Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 130

Chương 130 -
Chương 130 -

Ngày 2 tháng 9, thời tiết rất tốt.

Buổi sáng Lạc Văn Thư không có chuyện gì làm, dứt khoát vẽ hai lá bùa bình an, sau đó gọi điện thoại cho Kim Hữu Tiền.

Kim Hữu Tiền không nói hai lời, trước tiên chuyển tiển cho Lạc Tinh Dữ.

Giá tiền của hai tấm bùa bình an là 39776, nhưng Kim Hữu Tiền cảm thấy đại sư rất thích hai con số 8 và 9, vì vậy cậu ta tăng thêm một chút, cuối cùng gửi 39888 tệ.

Cậu ta trả tiền rồi, đang định lái xe đến nhận hàng, nhưng không đợi cậu ta hành động, tiếng thông báo của Wechat lại vang lên.

Đảo nhỏ Tinh Tinh: [hình. jpg]

Kim Hữu Tiền nhấn vào ảnh, phóng to một chút, giỏi lắm, trên hình là một chuỗi thứ có bộ dạng bị dập đầu sức mẻ vô cùng kỳ quái, giống như một đống châu chấu bị xuyên qua một sợi dây.

Bối cảnh của bức hình này là sương mù dày đặc không tiêu tán.

Nhìn một cái cũng biết không phải là phong cảnh ở nhân gian.

Một tấm hình như vậy, trên lý thuyết mà nói chắc chắn sẽ làm cho người ta có một loại cảm giác âm u kinh khủng.

Nhưng bởi vì đầu củ cải nhỏ nhà đại sư xuất hiện ở một góc trong hình, trong tay cậu bé dắt một chuỗi quỷ hồn bị trói, giống như dắt chó đi dạo, một tay khác thì giơ chữ V, trên mặt là nụ cười rực rỡ, thật sự rất đáng yêu.

Vì vậy bầu không khí cũng lập tức trở nên buồn cười.

Kim Hữu Tiền không nhịn được cười, vừa tiếp tục xem hình, phía trên có một dấu dùng bút đỏ vẽ vòng.

Trong hình ở giữa những quỷ quái này, cách một khoảng cách, chỗ được bút đỏ khoan tròn, chính là mấy mảnh vỡ có lớn có nhỏ bị xuyên vào trên sợi dây.

Kim Hữu Tiền nhìn kỹ một chút, phát hiện những thứ này giống như tay chân loài người, nhưng hình như đã bị đè dẹp rồi...

Trái lại nhìn vào cũng không kinh khủng.

Nhưng lại có một loại cảm giác, đó chính là nhìn vào tấm hình này, Kim Hữu Tiền sẽ có một loại cảm giác, hình như mình đang ở hiện trường, thấy được bộ dạng thống khổ của thứ chia năm xẻ bảy bị xuyên qua sợi dây kia.

Cậu ta lập tức nhớ đến, tối hôm qua lúc cậu ta hỏi đại sư có thể giúp chuyện của Hạ Tình hay không, đồng thời cũng nhờ dạy dỗ con quỷ xấu xí bị đè dẹp hù họa ba mẹ mình trên trong quỷ vực đoàn sương mù.

Đối với đại sư, Kim Hữu Tiền tín nhiệm một trăm phần trăm, loại chuyện này, chỉ cần đại sư nói một tiếng làm xong, cậu ta không nói hai lời sẽ trực tiếp chuyển tiền đến.

Cậu ta không ngờ là đại sư lại còn cố ý chụp hình làm bằng chứng gửi cho cậu ta, thái độ làm việc này thật sự là quá tốt!

Kim Hữu Tiền lập tức chuyển 20000 cho Lạc Tinh Dữ.

Sau đó lại cầm điện thoại, đi báo tin mừng cho ba mẹ.

----

Một ngày vui vẻ của Lạc Tinh Dữ, từ việc thu tiền bắt đầu.

39888 lại thêm 20000, sáng sớm đã có 60000 tệ tiền thu vào, hơn nữa tối hôm qua còn có 88888 tệ nữa...

Lạc Tinh Dữ nhìn tài khoản trên điện thoại, trong thời gian ngắn lại có thêm rất nhiều tiền, trong lòng vô cùng có cảm giác an toàn.

