Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 323

Chương 323 -
Chương 323 -

Chương 323

Editor và Beta: Khánh Linh

Tuyên truyền tạm thời kết thúc, doanh thu phòng vé phim của Thịnh Hành vô cùng tốt, hơn nữa trong phim anh cũng có đột phá lớn, mặc dù là một bộ phim điện ảnh nước ngoài nhưng cũng khiến cho càng nhiều người biết anh hơn.

Ngày anh về, Lục An An tự mình ra sân bay đón anh.

Hai người cách một dòng người, Thịnh Hành ở trong đám người tìm kiếm bóng dáng cô, Lục An An lại liếc mắt một cái ở trong đám người thấy được anh.

Liền giống như rất nhiều năm trước đây, cô đứng ở trong lối đi bộ trên con đường lớn, liếc mắt một cái liền thấy được một người như vậy.

Hai người không tiếng động nhìn nhau, Lục An An vừa muốn đi tới, Thịnh Hành liền bước nhanh về phía cô.

Giống như lúc ban đầu, Lục An An tìm được anh trước, anh lại là người bước về phía cô.

“Về rồi.”

Thịnh Hành nở nụ cười, kéo cô ôm vào trong ngực, đồng ý một tiếng: "Ừm, đã về."

Lục An An cười cười, chui đầu vào cổ anh cọ cọ, nhỏ giọng nói: “Anh có muốn buông em ra trước hay không? Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn."

Thịnh Hành: "Không sao, bọn họ đều biết chúng ta là cặp đôi đang yêu."

Lục An An cười.

Hai người ở sân bay ôm nhau, không có gì bất ngờ xảy ra lên hot search.

Thịnh Hành trở về, các fans đều vô cùng hoan nghênh.

Anh trai vẫn luôn bận rộn tuyên truyền cuối cùng đã về nhà rồi! ! !

Lục An An và Thịnh Hành cùng nhau về nhà.

Vừa mới vào nhà, Lục An An còn chưa kịp phản ứng, người bên cạnh đã cúi đầu hôn xuống một cái.

Lục An An a ưm một tiếng, không đẩy người ra, ngược lại còn chủ động tiến lên nghênh tiếp.

Hai người đã lâu không gặp, đều với nhớ nhung đối phương.

Hôn nhau một lúc lâu, Thịnh Hành mới buông người trong lòng ra.

Anh cúi đầu, hôn lên bờ môi hồng nhuận của Lục An An một cái, giọng nói khàn khàn, hỏi: "Nhớ anh không?"

"Nhớ."

Lục An An híp mắt thơm cằm của anh, chỉ cảm thấy mới một đoạn thời gian không gặp, người này hình như lại đẹp trai hơn một chút.

Thịnh Hành trầm thấp nở nụ cười, hầu kết lăn lăn, mặc cô thích làm gì thì làm.

Sau khi hôn một lát, Lục An An mở mắt ra nhìn anh.

Đôi mắt của anh sâu thăm thẳm, cứ như là nam châm, hút cô vào sâu bên trong, mà cô lại không thể nào bứt ra được.

Thịnh Hành hơi dừng lại một chút, ôm người một lần nữa hôn xuống một cái.

Đợi đến lúc Lục An An phục hồi lại tinh thần, hai người đã đi đến ghế salông.

Cô bị ánh mắt của Thịnh Hành nhìn chăm chú, có chút ngại ngùng.

Lục An An nuốt nước miếng, có cảm giác căng thẳng khẩn trương không nói ra được: "Thịnh... Thịnh Hành."

"Hả?"

Thịnh Hành cúi đầu, cọ cọ lên chóp mũi của cô: "Sao?"

Hàng lông mi vểnh lên của Lục An An nhẹ run run, mềm giọng nói: "... Em đói."

Thịnh Hành: "..."

Cô nhìn Thịnh Hành: "Trước khi tới đón anh em còn chưa ăn cơm."

Thịnh Hành không nhịn được, chống người ở bên cạnh cô, cười: "Sợ anh làm gì em sao?"

Gương mặt của Lục An An đỏ lên: "Đâu có."

Cô trốn ở trong lồng ngực Thịnh Hành: "Em nào có sợ A...."

Coi như Thịnh Hành thật sự muốn làm chuyện gì thì Lục An An cũng bằng lòng.

Thịnh Hành tạm dừng giây lát, ánh mắt cực nóng nhìn cô từ trên xuống dưới.

Lúc Lục An An cho là anh sẽ không dừng lại, người này lại đứng dậy rời đi, còn thuận thế kéo cô dậy.

“Em muốn ăn gì?”

Lục An An: "Trong tủ lạnh có đồ ăn, bọn mình tự làm đi."

“Ừ.”

"Vâng ạ."

“Nếu anh mệt thì để em làm cho.”

"Không cần." Thịnh Hành đỡ trán, cười: "Không phải muốn ăn đồ anh làm sao?"

Nội tâm Lục An An đã bị nhìn xuyên thấu, cô cũng không chột dạ, chỉ nhỏ giọng nói: "Ừm, thật sự muốn ăn đồ anh làm.”

Thịnh Hành: "Ừm, anh làm cho em ăn, em muốn ăn gì cũng được.”

Nghe vậy, Lục An An thực hiện được ý đồ mà nở nụ cười.

Lời tuy như vậy, nhưng Lục An An vẫn không thể để Thịnh Hành một mình một người nấu cơm.

Cô theo sau đi vào nhà bếp, hai người phối hợp làm việc.

