Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 323

Chương 323 -
Chương 323 -

"Xem ra lần sau trước khi ta đặt câu hỏi, phải suy nghĩ hỏi câu hỏi dễ một chút, nếu không ngươi cũng không dễ dàng trả lời được."

Quỷ anh mới nhận trừng phạt từ quy tắc, tổn thất một ít lực lượng, đổi đơn vị một chút, đại khái tương đương với một người bị mất một đốt xương ngón tay.

Nghe được câu nói của Tạ Gia Thạch, nó thiếu chút nữa không nhịn được mắng thành tiếng.

Cẩu Ca giống như một cái máy ném xúc xắc không có tình cảm, thậm chí còn ác hơn lúc trước, lúc vòng này còn chưa kết thúc, cũng đã nhặt xúc xắc cầm trong tay, chờ quỷ anh chịu phạt kết thúc, lập tức ném xúc xắc vào trong chén.

Không muốn lãng phí một giây, nhanh hơn nửa giây so với lúc trước.

Rất nhanh xúc xắc dừng lại, là con số 3, đối ứng là Lạc Tinh Dữ.

Cậu bé suy nghĩ một chút, hỏi rõ ràng hơn vấn đề lúc trước một chút, "Ngươi có thể nói cụ thể một chút, buổi tối chúng ta sẽ ăn gì không?"

Có Tạ Gia Thạch đáng sợ đặt ở trước mặt, bây giờ quỷ anh nhìn Lạc Tinh Dữ, cũng cảm thấy đứa bé này thật đáng yêu, vấn đề hỏi ra cũng rất dễ dàng tiếp nhận.

"Ruột già bao hành tây, tôm kho trên tấm sắt, bánh bao súp nóng..."

Nó giống như một nhân viên phục vụ, nói từng món có trong thực đơn.

Sau khi trả lời kết thúc, Lạc Tinh Dữ cũng giống như lúc trước, rút một tấm bùa từ trong xấp bùa bình an, làm thù lao.

Vào giờ phút này, thậm chí quỷ anh cảm thấy, bùa bình an này cũng rất đáng yêu.

Chỉ như vậy liên tục chơi mấy vòng, phần lớn xúc xắc đều lắc đến Lạc Tinh Dữ và Kim Hữu Tiền, thỉnh thoảng sẽ lắc đến số 2 và số 4.

Tạ Phỉ vẫn luôn hỏi những vấn đề đơn giản, không trả lời được, ảnh hưởng cũng không lớn.

Mà Tạ Gia Thạch, chính là một tên ác hoàn toàn, mặc dù anh ta và Cẩu Ca có quan hệ đối lập, nhưng lại thuộc về một trận doanh, cũng không muốn nhìn quỷ sống tốt, các vấn đề hỏi ra đều vô cùng xảo quyệt.

Anh ta và Cẩu Ca đều bị quỷ anh điên cuồng mắng chửi trong lòng.

Trái lại là Lạc Văn Thư, số đối ứng với cô là 1, cho tới bây giờ không bị lắc trúng.

Ban đầu mọi người không chú ý đến, nhưng dần dần, Tạ Phỉ phát hiện dị thường, --- Trong luc đó có hai lần, xúc xắc giống như uống thuốc, xoay tròn trong chén không ngừng, thời gian lần đó dài hơn các lần trước, cuối cùng sẽ chậm rãi lắc đến con số 6 mà quỷ anh thích nhất.

Tạ Phỉ đoán, vốn dĩ lúc đó trúng số của Lạc Văn Thư, chỉ là bị cô âm thầm thay đổi.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, trái lại cũng phù hợp với tính cách của cô, dù sao ban đầu cô cũng nói, là dẫn con trai và đồ đệ của mình đến đây chơi.

Vì vậy Tạ Phỉ cũng bắt đầu ăn gian.

Lại qua một vòng, trừ Tạ Gia Thạch - người cảm thấy thú vị không muốn lùi ra sau ra, phần lớn thời gian đều là Lạc Tinh Dữ và Kim Hữu Tiền chơi, hai người càng chơi càng vui vẻ, chuyện lớn nhỏ gì cũng lấy ra hỏi.

