Chương 99
Lúc đó Lục An An đọc được tin này cũng không cảm thấy Thịnh Hành sẽ đến tham gia chương trình này.
Anh còn đang đóng phim, hơn nữa còn là phim điện ảnh, đến cả lên mạng anh cũng lên ít hẳn, nói chi tới chuyện đi tham gia gameshow, về cơ bản cô hoàn toàn không tin chuyện này.
Thịnh Hành khẽ cười, tâm trạng còn rất vui vẻ.
"Ừm, tôi là khách quý đầu tiên của tiết mục này."
Nghe vậy, đôi mắt của Lục An An sáng rực lên.
Ngay khi mọi người cho rằng cô sẽ hoảng hốt bối rối hoặc kích động làm ra chuyện gì không phải, Lục An An lại ngẩng đầu lên chỉ về phía nhân viên công tác đằng trước đang chặn đường của một người qua đường: "Mau tránh mau tránh, các anh mau tránh ra một chút, các khách hàng không vào mua cá được.”
Nhân viên công tác: "?"
Khán giả xem truyền hình trực tiếp: ? ? ?
Một giây sau, Lục An An quay đầu nhìn về phía Thịnh Hành, cười híp mắt nói: "Thầy Thịnh, anh có thể giúp em một chuyện được không?"
Thịnh Hành cũng không biết vì sao, trong nháy mắt liền hiểu được ý cô.
“Muốn khuôn mặt này hay là giọng nói này?” Anh đùa giỡn hỏi.
Lục An An bật thốt lên: "Muốn cả người anh nha.”
Thịnh Hành ngẩn ra, hình như đã bị lời nói này của cô khiến cho giật mình.
Sau khi Lục An An nói xong thì không đợi mọi người nói gì, bận bịu giải thích: "Không phải ý đó, ý của em là thầy Thịnh chỉ cần đứng ở chỗ này là được rồi, không cần làm cái gì hết."
Thịnh Hành: "Được."
Ngô Duyệt hơi nhíu mày, nhìn về phía Lục An An: "An An, như vậy hình như không tốt lắm đâu, thầy Thịnh là người có thân phận đó."
Nói xong, Ngô Duyệt liếc nhìn Thịnh Hành: "Thầy Thịnh, thật xin lỗi, An An không biết cái này.”
Mấy lời đằng sau còn chưa nói ra cô ta đã nhìn thấy Thịnh Hành cười cười nhìn Lục An An, thấp giọng nói: "Không có chuyện gì."
Ngô Duyệt còn muốn nói chuyện lại bị Ngô Trạch Vũ cho ngăn lại.
Lục An An không kiêng kỵ một chút nào vấn để thân phận của Thịnh Hành, đợi đến lúc nhân viên công tác tản hết ra, cô trực tiếp mở miệng hô: "Mọi người mau qua đây mau qua đây, ở đây có cá thầy Thịnh Hành siêu thích ăn! Hương vị tuyệt đối ngon lành lại mới mẻ, chúng ta không thể có hình tượng đẹp trai và tài hoa giống như thầy Thịnh nhưng chúng ta có thể ăn được cá mà thầy Thịnh ăn, có đúng hay không nào! !"
Thịnh Hành: "? ? ?"
Nhân viên công tác: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha."
Khán giả xem truyền hình trực tiếp: ? ? ?
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha tại sao có thể buồn cười như vậy? ! ]
[ Ha ha ha ha ha ha ha Lục An An đây là nhân tài kỳ ba ở đâu ra vậy! ! Tôi mua tôi mua còn không được sao? ]
[ Má ơi, Lục An An em phải nhớ kỹ em là một nữ minh tinh nha! Em không phải là nhân viên bán hàng chuyên nghiệp. ]
[ Quá khôi hài rồi! Lục An An đây là bé gái ngốc nghếch nha. ]
[ Mẹ của con ơi, tôi bị chọc cho cười ra nước mắt. ]
[ Cười đến mức tôi đau bụng ha ha ha ha ha ha ha ha. ]
Lục An An nhìn xung quanh có càng ngày càng nhiều người vây, cô hô lên: "Chị gái xinh đẹp ơi, chị có muốn mua cá của thầy Thịnh không?”
Hai chị gái liếc mắt nhìn nhau, hỏi : "Con cá này bán thế nào?"
Lục An An cười: "Hai mười đồng một cân ạ."
“Ấy, sao chỗ này của mấy người lại mắc hơn bên kia nhiều như vậy, ở bên kia chỉ có mười đồng một cân thôi.”
Nghe vậy, Lục An An không chút do dự xoay người, chỉ vào Thịnh Hành nói: "Bên kia có đích thân thầy Thịnh bán không nào?"
Nhìn vào vẻ mặt mộng bức của hai chị gái nhỏ, Lục An An nói: "Không có đúng không."
Cô có bài có bản nói: "Cá của chúng em đặc biệt hơn nha, lát nữa thầy Thịnh sẽ tự tay bán cho các chị, hơn nữa còn có thể chụp ảnh chung làm quà tặng nha."
Nói xong, cô nhìn về phía Thịnh Hành, đôi mắt nhấp nháy: "Có được không ạ?"
Thịnh Hành: "Được."
Anh nhìn Lục An An mỉm cười, khụ một tiếng nói: "Hôm nay thầy Thịnh sẽ tùy tiện em lăn qua lăn lại."
Lục An An gật gật đầu: "Yên tâm đi thầy Thịnh, hôm nay em tuyệt đối không bán anh."
Thịnh Hành: ". . ."
Lục An An nhìn về phía hai người, tiếp tục dùng ba tấc lưỡi của mình thuyết phục hai cô gái kia: “Các chị có biết giá cả trên thị trường của thầy Thịnh chúng ta hay không, có biết muốn chụp một bức ảnh của anh ấy bán bao nhiêu tiền không?”
Hai người lắc đầu.
"Em biết này." Lục An An tràn đầy phấn khởi nói: "Ảnh của thầy Thịnh ở sân bay năm trăm đồng một tấm, nếu như chụp được gần và nét thì là một ngàn đồng, nếu như có chữ ký bên trên ảnh thì có thể lên tới hơn mấy ngàn đồng đó, hơn nữa, hôm nay các chị còn được nhìn thấy thầy Thịnh ở khoảng cách gần nha, mặc dù thời gian không lâu nhưng vẫn rất có lời đó. Còn nếu là tiết mục Thầy Thịnh tham gia thì càng khủng bố nha, trước đó có một gameshow rất bùng nổ đó, vé vào cửa ở chợ đen đều bị bán len giá hơn năm ngàn nha, các chị nói xem, các chị chỉ cần bỏ ra hai mười đồng mua một cân cá là có thể gặp Thịnh Hành rồi, có lời không cơ chứ.”
Cô vừa dứt lời, mấy người ở hiện trường còn chưa kịp phản ứng, các fans đang xem truyền hình trực tiếp lại bùng nổ trước.