vào bàn chải, sau khi làm xong mới nhét vào trong tay cô, thấp giọng hỏi: “Tỉnh chưa?”

Lục An An cố hết sức chớp chớp mắt: "Ừm."

Thịnh Hành xoa xoa mái tóc xù lên của cô, , nhẹ giọng dụ dỗ: "Vậy thì tốt, trước đánh răng đi, anh đi nấu cho em mì sợi.”

( Mì sợi: kiểu giống mì hàn quốc nhưng sợi nhỏ như mì trứng và dai hơn )

Nghe vậy, đôi mắt của Lục An An sáng lên.

"Muốn trứng chính tám phần.”

“Được.”

“Muốn thêm ớt nữa.”

Thịnh Hành: "Đều có hết, trước vệ sinh rửa mặt đi.”

"Vâng vâng."

Các fans nhìn tới đây đã không muốn nói chuyện nữa rồi.

Này con mẹ nó... Không phải là dưỡng bạn gái, đây là đang nuôi con gái có được không.

Đợi đến lúc Lục An An rửa mặt xong đi ra ngoài, mì sợi của Thịnh Hành thật sự sắc hương vị đều đầy đủ, qua màn hình máy tính mọi người đều thèm nhỏ dãi.

Các fans vừa đói lại vừa chua, phát hiện mình cái gì cũng không nói ra được.

Bản thân mình tự mở ra xem, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ăn cẩu lương.

Hay lắm.

“Em muốn trang điểm."

Thịnh Hành liếc mắt nhìn cô: "Ăn xong rồi làm, chúng ta vẫn còn thời gian."

Lục An An hoài nghi nhìn anh: “Anh chắc chứ?”

Thịnh Hành: "Trang điểm không phải chuyện quan trọng nhất, ăn sáng trước đã.”

"A."

Điểm này thì Lục An An không phản bác, bất kể là Thịnh Hành hay là Lục Diên, đều coi chuyện ăn cơm là chuyện quan trọng nhất.

Đặc biệt là bữa sáng, mấy người này nhất định sẽ bắt Lục An An phải ăn đủ.

Lục An An cúi đầu bắt đầu ăn, tay nghề Thịnh Hành thật sự rất tốt, đặc biệt là trong phương diện nấu mì.

Nhấc lên quả trứng trong bát, đôi mắt của Lục An An sáng lóng lánh nhìn vào máy quay phim: "Mọi người có muốn ăn không?"

Các fans: ... ? ?

An An, con có thể làm một cô con gái yêu ngoan ngoãn có được không.

Lục An An cười: "Tôi ăn trước thay mọi người nha, tôi sẽ vì các bạn mà ăn thật nhiều.”

Các fans: ... Mi đừng nói nữa, bọn ta sắp chua đến độ có thể ăn thịt luôn cô con gái là mi rồi đấy.

Bình Luận (0)
Comment