Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 329 - Chương 329 - Phiên Ngoại Năm

Chương 329 - Phiên ngoại năm
Chương 329 - Phiên ngoại năm

Lục Diên nói: "Mặc dù tôi không thích cậu cho lắm, nhưng vẫn phải nói, tính tình An An thỉnh thoảng có chút tùy hứng, cậu có thể bao dung em ấy được bao nhiêu thì bao dung, nếu như không thể, quá lắm thì, bọn tôi sẽ nói với em ấy.”

Anh dừng một chút: "Em ấy có chút sĩ diện, em ấy có làm chuyện gì sai thì cậu về nhà nói cho em ấy là được, lúc ở bên ngoài cậu cố gắng lưu lại cho em ấy mấy phần mặt mũi, con bé có chút sĩ diện, không phải là hư vinh, chỉ là lòng tự trọng khá mạnh mà thôi, hi vọng cậu hiểu cho con bé.”

Lời này có thể nói là Lục Diên là móc tim móc phổi nói ra.

Trước đây anh cũng đã nhắc qua với Thịnh Hành rất nhiều lần, nhưng hiếm khi nói thẳng ra như vậy, sau khi biết được hai người đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, anh cũng đã gửi cho Thịnh Hành kha khá tín nhắn.

Toàn bộ đều là ảnh chụp chữ viết tay, bên trên viết đều là sở thích của Lục An An, cùng với một ít thói quen nhỏ hằng ngày của cô, còn có những chuyện có thể khiến cho cô tức giận gì đó, tất cả đều được viết lại vô cùng rõ ràng.

Thực ra những chuyện này Thịnh Hành đều biết.

Nhưng lúc anh nhìn thấy những tờ giấy đó, trong lòng vẫn cảm thấy có chút xúc động.

Mặc dù vẫn luôn nói Lục Diên ấu trĩ, cũng không ưa đối phương, nhưng ở phương diện này, Thịnh Hành không thể không khâm phục Lục Diên.

Anh ấy thật sự rất thương em gái của mình, cũng rất cưng chiều Lục An An, nhưng loại chiều chuộng này cũng không phải là kiểu để cô kiêu căng tùy hứng quá đáng.

. . .

Sau khi Lục Diên nói xong, Thịnh Hànhan tĩnh một lát.

Anh yên lặng nhìn Lục Diên giây lát, nói: “Anh yêu em ấy, em cũng vậy."

Anh nói: "Em sẽ làm được."

Lục Diên: "Ừm, vậy thì tốt."

Hai người một lần nữa yên tĩnh lại.

Lúc Lục An An từ phòng bếp đi ra ngoài, hai người kia đã mở rượu vang đỏ ra bắt đầu uống.

Mí mắt cô giựt giựt, nhìn hai người: ". . . Sao các anh lại uống rượu?"

Lục Diên: "Thịnh Hành nói muốn ăn mừng các em đã kết hôn.”

Thịnh Hành: ". . ."

Rõ ràng là Lục Diênmơ ước đã lâu chai rượu vang đỏ có niên đại lâu đời này của anh có được hay không.

Đối với ánh mắt nghi ngờ của vợ, Thịnh Hành gật gật đầu: "Bọn mình vừa kết hôn, anh chị lại từ xa tới, nhất định phải mở."

Lục An An bán tín bán nghi: "Vậy à.”

Cô nhìn Lục Diên, nói: "Anh, anh có muốn vào giúp chị Nhược Tinh không? Em và Thịnh Hành sẽ bắt đầu làm bữa tối.”

Lục Diên đứng dậy: "Để anh vào giúp em ấy, hai đứa làm đi, không được gọi anh."

"Vâng ạ."

Bốn người đồng tâm hiệp lực, không chỉ làm ra món bánh tart trứng và bánh kem nhỏ ngon lành mà còn làm ra được một bàn lớn đầy đồ ăn thường ngày.

Tất cả đều là những món bọn họ thích.

