Là có thể thu nhỏ thân thể đuổi theo gã, hay là tức giận cầm thuốc nổ nổ tung cái hang động này rồi bắt gã?
Nghĩ như vậy, quỷ hồn giống như có chỗ dựa, vì vậy vô cùng khó chịu chất vấn hai vị khách không mời mà xông vào nhà gã này.
"Xin chào, cháu là nhân viên làm việc của U minh, là tới đưa chú đi U minh." Lạc Tinh Dữ vừa nói vừa lấy ra ấn tín Hành Tẩu Nhân Gian, vô cùng lễ phép nói rõ tình huống với gã.
Quỷ hồn: "... Người bạn nhỏ, cháu mấy tuổi vậy?"
Gã chết cũng không được bao lâu, thầy tướng số trong ấn tượng, không nói đến chuyện ai cũng râu tóc bạc phơ, nhưng ít ra cũng là một người trung niên, sao hôm nay hơi thay đổi biến thành một đứa bé đoán chừng còn chưa bắt đầu thay răng nữa?!
Chuyện này nhất định là giả đi?!
Hay là thật ra gã còn chưa tỉnh ngủ, vẫn còn đang ở trong mơ?
"Chú ơi, năm nay cháu năm tuổi, là rất nhỏ, nhưng chú không thể bởi vì tuổi tác mà có thành kiến với cháu!" Lạc Tinh Dữ rất nghiêm túc nói với quỷ hồn, "Mẹ nói, quỷ hồn dừng lại nhân gian, lâu sẽ thành họa, chẳng qua hôm nay là tết Trung thu, chú có thể qua tết rồi lại đi U minh..."
Lời giải thích này, hôm nay đã nói rất nhiều, Lạc Tinh Dữ đã rất nhuần nhuyễn, một hơi nói hết không có dừng lại, không quên từ.
"Còn rất ra dáng nha!" Quỷ hồn cảm thán một tiếng, nhưng cũng không công nhận, "Chẳng qua chú cảm thấy nhân gian rất tốt, tạm thời còn chưa muốn đi, người bạn nhỏ, nghe lời chú, đừng xen vào việc của người khác, cũng là do chú tính khí tốt, đổi thành còn quỷ khác, không chừng đã dạy dỗ cháu rồi!"
"Chú, đây là chú không có ý phối hợp đúng không?" Lạc Tinh Dữ hỏi.
Quỷ hồn trợn mắt nhìn cậu bé, "Làm sao, cháu uy hiếp chú?"
Vì vậy Lạc Tinh Dữ nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Văn Thư, "Mẹ, mẹ nhìn chú này đi!"
Quỷ hồn nghe vậy cười chế giễu, "Nhóc con, đây là muốn tố cáo với người lớn?"
Gã thuận thế quan sát người phụ nữ ở đối diện, dáng vẻ còn rất xinh đẹp khí chất cũng rất đặc biệt, đáng tiếc gã đã trở thành quỷ, không còn là thân sĩ thương hương tiếc ngọc lúc trước nữa.
Chỉ nghe người phụ nữ lên tiếng, "Dùng đi."
Dùng cái gì?
Quỷ hồn không kịp phản ứng, một giây tiếp theo, chỉ thấy đứa bé gầy nhỏ, khí thế dâng lên, bộ dạng rất chuyên nghiệp, hai ngón tay nhỏ kẹp một lá bùa màu vàng, phía trên là phù văn phức tạp vẽ bằng chu sa.
... Chờ đã, hình như có chút không đúng?
"Này..." Quỷ hồn muốn mở miệng, nhưng đã quá muộn.
Hỏa phù bị linh lực yếu ớt thức tỉnh, sinh ra cộng tình, trong nháy mắt phù văn màu đỏ sáng lên, tiếp đó nổi lên ánh lửa, một chia làm chín, lặng lẽ lơ lửng ở trong không trung.
"Đi!" Bùa chú trong tay Lạc Văn Thư, chỉ xông về phía quỷ hồn.
"Má nó, cháu làm thật hả... A đau đau đau quá, cứu mạng, đừng đốt, nóng quá, chú sai rồi a a a a..."
Chỉ như vậy, quỷ hồn vì sự dũng mãnh của mình phải trả giá.
Vốn dĩ màu da của gã đã đen, sau khi bị Hỏa phù đốt, lại đen thui thành một đoàn.
Buổi tối lúc các quỷ hồn tụ tập một chỗ đón Trung thu rồi đi U minh, quỷ hồn gần đó đều không nhận ra gã, cho là người mới,.