Sau khi ăn cơm xong, hai người cũng giống như các cặp đôi khác, dăt stay nhau đi ra ngoài tản bộ.

Nhưng mà bởi vì quá lạnh cho nên chưa tới nửa giờ hai người đã dắt nhau về lại.

Sau khi Thịnh Hành về, mấy ngày liên tiếp đều ở nhà với Lục An An.

Ngày hôm đó, có một hoạt động đã được sắp xếp từ sớm, là một loạt các buổi liên hoan phim điện ảnh và phim truyền hình được tổ chức vào cuối năm, loại nào cũng có.

Lục An An chỉ đóng một vài vai phụ, theo lý mà nói, cô hẳn không thể nhận được thư mời, nhưng bởi vì có quan hệ với Thịnh Hành và Lục Diên cho nên cô vẫn vinh hạnh nhận được một lá thư mời tham dự.

Hai người đã lâu không xuất hiện cùng nhau, lần này lại khiến cho một đám fans sướng đến phát rồ.

Sáng sớm hôm đó lúc Lục An An lướt Weibo đã thấy có rất nhiều fans bình luận bên dưới bài viết của mình, nói đã quá lâu chưa thấy hai người xuất hiện ở cùng một chỗ, cùng nhau đứng chung khung hình, cùng tham dự một hoạt động rồi, lần này thực sự khiến bọn họ vô cùng kích động và vui mừng.

Lục An An cười, còn giơ ra cho Thịnh Hành xem.

Thịnh Hành sờ sờ đầu của cô.

“Sao anh lại nhìn em như thế?”

Thịnh Hành "Ừ" một tiếng: "Như thế nào?"

Lục An An hoài nghi nhìn anh: "Không nói ra được, nhưng chính anh tự biết.”

Thịnh Hành cười: "Không có."

Anh hỏi: "Đã nhận được lễ phục chưa?”

“Rồi ạ, lát nữa chị Nghi và chuyên gia trang điểm sẽ tới nhà mình.”

Thịnh Hành gật đầu: "Ừm, em mặc lễ phục mình tự thiết kế à?"

“Vâng ạ.”

Mắt Lục An An cong cong nhìn anh: “Em đã từng đưa anh xem chưa nhỉ?”

Thịnh Hành: "Em chọn bộ nào."

Lục An An vừa định nói vậy để em mặc cho anh xem một chút, nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại muốn cho Thịnh Hành một niềm vui bất ngờ.

"Đợi lát anh sẽ biết."

“Ừ.”

Lúc Đường Nghi và đám người chuyên gia trang điểm tới, hai người vừa ăn một chút đồ lót dạ.

Vì Lục An An phải mặc lễ phục cho nên cô cũng không dám ăn nhiều, chỉ tùy tiện ăn một chút hoa quả lót dạ.

Bây giờ cô càng ngày càng có khí chất, nhìn rất có cảm giác.

Đường Nghi là người đã nhìn cô dần trưởng thành.

Sau khi điểm xong cho Lục An An và Thịnh Hành xong, cô đi vào phòng thay lễ phục, lễ phục do Lục An An thiết kế lần này tạo màu ombre, sắc màu về phía dưới thay đồi dần, càng càng quan trọng hơn là bên dưới làn váy của cô còn tỏa sáng lấp loá, ở trong bóng đêm càng chói lóa đẹp mắt.

Lúc cô đi ra ngoài, Thịnh Hành đã ở một bên chờ.

Anh vừa ngẩng đầu liền thấy được cô gái xinh đẹp lấp lánh cách đó không xa, trên mặt cô đã được trang điểm tinh tế, dáng vẻ có chút biến hóa, kiểu tóc cũng được tạo kiểu kĩ càng, chỉ có mỗi ánh mắt cô nhìn anh là không thay đổi

Thịnh Hành hơi suy nghĩ, lững thững đi tới trước mặt Lục An An.

Hai người nhìn nhau, anh cúi người xuống chìa tay ra với Lục An An, trên mặt là nụ cười tươi sáng.

Lục An An ngẩn ra, khoát tay lên trên cánh tay của anh.

Hai người đứng chung một chỗ, chính là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.

Đường Nghi và Du Nguyên cùng với những nhân viên làm việc khác nhìn thấy đều cảm khái nói: "Càng ngày càng xứng đôi."

Thịnh Hành cười: "Ừm."

Sau khi lên xe, Lục An Ancòn có chút được kích động không nói ra được.

Cô ghé mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, chỉ cảm thấy anh lại đẹp trai hơn một chút rồi.

Anh mặc tây trang màu đen, áo mũ chỉnh tề, nhìn rất cao quý lịch thiệp, mỗi một cứ động của anh đều vô cùng hấp dẫn cô.

Lúc hai người đi tới hiện trường hoạt động, xung quanh đã có rất nhiều fans đứng chờ, Lục An An còn nhìn thấy đèn led có tên mình và Thịnh Hành.

Đôi mắt của cô cong cong, rực rỡ như sao.

"Thịnh Hành, anh coi kìa, ở bên ngoài có rất nhiều đèn led của hai người chúng ta nha."

Thịnh Hành nhìn theo hướng cô chỉ, nhẹ đáp một tiếng: "Ừ, anh thấy rồi.”

Lục An An cười: "Trước đây em chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có ngày nhìn thấy cảnh như vậy.”

Thịnh Hành hơi dừng lại một chút, nắm lấy tay của cô, nói: “Ừm, có nhiều chuyện em còn càng không nghĩ tới."

"A?"

Bình Luận (0)
Comment