Lục An An còn không nhịn được chụp lại một tấm ảnh chung của mọi người, hai anh em hội họp, vợ chồng bên nhau, thật sự khiến cho người ta hâm mộ.

Lục Diên đại khái là vì báo mối thù ngày hôm trước Thịnh Hành khoe khoang mình được ăn n bánh tart trứng nên lúc mọi người đang ăn vô cùng vui vẻ đã đăng bài viết lên Weibo và danh sách bạn bè của mình.

@ Lục Diên v: An An và vợ tự tay làm. [ Ảnh chụp. ]

Điểm quan trọng nhất cần nhấn mạnh : tự tay làm!

@Lâm Nhược Tinh chia sẻ: An An dạy làm bánh tart trứng, bánh tart trứng, bánh kem nhỏ và cả bữa tối đều rất ngon! Cảm ơn An An và Thịnh Hành! [ Ảnh chụp ].

Lục An An cũng giống cô ấy, chia sẻ bài viết.

Người duy nhất không chia sẻ chỉ có Thịnh Hành, anh rất không muốn, nhưng cũng chỉ có thể không tình nguyện cho một Like, biểu lộ ý tứ của bản thân mình.

Các fans bị bốn người đùa giỡn, một buổi tối đều ở trên mạng vui vẻ.

Anh trai và chồng tương ái tương sát, thật sự chơi thật vui.

Buổi tối lúc đi ngủ, Lục An An nhìn thấy các fans sửa sang lại thông tin của Lục Diên và Thịnh Hành, dở khóc dở cười.

Thậm chí cô còn nhìn thấy truyện đồng nhân của hai người.

( Đồng nhân: Lấy các nhân vật từ các bộ phim, truyện, fan fic có sẵn của tác giả khác đưa vào, truyện tranh của Nhật cũng có nhiều thể loại truyện này, gọi là Dounjinshi DJ).

???!

Lục An An cũng không xa lạ gì với thứ này, tốt xấu gì cô…Cũng thích đọc tiểu thuyết.

Cô click mở đồng nhân cp của hai người, sau đó lại yên lặng lui ra ngoài.

Sau khi Thịnh Hành tắm xong đi ra ngoài, ngoài ý muốn đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của vợ yêu nhà mình.

Anh hơi nhíu mày, nhìn Lục An An: "Sao thế?"

Lục An An suy tư vài giây, lắc đầu: "Không có gì."

Thịnh Hành: "Hả?"

Lục An An nhìn anh, nói: "Chính là. . . Có chút nghi ngờ cuộc đời."

Thịnh Hành: ". . ."

Lục An An buông di động xuống, nhìn Thịnh Hành, nghiêm túc nói: "Em có chuyện muốn nói với anh.”

Biểu cảm của cô vô cùng nghiêm túc, cứ như muốn nói với anh chuyện gì đó rất quan trọng.

Thịnh Hành nhìn biểu tình biến hóa của cô, cũng tưởng thật theo sau nghiêm túc lên: “Ừm, em nói đi.”

Lục An An nói: "Sau này anh vẫn là ít lên mạng thôi, nếu không cần thiết thì đừng lên Weibo, anh thấy có được không?"

Thịnh Hành không hiểu ra sao: "Ừm."

Anh nói: "Không lên nữa là được.”

Lục An An: "Ừ ừ, bây giờ các fans thật sự quá điên cuồng."

Thịnh Hành không rõ vì sao.

Lục An An nói: "Nói tóm lại, chúng ta không lên mạng là chính xác."

Nếu như để cho Thịnh Hành thấy được tiểu thuyết về anh và Lục Diên. . . Lục An An đã không dám tưởng tượng ra cảnh tượng ở chung sau này của hai người kia nữa.

Có khả năng. . . Có thể là một hai năm cũng không thấy mặt đi.

Thịnh Hành cười, vỗ vỗ đầu cô: "Anh sẽ không lên mạng, anh của em tặng cho em cái gì?”

