Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 257

Chương 257 -
Chương 257 -

Bình luận này, có thể nói là làm dậy bao nhiêu con sóng lớn, trong nháy mắt hấp dẫn rất nhiều sự chú ý.

"Tôi nói này, bộ dạng của các người chính là chưa trải qua chuyện đời, cái này có gì phải kinh ngạc, bình thường không phải thường xuyên gặp sao... Đúng, tôi nói chính là nhà của các người, ban ngày trống rỗng, buổi tối đầy ắp người [đầu chó ][ đầu chó ]"

"Đừng mà, tôi không phải đang xem nhật ký của nhi đồng sao, tại sao lại có thể phát triển đáng sợ như vậy? Bây giờ tôi đang rút vào chăn, ngay cả nhà vệ sinh cũng không dám đi, muốn bảo bối Tinh Tinh hôn một cái, mới có thể có dũng khí đi hu hu hu!"

"Các người nhìn dĩa nhựa sử dụng một lần đi, tôi đếm rồi, tổng cộng có chín cái, bày khắp chỗ ăn uống, cách nhau rất xa, bên trong đều đặt đồ nướng, từ nhật ký của Tiểu Tinh Tinh, tôi cảm giác cậu bé không giống như một đứa bé thích lãng phí thức ăn như vậy, nói cách khác, hình như đúng là đang chiêu đãi "khách", cho dù là một dĩa một "người", cũng phải là chín "người", đúng là rất nhiều người "người"..."

"Người trong nghề bày tỏ, các người suy đoán không sai, trong tấm hình này, đúng là có rất nhiều người đặc biệt, chẳng qua số lượng lại không giống như các người nói, tôi tiện tay vẽ một chút, hình như sau."

Bình luận này, trong thời gian thật ngắn, số lượng thích tăng lên mấy trăm ngàn.

Hình mà người này đăng lên là hình bên trong nhật ký, nhưng có dùng bút đỏ vẽ vòng rất nhiều đường nét c hình dạng, nhìn vào thì vẽ rất tùy ý, nhưng lại rất chân thật.

Tổng cộng vẽ ra ba mươi bảy người, vây quanh đĩa thức ăn sử dụng một lần, tư thế đều khác nhau, có người ngửi mùi thức ăn, có người đang trò chuyện, hình như còn cả đánh nhau nữa.

Một tấm hình nho nhỏ, hoàn toàn làm dân mạng dậy sóng.

"Đại lão 666, có mùi vị của Bách quỷ dạ hành!"

"Người trong nghề? Có thể giải thích tỉ mỉ hơn được không? Quả thật không được thì tôi có thể trả tiền!"

"Vốn dĩ đang sợ, bây giờ vừa nhìn thấy bức hình này, trái lại không sợ nữa, đám lơ lửng kia hình như cũng không khác gì với người bình thường cả, nên ăn thì ăn nên uống thì uống, rất náo nhiệt!"

---

Thành phố Phụng Minh, núi Bách Thọ.

Bên trong một ngôi biệt thự.

"Ông nội ông nội!" Một cô bé mặc váy ngủ màu hồng đáng yêu, mang dẹp thỏ lông mềm, vừa gọi vừa chạy tạch tạch đi xuyên qua hành lang, chạy đến thư phòng ở cuối hành lang.

Dì giúp việc ở phía sau đuổi theo, "Dao Dao, chạy chậm một chút, coi chừng té!"

Lúc chạy đến cửa thư phòng, cô bé lập tức gõ cửa.

Tiếp đó thấy cửa mở ra bên trong, một bóng dáng thon dài đứng ở cửa.

Đó là một người đàn ông trẻ tuổi hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, dù là ăn mặc hưu nhàn, khí chất vẫn bất phàm.

"Tiên sinh." Dì giúp việc chào hỏi.

"Không sao, dì Lý, dì đi ngủ đi." Anh ta vừa nói, vừa cúi người ôm cô bé lên, dịu dàng hỏi, "Dao Dao, sao vậy?"