"Cháu cũng không phải là cố ý, cháu thừa nhận lý ấy vô cùng muốn thử Hỏa phù, nhưng cũng đã nói với chú rồi, là chú..." Lạc Tinh Dữ nói đến chỗ này, mắt thấy cái bóng kia càng khóc lớn tiếng hơn, vì vậy nuốt xuống lời muốn nói, hơi suy nghĩ một chút, an ủi, "Được rồi, chú đừng khóc, cháu nướng cho chú một xâu thịt, được không?"
"... Muốn hai xâu!" Cái bóng thút thít, nói ra điều kiện.
Lạc Tinh Dữ gật đầu, "Được, chẳng qua chú phải đợi cháu một chút."
"Ừ." cái bóng dần ngừng khóc.
Rất nhanh Lạc Tinh Dữ đã viết xong nhật ký, lại thêm hình đã chụp trước đó, sau đó nhấn đăng lên.
Cậu bé cất điện thoại, nói với quỷ hồn ở bên cạnh, đi thôi, đi nướng thịt cho chú, muốn gia vị gì, bỏ bao nhiêu, đều có thể nói..."
Ở bên cạnh đám quỷ hộm tụm lại "ăn" đồ nướng nghe vậy, đồn dập ném ra ánh mắt hâm mộ.
Lạc Tinh Dữ đi đến, vừa nhìn về phía xích đu, vừa kêu một tiếng, "Mẹ ơi, mẹ có muốn ăn chút gì đó không?"
Ban nngày là xích đu của cậu bé, giờ phút này Lạc Văn Thư đang ngồi ở phía trên.
Vầng trăng sáng treo trên cao, gió đêm thổi lất phất ra.
Cô mặc váy màu đen, vạt váy rũ xuống viền xích đu được bện từ dây mây và dây leo, đung đưa theo gió, giống như một đoá hoa thần bí.
Bên cạnh có một bóng người thon dài đang đứng, vẫn mặc trường sam màu trắng, khí chất nổi bậc.
Chính là Tạ Phỉ.
"Không cần." Lạc Văn Thư dịu dàng đáp lại.
Lạc Tinh Dữ nghe vậy, suy nghĩ một chút, lại hỏi một câu, "Tạ đại nhân, ngài thì sao?"
Tạ Phỉ xoay người lại, trả lời, "Cảm ơn, không cần."
Vì vậy Lạc Tinh Dữ không quan tâm bọn họ nữa, mặc tạp dề nhỏ vào, ngồi bên cạnh vĩ nướng, bắt đầu bận rộn.
---
Tài khoản Đảo nhỏ Tinh Tinh này, hôm nay đã có hai trăm mấy chục ngàn fan, hơn nữa còn đang nhanh chóng tăng lên.
Nhật ký của cậu bé vừa đăng không bao lâu, đã có rất nhiều người thích và bình luận.
Chỉ có bạn xứng có nụ cười: Bảo bối tinh Tinh, Trung thu vui vẻ!
Lời tỏ tình nho nhỏ: Bảo bối, ngày lễ vui vẻ, nhìn cái hình này, hoàn cảnh giống như là đang dã ngoại?
Rau trộn tai heo bỏ thêm rau thơm: Khỉ nhỏ thật là đáng yêu! Tiểu Tinh Tinh là ở bên ngoài đón Trung thu sao, anh nhớ ở trong rừng ngoại ô phía Nam có khỉ hoang, nhưng nghe nói là ở trong núi sâu, hoàn cảnh trong hình cũng rất phù hợp với điểm này, anh thật sự không hiểu, đây không phải có chút nguy hiểm sao?
Mới đầu sự chú ý của mọi người đều vây quanh con khỉ và dã ngoại, theo lượng truy cập ngày càng nhiều, nhiều người thấy hơn, càng có nhiều người phát hiện điểm mới.
Một con thỏ chiếm chiếp: Chỗ bóng cây bên trái, phóng đại nhìn thử, có người, hơn nữa còn là hai người, một nam một nữ, sẽ không phải là ba mẹ của Tinh Tinh chứ?!
Minh Thiền 0219: Kỳ quái, tôi xem hết nhật ký của Tinh Tinh, từ đầu đến cuối đều không nhắc đến ba, tôi vẫn cho rằng cậu bé sống trong gia đình đơn thân ... (chỉ là suy đoán dựa theo nội dung của nhật ký, đừng có mắng tôi).
Vừa gà vừa phế: Các chị em, trước không cần để ý vấn đề ba mẹ, tôi cảm thấy điểm cần chú ý chính là mấy chữ "Người thật nhiều thật nhiều", mọi người đều biết, người bạn nhỏ sẽ không nói dối, hơn nữa có thể thấy một ít thứ đặc biệt... Bây giờ các người lại nhìn tấm hình này, có phải có một loại cảm giác rõ ràng trống rỗng, nhưng lại mơ hồ có một loại cảm giác rất nhiều người hay không?