Đôi mắt của Lục An An sáng rực lên, cầm mấy món đặt ở bao nhiêu lên: “Một căn nhà và một tấm thẻ."

Cô nói: "Còn có đồ trang sức nữa."

Hôm nay Lục Diên và Lâm Nhược Tinh tới cũng coi như là lần đầu gặp sau khi Lục An An và Thịnh Hành nhận giấy chứng nhận kết hôn, anh ấy liền tặng quà cho Lục An An.

Còn ở ngay trước mặt Thịnh Hành mặt nói ―― nếu như Thịnh Hành băt nạt cô, vậy cô cũng không cần anh làm gì, đằng sau lưng cô vẫn luôn có một hậu thuẫn kiên cường là anh.

. . .

Thịnh Hành nhìn Lục An An mở mấy món đồ ra, sâu xa nói: "Chiêu này của anh em thật sự quá độc ác."

"A? Sao anh lại nói như vậy?"

Thịnh Hành nói: "Tặng em cả một căn nhà, nhất định là anh ấy muốn nói với anh, nếu sau này anh làm em không vui, em liền có nhà khác để về, không cần ở đây với anh nữa.”

Lục An An: ". . ."

Thịnh Hành ôm cô, nói: "Chiêu này quá ác."

Lục An An bật cười: "Vậy anh đừng làm em không vui là được rồi."

Thịnh Hành cười, hôn lên gò má của cô: "Ừ, sẽ không "

Anh nói: "Anh cam đoan với em."

"Vậy lỡ như có thì sao?"

Thịnh Hành suy nghĩ một chút, nếu quả thật có khả năng này, anh thực ra cũng không biết phải làm sao bây giờ.

Lục An An nói: "Trong gia đình nhất định sẽ có lúc cãi nhau không vui.”

Thịnh Hành trầm tư giây lát, nhìn cô nói: "Vậy anh cũng sẽ chủ động xin lỗi, chúng ta lại trở lại thảo luận chuyện đúng sai."

Lục An An: "Thật sao?"

Thịnh Hành sờ sờ đầu của cô, nhẹ giọng nói: "Anh là chồng của em, anh nên xin lỗi trước là chuyện nên làm.”

Anh chỉ muốn yêu chiều cô mãi mãi, nếu như có thể, cả đời đều không cãi nhau.

Nhưng cuộc sống ấy mà, nhất định sẽ có những việc nhỏ phiền phức, Thịnh Hành không thể bảo đảm bảo bọn họ không bao giờ cãi nhau hoặc vĩnh viễn cũng không có tranh chấp gì, nhưng anh có thể bảo đảm, anh bằng lòng chủ động cúi đầu xin lỗi trước.

Ai đúng ai sai trước tiên không nói, thực ra có đôi khi, các cô chỉ là muốn có một bậc thang để đi xuống mà thôi.

Thịnh Hành không để ý chiều hư Lục An An một chút nào, khiến cho cô kiêu căng với một mình mình, chỉ tùy hứng với một mình mình.

Lục An An cười, ôm cổ Thịnh Hành làm nũng.

Cô cọ cọ, nhỏ giọng nói: "Nhưng em cũng không nỡ.”

Cô nói: "Nếu như thật sự là em sai, em sẽ xin lỗi trước."

Thịnh Hành cong cong môi, hôn cô một cái.

Hai người ôn tồn thêm lát nữa.

Lục An An nói: "Bọn mình có nên tặng gì đó cho anh của em với chị Nhược Tinh không nhỉ?”

Cô nói: "Cũng nên trả lễ mà nhỉ?”

Thịnh Hành: "Muốn tặng cái gì?"

Lục An An nhìn Thịnh Hành một chút, cẩn thận nói: ". . . Em nhớ là, chiếc xe thiết kế riêng cho anh sắp tới rồi có phải không nhỉ?”

Thịnh Hành: "..."

Anh có thể nói không có sao.

Bình Luận (0)
Comment