Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 294

Chương 294 -
Chương 294 -

Ngày hôm sau người trong thôn đến tìm người chồng uống rượu, đẩy cửa ra thấy được một thi thể máu thịt mơ hồ, bị dọa cho mất nửa cái mạng.

Nghe nói từ đó về sau, buổi tối có người đi ngang qua căn nhà kia, đều có thể nghe được tiếng gào thét thảm thiết truyền đến.

Trước đó đoàn đội tìm tờ báo năm đó đưa tin chuyện này, lại phỏng vấn mấy người ở gần căn nhà đó lúc trước, chuẩn bị một đoạn phim hơ nóng hiện trường livestream.

Tất nhiên những thứ này đều là bọn họ sắp xếp diễn viên làm, lời kịch cũng đã viết xong, nghe vào giống như có chuyện như vậy.

Chẳng qua trong lúc đó, có một người già tương đối đặc biệt, lúc ấy khi bọn họ quay phim, đối phương vừa vặn đi qua chỗ gần đó, nghe được nội dung quay phim của bọn họ, đi đến cảnh cáo, nói căn nhà này không sạch sẽ, để cho bọn họ rời đi nhanh lên.

Đó là một ông cụ, rất lớn tuổi, đầu tóc trắng bạc, đôi mắt đục ngầu, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, lưng gù rất nghiêm trọng, giọng nói khàn khàn.

Chỗ ông ấy đứng, nằm ngoài với ống kính, mới đầu chỉ ghi được âm thanh.

Người quay phim ý thức được đây là một tài liệu thực tế rất tốt, vì vậy quay ống kính đến, mà lúc đó ông cụ cũng đúng lúc xoay đầu lại.

Phối hợp với hoàn cảnh xung quanh, trong nháy mắt đó, cảm giác sợ hãi kinh khủng được tăng cao.

Sau đó đoàn đội ghép đoạn này vào, trong nháy mắt đẳng cấp của đoạn phim hâm nóng hiện trường được tăng cao lên rất nhiều, đạt được nhiều khen ngợi.

Nhưng bọn họ hoàn toàn không đặt lời ông cụ trong lòng, sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, mở livestream.

Trận livestream kia, là buổi có nhiệt độ cao nhất trong một năm qua của Lỗ Minh Lượng.

Mà khi kết thúc livestream, tối hôm đó trở lại khách sạn, anh ta gặp ác mộng.

Anh ta ở trong mộng vô tri vô giác, trên người không có một chút sức lực, hình như đang nằm trên giường.

Anh ta chật vật hơi mở mắt ra, nhưng tầm mắt rất mơ hồ, không nhìn thấy rõ gì cả, anh ta mơ hồ thấy một bóng người đi đến.

Đi đôi với đó chính là hàn quang chợt lóe rồi biến mất, anh ta cảm giác trên cổ truyền đến một trận đau đớn vô cùng mãnh liệt.

Sau đó bị dọa tỉnh lại.

Anh ta ngồi trên giường, thở hổn hển, loại cảm giác trong mơ kia quá chân thật, anh ta theo bản năng sờ cổ mình, theo ngón tay tiếp xúc với trên cổ, một cảm giác hơi đau nhói truyền đến.

Lỗ Minh Lượng ngây ngẩn cả người.

Qua mấy giây, anh ta xoay người nhảy xuống giường, chạy thẳng đến phòng vệ sinh.

Dưới ánh đèn, từ trong gương anh ta nhìn thấy, trước khi ngủ cổ của mình rất bình thường, giờ phút này lai có thêm một vết đỏ nhàn nhạt, hình như còn có giọt máu rỉ ra.

Trên mặt Lỗ Minh Lượng tràn đầy hoảng sợ.

Lúc này không biết đèn trong phòng vệ sinh bị cái gì,trở nên tối thui, anh ta hoảng hốt nhìn thấy, sau lưng mình hình như có một bóng người đang đứng.

