Theo sát phía sau còn có tổng kết số phiếu tại hiện trường ngày hôm nay.
Mc điều khiển chương trình lần lượt tuyên bố từng người một, đến khi chỉ còn số phiếu của ba người đứng đầu, mc điều khiển chương trình cười cười nói: "Mọi người có căng thẳng không nào?"
Các khán giả ở bên dưới sân khấu đều hô to: "Căng thẳng!"
Dù sao ngoại trừ số lượng phiếu bầu chọn ở trên mạng, số lượng phiếu được bầu chọn ở ngay tại hiện trường cũng được tính ở bên trong.
Nếu như số phiếu bầu chọn cao hơn thì tuyển thủ vẫn có thể xoay chuyển tình thế lại.
Vào giờ phút này, sắc mặt của Hà Hiểu Sương đã khó coi đến mức tất cả các khán giả đứng dưới sân khấu và đang xem truyền hình trực tiếp đều phát hiện ra không đúng.
"Vì sao sắc mặt của Hà Hiểu Sương lại khó coi như vậy nha."
"Lúc bồ biết mình sẽ không đứng đầu lẽ nào sắc mặt lại không khó coi sao?"
"Cô ấy bây giờ ở vị trí thứ năm nha, vẫn có thể vào nhóm mà.”
“Vẫn còn có thể xoay ngược được mà, chưa chắc đâu.”
. . .
Lục An An cũng có chút ngoài ý muốn nho nhỏ, Hà Hiểu Sương trước kia vẫn luôn duy trì nằm trong top ba người đứng đầu, kết quả hiện tại số liệu thống kê vừa ra, cô ta thế mà lại đứng thứ năm.
Hiện tại Thường Thiến xếp thứ sáu, Dụ Thư thì đứng thứ bảy.
May mắn, cả hai người mà cô quen thân đều tiến vào trong top bảy.
Chỉ có điều, vẫn còn có chút nguy hiểm.
Thường Thiến nắm tay Lục An An, căng thẳng không dứt.
"An An, tớ sợ quá.”
"Đừng sợ."
Lục An An thấp giọng nói: "Biểu hiện của cậu hôm nay rất rốt, đừng lo lắng."
Cô đã nhìn Thường Thiến biểu hiện ở trên sân khấu, vô cùng tốt.
Mc điều khiển chương trình nhìn vào biểu cảm lo lắng hoảng hốt của tất cả mọi người, công bố tên của từng người từng người.
Đến lúc cuối cùng, mc điều khiển chương trình cười nói: "Chúng ta hãy cùng chúc mừng Lục An An nào! Người có số phiếu đứng đầu tại hiện trường ngày hôm nay vẫn là em ấy!”
Tiếng vỗ tay như sấm vang lên khắp toàn trường.
Số lượng một cái điều khiển chương trình đọc lên tổng số phiếu bầu chọn, màn hình lớn ở trên sân khấu bắt đầu chuyển động biến hoá.
Sau khi màn ảnh kết thúc, tất cả mọi người đều ngoài ý muốn trợn to mắt.
"Tại sao lại như vậy?"
"Má nó! Số phiếu của Hà Hiểu Sương tại hiện trường sao lại kém như vậy?”
"Trời đất ơi a, Hà Hiểu Sương lại xếp thứ tám? ! ! !"
"Mẹ nó, thật sự lội ngược dòng rồi!”
Tất cả các tuyển thủ đều xoay người lại, đến khi nhìn thấy bảy cái tên ở vị trí đầu thì có người mừng cũng có người sầu.
Thường Thiến "A" một tiếng, xoay người lao tới ôm Lục An An hét lên không ngừng: “A a a a a a! An An, An An, tớ lọt vào trong rồi.”
Dụ Thư cũng kích động nói: "Tớ cũng vậy!”
Bảy người đứng đầu sẽ lập thành một nhóm, bây giờ kết quả đã ra sàn.
Mc điều khiển chương trình nhìn mấy người đang kích động trên sân khấu, cười nói: "Trước tiên, tôi xin chúc mừng bảy vị tuyển thủ đã tiến vào bảy vị đầu, hy vọng tương lai các em càng thêm cố gắng, các em chắc chắn sẽ càng ngày càng tốt hơn, các tuyển thủ không vào được bảy vị trí đầu cũng không nên nhụt chí, các em đã có thể đi tới một bước này đều đã rất cố gắng, tất cả các em đều rất ưu tú rất lợi hại, các em chỉ cần tiếp tục cố gắng, tiếp tục hướng về trước. . ."
Mc điều khiển chương trình nói rất nhiều.
Sau khi cô nói xong thì đến lượt các tuyển thủ lên tiếng.
Các tuyển thủ bây giờ đều đã khóc thành người nước, các khán giả ở dưới sân khấu cũng giống họ, đến cả những fans đang xem phát sóng trực tiếp cũng có không ít người bật khóc.
Cảm thấy sau khi bỏ ra rất nhiều tình cảm để theo đuổi chương trình này suốt mấy tháng, cuối cùng thì chương trình cũng đã hạ màn.
Đến lượt Hà Hiểu Sương, cô ta mặt lạnh liếc nhìn Lục An An, đột nhiên nói: "Cảm ơn mọi người, trong lúc nhất thời tôi cũng không biết nên nói cái gì."
Cô ta nói: "Tôi vẫn sẽ tiếp tục cố gắng."
Tất cả mọi người bên dưới đều hô lên hai chữ “cố lên” với cô ta.
Lục An An là người đi lên phát biểu cuối cùng, dù sao cô cũng là người đứng đầu, thời gian ban tổ chức dành ra cho cô tất nhiên phải lâu hơn một chút.
Lục An An nhìn về phía máy quay, khẽ mỉm cười: "Cảm ơn mọi người đã ủng hộ."
Cô hít sâu một hơi: "Tôi sẽ tiếp tục cố gắng, không phụ lại sự ưu ái của mọi người."
Mc điều khiển chương trình sửng sốt một chút, không hề không nghĩ tới cô lại nói ít như vậy.
"An An, em chỉ muốn nói thế thôi à?”
Lục An An gật gật đầu: "Nói chung, em rất cảm ơn mọi người.”
Mc điều khiển chương trình cười nói: "An An, hình như từ khi tham gia cho tới bây giờ em chưa bao giờ nói lý do vì sao lại tới tham gia chương trình này đúng không nhỉ?"
Lục An An gật gật đầu.
Cô trầm tư suy nghĩ, sau đó nhẹ giọng nói: "Vì một giấc mơ."*