"Chú Chu ơi, cháu tìm ông nội xem hình!" Cô bé vừa vừa nói chuyện vừa giơ máy tính bảng trong tay.

Người đàn ông nhìn một cái, màn hình đã tối đen, không nhìn thấy gì cả.

Anh ta cũng không thèm để ý, thuận tay đóng cửa lại, ôm cô bé đi vào thư phòng.

"Dao Dao muốn ông nhìn hình gì?" Trên ghế tràng kỷ gỗ màu đỏ, có một ông cụ đang ngồi, đầu tóc bạc trắng, nhưng nhìn khuôn mặt, lại không già chút nào, ông ấy mặc một bộ trường sam màu xám tro, rất có khí chất cao nhân ẩn sĩ.

"A Hoài, cậu cũng vậy, con bé đã bao lớn rồi con ôm." Tuy ông cụ nói như vậy, nhưng trên mặt tràn đầy ý cười, giang hai tay ra, từ trên tay của người trẻ tuổi nhận lấy cô bé, để cho cô bé ngồi lên chân mình.

Người trẻ tuổi chỉ cười, không lên tiếng, ngồi xuống bên cạnh.

"Ông nội, nhìn hình này, có người nói bên trong thật nhiều người, còn vẽ ra, là thật sao ạ?" Cô bé vừa hỏi, vừa bật sáng màn hình lên, sau khi mở khóa, rất nhanh một tấm hình xuất hiện.

Chính là tấm hình sau khi được người trong nghề giải mã ở khu bình luận bài viết nhật ký mới nhất của tài khoản Đảo nhỏ Tinh Tinh.

Vốn dĩ ông cụ cũng không quan tâm tấm hình gì, hôm nay internet phát triển, tin tức thật giả trộn lẫn, nếu chỉ là nhìn, có rất nhiều lúc ngay cả ông ấy cũng không phân biệt ra được.

Nhưng giây phút nhìn thấy tấm hình kia, nhất thời sửng sốt một chút.

"Hồ tiên sinh, sao vậy?" Người trẻ tuổi ngồi bên cạnh, quan sát rất tỉ mỉ, chú ý đến cảm xúc biến hóa của ông cụ, vì vậy hỏi thăm một câu.

Một lát sau, chỉ nghe Hồ tiên sinh trả lời, "Tấm hình này, rất thú vị, A Hoài, cậu tới xem một chút đi."

Người trẻ tuổi, cũng chính là Chu Hoài, gật đầu, ngồi dựa sát lại gần, tầm mắt rơi vào tấm hình trên máy tính bảng.

"Mấy đường dùng bút đỏ vẽ ra ở phía trên là quỷ hồn sao?" Chu Hoài hỏi.

Hồ tiên sinh gật đầu, "Đúng."

Ông cụ vừa nói chuyện vừa nhấn vào hình ảnh, lập tức trở lại giao diện Douyin, lại đóng khu bình luận, lập tức liền nhìn thấy tấm hình còn chưa qua chỉnh sửa.

"Tấm hình này, mặc kệ người chụp hình, hay là người vẽ lên hình, đều là người tu hành, hơn nữa tu vi đều không thấp."

Chu Hoài mới tiếp xúc với con đường tu hành không lâu, không biết làm sao có thể nhìn ra được, trực tiếp hỏi, "Tại sao lại nói như vậy?"

Hồ tiên sinh giải thích cho anh ta, "Theo lý mà nói, dị loại, đặc biệt là loại tồn tại như quỷ hồn, người bình thường không thể nhìn thấy được, sản phẩm điện tử hiện đại cũng không có cách nào bắt được, mặc dù tấm hình này như không có làm lộ bóng dáng của quỷ hồn ra, nhưng đã hoàn chỉnh chụp được quỷ hồn vào trong hình, thậm chí đã đạt đến trình độ, một ít người bình thường cũng có thể nhận ra, tất nhiên người chụp hình đã tiến hành xử lý đặc biệt với dụng cụ chụp hình, về chuyện này người tu hành bình thường không thể làm được."

Bình Luận (0)
Comment