Trong nháy mắt, trái tim của Lỗ Minh Lượng như ngừng đập, tóc gáy dựng đứng cả lên, ánh mắt trợn to tràn đầy hoảng sợ.

Cũng may rất nhanh đèn trong phòng khôi phục lại bình thường, sau lưng anh ta không có gì cả, cái mà anh ta thấy lúc trước, hình như chỉ là ảo giác của anh ta mà thôi.

Nhưng Lỗ Minh Lượng không ngủ được, anh ta tìm người trong đội, nói tình huống này cho bọn họ.

Mọi người hoàn toàn không quan tâm, an ủi anh ta có thể là trước đó vô tình sước vào cái gì đó, dù sao vị trí căn nhà kia hẻo lánh, cỏ cây xung quanh mọc cao, hơn nữa ánh sáng lại kém, cỏ sước vào cổ cũng rất bình thường.

Lỗ Minh Lượng cũng ám chỉ mình chính là như vậy, chẳng qua là bất ngờ, không nên suy nghĩ nhiều.

Thậm chí ngày hôm sau, lúc livestream còn cho người xem xem vết thương của mình, ám chỉ mình gặp thứ đặc biệt.

Sau đó đêm hôm đó, anh ta lại gặp ác mộng.

Trong mơ anh ta vẫn ở trạng thái kia, hoàn toàn không nhúc nhích được, cũng không nhìn thấy được cái gì, mà bóng người kia lại xuất hiện, hàn quang chợt lóe, đau đớn kịch liệt lại tấn công đến.

Anh ta lại tỉnh từ trong giấc mơ, chỉ thấy trên chân của mình, có thêm một vết đỏ khó hiểu.

Chuyện xảy ra đến nước này, Lỗ Minh Lượng không thể tiếp tục lừa mình dối người nữa.

Sắc mặt anh ta vô cùng khó coi, ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vết đỏ ở trên đùi, trái tim đập rất mạnh, lấy điện thoại ra mở livestream.

Tiêu đề --- Hình như tôi gặp phải chuyện kỳ quái rồi...

Hơn nửa đêm, còn có rất nhiều cú đêm không ngủ, không chỉ có fan của anh ta, còn có người qua đường, lúc nhấn vào phòng livestream, nhìn vào khuôn mặt anh ta, vốn dĩ còn có chút buồn ngủ, trong nháy mắt bị dọa cho thanh tỉnh.

Trên màn hình đều là bình luận hỏi anh ta xảy ra chuyện gì.

Lỗ Minh Lượng có một biệt danh, là fan đặt cho, tên là "Cần tiền không cần mạng", cái tên này là lúc anh ta bắt đầu livestream về nghĩa địa, sơn động u ám ẩm ướt, qua đêm tại nhà bỏ hoang nhiều năm mà được đặt cho.

Fan đều nói, anh ta kiếm phần tiền này, bọn họ đều không đỏ mắt ghen tị.

Mặc dù sau này có đoàn đội rồi, mỗi lần đều là mạo hiểm kích thích, trên cơ bản đều là kịch bản đã chuẩn bị trước, nhưng biệt danh này của anh ta cũng không mất đi.

"Hai ngày trước không phải tôi đi livestream đến một căn nhà nghe nói có ma quỷ lộng hành cho mọi người xem sao, buổi tối hôm đó lúc trở về, tôi gặp ác mộng..." Sắc mặt anh ta tái nhợt, đối mặt với màn hình giải thích tình huống mình gặp phải với người xem, miêu tả rất chi tiết và cặn kẽ.

Lúc nói đến điểm mấu chốt, trong mắt là sự kinh hoàng bất an rất chân thật, làm cho người xem trước màn hình cũng giật nảy mình.

"Thật sự không phải là lừa các bạn, tôi thật sự gặp.. thứ gì đó, trong mọi người, có cao nhân không, có thể chỉ điểm cho tôi một chút không?"

Bình Luận (0)
Comment