Màn biểu diễn này quá tươi đẹp lại quá đặc biệt, không người có thể địch lại.
Thịnh Hành nhìn về phía các khán giả ở bên dưới sân khấu, nở ra một nụ cười nhẹ: "Cảm ơn các bạn."
Lục An An vội vã nói theo: "Cảm ơn mọi người."
Mc điều khiển chương trình đi lên sân khấu, hít sâu một hơi mới nhìn về phía hai người: "An An, em có muốn thử một chút hiện tại tần suất tim đập của tôi cao bao nhiêu không?"
"Dạ?"
Lục An An có chút không hiểu.
Mc điều khiển chương trình đấm ngực dậm chân nói: "An An, em còn chưa bị thầy Thịnh chọc ghẹo tới muốn chết sao? Đêm nay Thầy Thịnh thực sự là quá ghẹo người."
Cô ấy lại đùa giỡn nói: "Thầy Thịnh, đã rất nhiều năm rồi thầy không đàn dương cầm nha.”
Mc điều khiển chương trình bắt đầu đào hố.
Thịnh Hành mới sẽ không nhảy vào đâu.
Anh lười biếng liếc nhìn cô ấy, lại nhìn về phía các khán giả vẫn đang háo hức ở bên dưới sân khấu: "Không có."
Anh nói: "Tổ tiết mục chắc là đã lén lút quay lại rất nhiều video tôi đánh đàn, mọi người có thể yêu cầu bọn họ chiếu cho xem.”
Mc điều khiển chương trình: ". . ."
Đạo diễn tại hậu trường: ". . ."
Lục An An nhịn không được, bật cười.
"An An, em cười gì thế?"
Lục An An không nhịn được cười: "Em có cười sao?"
Mc điều khiển chương trình: "Em có."
Khóe môi Lục An An cong cong chăm chú nói: "Em chỉ cảm thấy rất vui vẻ, cảm ơn thầy Thịnh đã phối hợp với em.”
Thịnh Hành: "Không cần khách khí, là số em may mắn."
Nghe vậy, mc điều khiển chương trình ôm ngực nói: "Đúng vậy, chị cũng hâm mộ An An nha, vận may này của em cũng quá tốt rồi."
Mc điều khiển chương trình hỏi: "An An, lúc thầy Thịnh ngồi cùng em đánh đàn, tâm trạng của em như thế nào?"
"Rất vui vẻ, rất kích động."
Câu trả lời của cô cũng kín kẽ không một lỗ hổng.
Mc điều khiển chương trình: ". . . Được rồi, vậy thì trước tiên thầy Thịnh hãy đưa ra chút bình luận về màn biểu diễn đêm nay của An An đi vậy.”
Thịnh Hành gật đầu, liếc nhìn Lục An An nói: "Lúc em ấy diễn tập tôi cho em ấy chín mươi điểm, hiện tại có thể cho em ấy chín mươi chín điểm."
Trái tim Lục An An như nổi trống.
Khuôn mặt cũng trong nháy mắt đỏ lựng lên.
“Vậy một điểm còn lại đâu mất rồi?”
Thịnh Hành suy tư, khẽ cười nói: "Cái đấy để lại, để cho em ấy không gian tiến bộ."
Mc điều khiển chương trình: "A, tôi chết mất thôi."
Sau khi trêu chọc qua đi, mc điều khiển chương trình nhìn về phía những huấn luyện viên khác.
Cố Bạch: "Rất tốt, hiện tại tôi có thể nói, đây là màn biểu diễn tôi thích nhất đêm nay, An An hôm nay cũng rất xinh đẹp."
"Cảm ơn thầy Cố."
Liễu Mộng Đình cũng gật đầu: "An An thật sự đã tiến bộ rất lớn, tôi cũng không biết An An còn biết đánh đàn đó, em học đàn có lâu không?”
Lục An An lắc đầu: "Em học vào thời cấp ba ạ, học vài năm.”
Nghe vậy, Ôn Luân tò mò hỏi: "Tại sao lại học vào lúc đó? Khi đó em cảm thấy có hứng thú sao."
Lục An An há miệng thở dốc, nhẹ giọng nói: "Không phải ạ."
Cô đùa giỡn nói: "Là tiện thể có điều kiện nên học thôi ạ.”
Nghe vậy, mọi người rõ ràng không tin.
Mặc dù nói đoạn video kia không quay lại nhà của cô, nhưng từ bên ngoài cũng có thể nhìn ra điều kiện của cô không hề tệ, hơn nữa khí chất của mẹ Lục và cha Lục tỏa ra cũng không phải là thứ mà một sớm một chiều có thể có.
Ôn Luân cười trêu ghẹo một tiếng: “Vậy cũng rất giỏi."
Cuối cùng, là Lận Chi Hòe bình luận.
Sắc mặt của cô ta hơi khó coi, nhưng cô ta cũng không thể không thừa nhận, màn biểu diễn vừa rồi của Lục An An rất tuyệt, hơn nữa người phối hợp với cô còn là Thịnh Hành, đây hoàn toàn là trên gấm thêm hoa.
Cô ta gật gật đầu: "Có thể tiếp tục cố gắng."
Cuối cùng, cả năm phiếu của năm huấn luyện viên đều bầu cho Lục An An, cô cũng trở thành người duy nhất đoạt được trọn vẹn năm phiếu bầu của các vị huấn luyện viên số phiếu.
Theo sát phía sau đó đến lượt các khán giả ở dưới sân khấu bỏ phiếu, cùng lúc đó mọi người cũng đua nhau bỏ phiếu trên mạng trực tuyến.
Sau khi tất cả các màn biểu diễn kết thúc, toàn bộ mười tuyển thủ một lần nữa đi lên sân khấu, mc điều khiển chương trình và mọi người cùng nhau đếm ngược những giây cuối cùng trước khi hết thời gian bỏ phiếu.
"10, 9, 8. . . 3, 2, 1."
Đến khi số đến cuối cùng phát ra, toàn trường kinh ngạc nhìn về phía màn ảnh lớn.
Tất cả số lượng phiếu bầu của các vị tuyển thủ lúc này đều được công bố ở bên trên.
Hai mắt Mc điều khiển chương trình sáng rực lên: "Chúng ta hãy cùng nhau chúc mừng An An nào! Số phiếu bầu trên truyền hình trực tiếp của An An chính là cao nhất!”
Toàn trường kinh ngạc hô lên.*