Chương 67
Lần này, người ngây ngẩn đứng hình không chỉ có Lận Chi Hòe mà còn có cả đám nhân viên công tác đang đứng xung quanh.
Nói thật, nếu như câu nói này chỉ có đoạn sau, vậy mọi người đều sẽ tự động suy nghĩ viển vông cô hẳn là người của Lục người! !
Đây là câu nói che chở một người tới cỡ nào cơ chứ.
Nhưng mà thêm vào một đoạn đằng trước kia, mấy từ "Con gái của người giúp việc" khiến cho toàn bộ mọi người đều đầu đầy dấu chấm hỏi.
Đây rốt cuộc là cái loại phát triển máu chó gì vậy.
Chẳng lẽ Lục An An thực sự là con gái của người giúp việc của nhà thầy Lục? !
Chắc không đến nỗi đấy đâu!
Mặc dù lúc cô tham gia chương trình siêu cấp thần tượng quả thật cô không bị tuân ra bất kỳ chuyện gì liên quan tới gia thế của mình, nhưng nhìn qua thì cô cũng không thảm lắm mà.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mọi người lại cảm thấy hình như cũng có thể nha.
Khó trách lúc đó cha mẹ của cô đều không quay chụp bên trong nhà, khó trách họ đều chỉ đứng ở bên ngoài thu video, hóa ra lại là người giúp việc, khó trách không tiện để tổ tiết mục vào trong nhà.
Không đến một giờ sai, toàn bộ mọi người bên trong đoàn làm phim đều đã nghe tới phiên bản của câu chuyện xưa này.
Lúc này Lục An An lại đang cười vui khôn tả, đến độ gục cả người xuống bàn run rẩy.
Lục Diên nhẹ nhàng liếc nhìn cô: "Cái vai diễn này em còn định đóng tới khi nào?"
Lục An An chớp chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Vẫn luôn diễn có được không ạ?”
Lục Diên nghẹn lời.
Khóe môi Lục An An cong lên, nhẹ giọng nói: "Anh, anh có nhìn thấy sắc mặt của Lận Chi Hòe lúc rời đi không?”
Lục Diên đáp một tiếng: "Có, rồi sao?”
Lục An An im lặng một lát: "Không có sau đó, em chỉ thấy rất vui vẻ thôi."
Cứ nghĩ đến cái vẻ mặt kia của cô ta là cô lại thấy buồn cười.
Hơn nữa lúc idol của cô nói chuyện, thật sự quá thô bạo thẳng thắn mà! !
Thô bạo đến mức Lục An An không thể không một lần nữa tỏ vẻ kính trọng khâm phục và yêu thích với Thịnh Hành.
Lục Diên nhìn ánh sáng tỏa ra tr mắt cô liền biết ngay là cô đang nghĩ cái gì, anh hơi dừng lại, lạnh lùng nói: "Em bình tĩnh lại một chút đi."
". . . A." Lục An An cười: "Em không đó.”
Lục Diên: ". . ."
Cô quay đầu nhìn về một bên khác, nhạt nhẽo nói: "Hôm nay Thịnh Hành còn cần quay bao nhiêu phân cảnh vậy?”
“Hỏi làm gì?”
Lục An An trầm tư suy nghĩ, lắc đầu: "Không có gì, em định lát nữa trước khi về nhà nói mấy câu với thầy Thịnh.”
Nghe vậy, trong lòng Lục Diên lại cảm thấy khó chịu.
Anh liếc nhìn khuôn mặt của Lục An An, yên tĩnh chốc lát rồi nói: "Hôm nay có thể tối mới xong.”
"Dạ?"
Lục Diên nói: "Tối nay về, để em và idol của em nói thêm mấy câu.”
Đôi mắt của Lục An An sáng ngời, thấp giọng nói: "Cám ơn anh trai."
Lục Diên nhìn dáng vẻ không tim không phổi này của cô, hơi bĩu môi,
Lận Chi Hòe là bị hai người Thịnh Hành và Lục Diên khiến cho tức tối bỏ đi. Cô ta muốn đuổi Lục An An, đến cuối cùng không nghĩ tới trái lại tự đuổi chính mình đi.
Lục An An lúc sau ngồi tới nhàm chán, tranh thủ lúc Lục Diên đi gọi điện thoại liền đi tới bên cạnh đạo diễn.
Đạo diễn đang nhìn vào máy theo dõi, phân cảnh này là đoạn Thịnh Hành diễn cùng một nam diễn viên khác, Lục An An cũng biết mặt người này nhưng không quá hiểu biết.
Thấy cô đi qua, đạo diễn ghé mắt nhìn cô: "Lục An An?"
"Cháu chào đạo diễn ạ."
Đạo diễn cười: "Chào cháu, cháu cảm thấy hứng thú với đóng phim sao?"
"Cháu đi qua nhìn một chút thôi ạ.”
Đạo diễn cũng biết cô, dù sao cô cũng đã tới đoàn làm phim khá nhiều lần, trước kia ông ta còn thình thoảng trêu ghẹo dò hỏi về mối quan hệ của cô và Lục Diên, nhưng sau đó Lục Diên nói mình không thích loại hình này nên ông ta cũng dần dần không trêu anh nữa.
Sau đó đạo diễn lại thấy quan hệ của cô và Thịnh Hành cũng không tệ, trong nháy mắt còn cảm thấy mơ hồ một trận.
Tới hôm nay, cuối cùng ông cũng coi như là biết rõ thân phận cụ thể của cô là gì.
Đạo diễn cười cười, nhìn về phía cô: "Chú cũng có xem cái cuộc thi tài năng kia của cháu đó."
Lục An An kinh ngạc: "Đạo diễn, chú vẫn còn có thời gian xem chương trình giải trí sao?"
Đạo diễn liếc nhìn cô: "Đương nhiên có rồi, thỉnh thoảng rảnh rỗi chú vẫn hay xem.”
Ông cười nói: "Chú thấy biểu hiện của cháu không tệ, bây giờ cháu rút lui thì nhóm nhạc nữ kia chỉ còn sáu người à?"
"Không ạ."
Lục An An nói: "Sau khi cháu rút lui thì một xếp sau sẽ được đề cử tham gia vào nhóm ạ.”
Chỉ có điều Hà Hiểu Sương đương nhiên không thể tham gia vào nhóm nhạc nữ kia, cho nên người thay cô là một thí sinh xếp thứ chín.
Đây là kết quả sau khi ban tổ chức bên kia thương nghị với nhau, bọn họ cũng có dò hỏi qua ý kiến của các tuyển thủ rồi mới đưa ra quyết định.
Đạo diễn gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.
"Đây quả thật là công bằng nhất rồi.”
"Vâng ạ."
Đạo diễn buồn cười nhìn cô: "Nếu không tham gia vào nhóm nhạc nữ kia thì cháu tính làm gì?”
Thực ra hai người ở đây cũng chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi, mấy người Thịnh Hành bên kia còn đang diễn thử với nhau, bên cạnh còn có các nhân viên công tác đang điều chỉnh bối cảnh và ánh sáng linh tinh, đạo diễn bên này bây giờ cũng không vội.
*