"Mẹ, buổi sáng mẹ muốn ăn gì?" Lạc Tinh Dữ nhìn Lạc Văn Thư vẽ xong bùa thì nằm nhắm mắt dưỡng thần ở trên ghế trước cửa sổ phòng khách, ngoan ngoãn hỏi thăm.

Ghế nằm lắc qua lắc lại, suy nghĩ Lạc Văn Thư cũng trở nên bồng bềnh, giống như một chiếc thuyền lá nhẹ nhàng chậm rãi di chuyển trong nước, vô cùng nhàn nhã.

"Cháo gạo kê, sủi cảo hấp, trứng luộc nước trà."

"Mẹ, mẹ ở nhà chờ một chút, con đi mua." Lạc Tinh Dữ nói xong, đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.

Bỗng nhiên thông báo tín nhắn Wechat vang lên, cậu bé nhìn thử, là Kim Hữu Tiền gửi đến.

"Mẹ, anh Hữu Tiền lại chuyển 2 vạn đến..." Lạc Tinh Dữ cảm thấy rất kỳ quái, vừa nói chuyện với Lạc Văn Thư, vừa trả lời lại bằng giọng nói, hỏi Kim Hữu Tiền có phải chuyển sai rồi không.

Rất nhanh bên kia đã trả lời lại.

Có chút tiền: Đây là ba mẹ anh chuyển cho, nói là cảm ơn đại sư đã dạy dỗ những thứ quỷ dọa người thay bọn họ.

Lạc Tinh Dữ xem xong, quay đầy nói lý do cho Lạc Văn Thư, sau đó hỏi, "Mẹ, làm thế nào đây?"

Lạc Văn Thư nằm trên ghế, cũng không mở mắt ra, "Nhận đi."

"Vâng!" Giọng nói của Lạc Tinh Dữ có chút cao, có thể rõ ràng cảm nhận được sự vui vẻ của cậu bé.

Bỗng dưng lại có thêm 2 vạn, hỏi ai không vui được chứ?

Cậu bé nhận tiền, thay giày đi ra ngoài, đi đến bên ngoài khu mua bữa sáng, trong chốc lát đã trở về.

Cậu bé cắm ống hút vào ly cháo, mở sủi cảo hấp, giấm ra, lại tách đôi đũa dùng một lấy ra, đặt lên bàn uống trà nhỏ bên cạnh ghế nằm.

"Mẹ, ăn sáng!"

Tiếp đó cậu bé lại lột vỏ trứng luộc nước trà, mua tổng cộng hai cái, bởi vì trước đó có chú ý đến hình như Lạc Văn Thư không thích ăn lỏng đỏ, vì vậy cố ý lột lòng trắng trứng và lòng đỏ ra, đặt vào trong đĩa nhỏ, bưng đến.

Quả nhiên, Lạc Văn Thư chỉ ăn lòng trắng, lòng đỏ trứng vẫn còn nguyên bên trong đĩa nhỏ.

Vì vậy Lạc Tinh Dữ vừa uống sữa bò ấm áp, vừa cầm lòng đỏ trứng bỏ vào miệng.

Cậu là một bé ngoan không kén ăn.

Bên này một lớn một nhỏ ăn sáng xong, Kim Hữu Tiền cũng vừa lái xe đến dưới lầu, sau khi dừng lại ở một bên, tự đến cửa lấy hàng.

Cậu ta leo lên lầu năm, đang chuẩn bị gõ cửa, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, cửa chống trộm kia đã tự mở ra.

Đầu củ cả nhỏ nhà đại sư đang đứng bên trong cửa, tay cầm hai tầm bùa bình an được xếp thành hình tam giác, hơn nữa còn có một sợi dây đỏ xuyên qua.

"Anh Hữu Tiền, chào buổi sáng!" Đầu của cải nhỏ lễ phép chào hỏi.

Kim Hữu Tiền cười trả lời, "Chào buổi sáng!"

"Anh Hữu Tiền, anh muốn đi vào ngồi một chút không?" Đầu củ cải nhỏ hỏi.

Kim Hữu Tiền lắc đầu, "Không được, lấy bùa bình an xong sẽ đi, ba mẹ anh còn đang chờ trong xe, chờ một lát bọn anh còn đến ngoại ô phía Nam nữa."

Sau khi Kim Bình An và Tiền Tiểu Lệ biết Kim Hữu Tiền muốn đến lấy bùa bình an, hai người cũng không muốn ở nhà chờ, trực tiếp đi theo.

Bình Luận (0)
Comment