Vốn dĩ quỷ anh hơi tức giận, nhưng so sánh với Tạ Gia Thạch, lại cảm thán, hai người này vẫn tốt, ít nhất hỏi giống người.

mà Cẩu Ca thì không vui vẻ lắm, anh ta ném xúc xắc chăm chỉ như vậy, là vì muốn nhìn quỷ anh bị hành hạ, giận không nhịn được, nhưng không thể phát tác, chỉ có thể nhịn, động tác ném xúc xắc cũng càng nhanh hơn.

Vì vậy xúc xắc lại lần nữa lắc đến Lạc Tinh Dữ, cậu bé hỏi quá nhiều, nhất thời không nghĩ ra, ngoẹo đầu suy nghĩ một lúc lâu, Cẩu Ca thấy vậy mở miệng cho đề nghị, "Nếu như em không nghĩ ra, có thể tìm người hỏi một chút."

Lạc Tinh Dữ nghe vậy sững sốt một chút, "Dạ?"

Cẩu Ca đơn giản giải thích một chút.

Đầu của cải của Lạc Tinh Dữ nhanh chóng chuyển động thật nhanh, rất nhanh đã hiểu ý của Cẩu Ca.

Đầu tiên cậu bé nghĩ đến muốn lên Douyin hỏi fan của mình, nhưng nếu viết nhật ký đăng lên, để cho mọi người bình luận lại, thì có chút lâu.

Dưới sự giúp đỡ và đề nghị của Cẩu Ca, cậu bé tìm được một con đường tắt.

---

Mặt trời chưa hoàn toàn lặn xuống dưới chân núi, chân trời còn có một tia ánh chiều tà.

Đỗ Hạ Lan ngồi trên ghế nhựa bên ngoài siêu thị nhỏ của tiểu khu chơi điện thoại di động.

Cô ấy tan việc về nhà, đã đi đến cửa, định móc chìa khóa mở cửa, kết quả đưa tay vào túi, không thận gì cả.

Cận thận tìm kiếm một cái, phát hiện túi vị lủng một lỗ, hiển nhiên chìa khóa đã bị mất.

Cô ấy nhát gan, không dám đặt chìa khóa dự bị ở bên ngoài, ba mẹ cũng không có ở nhà, gọi điện thoại hỏi, biết được bọn họ có chuyện đi ra ngoài, phải một lát sau mới có thể trở về.

Đỗ Hạ Lan lười đi ra ngoài, vì vậy chờ ngay trong tiểu khu.

Giữa tháng 10, khí hậu bắt đầu chuyển lạnh.

Một trận gió thổi đến, có chút lạnh, cô ấy kéo kéo cổ áo, trong lúc đó tay không chú ý quẹt vào màn hình điện thoại, nhấn vào phòng phát sóng trực tiếp.

Giao diện đen thui, cũng không có âm thanh gì.

Vốn dĩ cô ấy muốn rời đi, nhưng trong lúc lơ đãng nhìn tên tài khoản ở phía trên bên trái, sững sốt một chút.

Đảo nhỏ Tinh Tinh.

Đây là tài khoản gần đây Đỗ Hạ Lan chú ý đến, một người bạn nhỏ vô cùng đáng yêu, mỗi lần trước khi đi ngủ đều xem nhật ký Tinh Tinh.

Phản ứng đầu tiên của cô ấy là mình nhìn nhầm, bởi vì tài khoản Đảo nhỏ Tinh Tinh này, chỉ là mỗi ngày đăng nhật ký, hơn nữa còn cập nhập vào buổi tối, chắc sẽ không livestream mới đúng.

Livestreams đang có mười mấy người, lẻ tẻ mấy cái bình luận.

--- Bảo bối Tinh Tinh vậy mà mở livestream! Tôi thiếu chút nữa cho rằng mình nhìn nhầm!

--- Là mạng bên chỗ tôi không tốt à? Sao hình ảnh là màu đen, cũng không nghe được âm thanh?

--- Tiểu Tinh Tinh thật sự là người thật mở livestream sao? Nếu đúng thì lên tiếng một chút nha ~"

Lúc này bên trong loa truyền ra một giọng nói non nớt, "Chị Bồ Đào, xin chào buổi chiều, là em ~ "

Bình Luận (0)
Comment