Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 78

Chương 78 -
Chương 78 -

Chương 78

Lục An An khiếp sợ.

Thịnh Hành làm sao biết mình đã tới? !

Lục An An: [ Thầy Thịnh, sao thầy biết em đã đến? ]

Thịnh Hành: [ Lục Diên đến rồi, em không đi cùng máy bay với anh ta à? ]

Lục An An: [ ... Có ạ. ]

Chuyện này… Sao mà tin tức có thể đi nhanh như vậy!!

Lục An An có chút ngoài ý muốn, có điều chỉ một lát sau swh chú ý của cô đã dời đi chỗ khác.

Lục An An: [ Thầy Thịnh... Hoá ra thầy lại quan tâm tới tin tức của thầy Lục nha. ]

Thịnh Hành: [ ? ]

Lục An An cũng không dám trêu chọc anh quá nhiều, sau tin nhắn đó thì lập tức chuyển hướng đề tài.

Thịnh Hành lúc này đang đi tới phòng làm việc chuẩn bị tạo hình, lúc anh đọc đc tin nhắn liền không một tiếng động cười cười.

Một bên là trợ lý mới tới, khi nhìn thấy nụ cười trên mặt của anh còn hơi kinh ngạc: "A, anh Hành, anh cười cái gì vậy?"

"Không có chuyện gì."

Thịnh Hành liếc nhìn trợ lý nhỏ: "Du Nguyên đâu rồi?"

Dương Dương, cũng chính là trợ lý mới của Thịnh Hành nói: "Hẳn là còn đang bận rộn ở bên kia, anh ấy nói còn có một chút việc cần làm.”

“Có cần gọi anh ấy lại đây không ạ?”

"Không cần, cũng không có chuyện gì."

Dương dương nghi ngờ nhìn chằm chằm Thịnh Hành mấy lần, chỉ cảm thấy kinh ngạc.

Tâm tình của nghệ sĩ thật sự quá khó lường.

Dương Dương còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì Du Nguyên đã đi tới

"Có chuyện rồi."

Du Nguyên nhìn về phía Thịnh Hành: "Em không thể không mang theo người cùng đi thảm đỏ."

"Ai?"

"Lâm Nhược Tinh."

Du Nguyên quan sát sắc mặt của Thịnh Hành, thấp giọng nói: "Sau khi đợt trước có scandal thì cô ấy liền biến mất một quãng thời gian, lúc này mới lộ diện, công ty lo lắng truyền thông sẽ hỏi mấy câu hỏi linh tinh cho nên muốn tìm một nam nghệ sĩ giúp đỡ một chút."

Du Nguyên nhún vai nói: "Xét thấy trước đó em không muốn mang theo các nghệ sĩ khác đi thảm đỏ, mà bây giờ mọi người đều có bạn đi cùng cho nên em không thể không mang theo Lâm Nhược Tinh."

Sau khi nói xong, Du Nguyên cho rằng sẽ nghe thấy lời từ chối từ chỗ Thịnh Hành, nhưng mà Thịnh Hành lại không có chút biểu hiện phản kháng gì cả, còn gật gật đầu: "Ừm."

Du Nguyên: ". . . Em đồng ý à?"

Thịnh Hành liếc mắt nhìn anh ta: “Em khó nói chuyện lắm sao?”

Du Nguyên nghẹn lại: "Bây giờ em mới biết à?”

Thịnh Hành: ". . ."

Anh cảm thấy người đại diện Du Nguyên này nhất định là không muốn làm việc nữa rồi.

Du Nguyên hậu tri hậu giác nhận ra mình vừa nói cái gì, vội vàng chữa cháy: “Được thôi, vậy cứ quyết định như thế nhé.”

"Ừm."

Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, Du Nguyên lại gọi điện thoại cho người khác bàn bạc công chuyện khác.

Thịnh Hành chỉ hơi nhếch mép, mí mắt cụp xuống, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Lễ kỷ niệm thời trang tối hôm nay so với lần tổ chức năm trước càng thêm long trọng. Hằng năm, đặc biệt là vào đầu và cuối năm, những loại hoạt động như thế nào thường nhiều hơn bình thường rất nhiều.

Nào là lễ kỷ niệm thời trang, rồi thì lễ trao giải các loại, nói chung nhiều không đếm xuể.

Lục An An đang làm tạo hình. Lúc đầu cô được chuẩn bị một bộ váy dạ hội, nhưng cân nhắc đến tuổi tác và thân phận của cô cho nên Lục Diên đã yêu cầu thay đổi.

Quá rõ ràng, cái loại quần áo này không thích hợp với cô.

Đến cuối cùng, Lục An An vẫn mặc váy, kiểu dáng khá kín đáo, không lộ ngực cũng không lộ lưng nhưng vẫn rất xinh đẹp. Cô mặc váy lụa dài màu vàng nhạt, có thể giấu đi đôi chân còn mặc một chiếc quần legging bên trong.

Lục An An khen ngợi Lục Diên hết lời.

Thật sự là hôm nay quá lạnh.

Loại thời tiết này mà các nữ minh tinh còn phải mặc váy nữa, quả thực chính là dằn vặt giày vò người ta mà.

Tóc của cô cũng không làm gì cầu kì, chỉ tết thành hai bím tóc nhỏ, nhìn qua vừa thanh thuần vừa đáng yêu.

Mười phần dáng vẻ công chúa nhỏ.

Sau khi trang điểm xong xuôi đi ra ngoài, hai mắt Đường Nghi sáng rực lên: “Em càng ngày càng khiến người ta kinh diễm nha."

Chị ấy nói: "Chị cảm thấy kể từ sau khi siêu cấp thần tượng kết thúc, khí chất của em cũng ngày tăng lên nha.”

Lục An An cười cười: "Đẹp thật ạ?”

Đường Nghi gật đầu: "Cực kì đẹp, qua đây, để chị chụp cho em mấy tấm hình, Weibo của em lâu quá không có cập nhập gì mới rồi, tối nay cần phải thể hiện một chút.”

"Vâng ạ."

Sau khi chụp ảnh xong, Lục Diên cũng vừa lúc từ trong một phòng khác đi ra, một giây đó khi anh nhìn thấy tạo hình của Lục An An, cũng có một lát hoảng hốt.

"Thầy Lục xem, đẹp không?"

Lục Diên nhíu mày, nhịp nhàng đánh giá cô một lát, trầm thấp nở nụ cười: "Đẹp lắm."

Anh nói: "Nhìn như một cô công chúa nhỏ vậy."

Lục An An cong cong môi: "Cũng không biết thịnh —— "

"Thịnh cái gì?"

Mới nói được một nửa, Lục An An hậu tri hậu giác phản ứng lại.

Nhưng Lục Diên lại nhưng không có ý định buông tha cho cô.

Anh tiếp tục dây dưa, khẽ cười hỏi: "Thịnh vậy Lục An An?"

Nghe thấy anh gọi cả họ cả tên của mình, Lục An An rùng mình một cái nói: "Cơm thừa sao? Anh đói à?"

( chữ Thịnh và chữ Cơm bên trung đọc giống nhau )

Lục Diên: ". . ."*

Bình Luận (0)
Comment