Khâu Tĩnh Dương đọc nhanh như gió, nhanh chóng xem qua một lần, đại khái đã biết chuyện gì xảy ra.
Lúc này một ông lão đi vào, tóc hai bên đã bạc, nhưng dáng người vẫn rất thẳng, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy Khâu Tĩnh Dương ngồi bên cạnh bàn chơi điện thoại, nhất thời trừng mắt, dồn khí đan điền, phát ra một tiếng gầm, "Khâu - Tĩnh - Dương!"
Sự chú ý của Khâu Tĩnh Dương đều đặt trên điện thoại, thình lình nghe được tiếng gào này, sợ hết hồn, điện thoại thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Cậu ta phục hồi lại tinh thần, cũng không để ý vẻ mặt tức giận khôn cùng của ông lão, nhanh nhẹn đứng lên, đi tới bên cạnh ông lão, đưa điện thoại cho ông lão xem, vừa nói: "Sư phụ, hình như con gặp phải cao nhân!!!"
Giọng điệu của cậu ta, có khiếp sợ, cũng có chút sùng bái.
Vốn dĩ ông lão đang tức giận, nghe nói như vậy, lại có chút khó chịu, "Cao nhân cái gì, đã bảo con ít bấm điện thoại đi, đừng có tin mấy thứ ngổn ngang trên mạng, bớt mơ mộng không thiết thực, tu hành chân chính mới là con đường đúng..."
Lời tương tự thế này, ông lão đã nói rất nhiều lần, cũng không cần suy nghĩ, mở miệng là có thể nói một đống lớn.
Nhưng ông ấy mới nói được một nửa, bỗng nhiên nghe được một giọng nói lạnh nhạt truyền từ trong điện thoại, "Tuân lão tiên sinh, xin phiền ngài giúp một nhà cô Trần."
Chợt nghe có người gọi mình, ông lão sửng sốt một chút.
Khâu Tĩnh Dương cũng kinh ngạc, mắt thấy sư phụ trợn mắt nhìn mình, lập tức giải thích trước, "Oan uổng quá sư phụ! Con thề con còn chưa nói gì cả!"
Vấn đề còn chưa hỏi, cũng đã bị cướp trả lời, ông lão dừng lại một chút, đang muốn mở miệng, lại nghe Khâu Tĩnh Dương nói tiếp, "Mới vừa rồi con đã nói gặp được cao nhân mà, sư phụ còn không tin!"
Ông lão: "... Im miệng!"
---
Trong phòng livestream, mọi người đều thúc giục Đảo Nhỏ Tinh Tinh nhanh chóng bắt đầu vòng trò chơi tiếp theo, dù sao chuyện của "Vẫn Phải Ăn Thịt Mới Được” nhìn thì là biết không thể lập tức giải quyết, hoàn toàn có thể bỏ qua trước.
"Chọn tôi chọn tôi, tôi có câu hỏi!"
"Bảo bối Tinh Tinh nhìn dì chút đi!"
Mọi người rất tích cực, trong đó có người thật sự tin tưởng, nhưng cũng có người tham gia náo nhiệt, dù sao cũng không lấy tiền, thử một lần cũng không tổn thất gì.
Giọng nói của Đảo Nhỏ Tinh Tinh vang lên, "Hôm nay trò chơi đến đây thôi, bởi vì thời gian đã trễ lắm rồi, một lát nữa phải ăn cơm tối."
Trong lúc nhất thời phòng livestream vang lên một mảnh kêu rên, các loại bình luận giữ lại, chơi thêm, điên cuồng bay trên màn hình.
"Không chơi nữa." Đảo Nhỏ Tinh Tinh không bị dao động, sau khi quả quyết từ chối, nhắc nhở, "Mọi người tuyệt đối nhớ kỹ, không nên tùy tiện chơi mấy trò này, mặc dù rất nhiều đều là giả, nhưng cũng có một ít là thật, đến lúc đó mời trúng a phiêu, rất dễ dàng xảy ra chuyện."
“Rất nhiều a phiêu đều là người xấu!"
"Em chơi loại trò chơi này, là bởi vì mẹ rất lợi hại, lợi hại nhất thiên hạ! A phiêu chơi trò này với bọn em cũng là người xấu, trước đó nó còn định hại người, nhưng bị mẹ bắt được, nó không đánh lại mẹ, cho nên mới nghe lời như vậy!"
Sau khi Lạc Tinh Dữ trả lời mấy vấn đề, dần dần ý thức được nếu cứ tiếp tục như vậy, đoán chừng cậu bé vẫn luôn không trả lời xong, luôn sẽ có vấn đề mới xuất hiện, vì vậy đơn giản nói tạm biệt với mọi người, quả quyết kết thúc livestream.
Đây đối với cậu bé mà nói, là một loại trải nghiệm mới lạ, cậu bé chơi rất vui vẻ.
Quỷ anh ở một bên thì không vui.
Nó vẫn ngồi trên vai Cẩu ca, có thể thấy cơ thể đã bị rút nhỏ đi một vòng, đây là bởi vì tiêu hao lực lượng.
Nó chỉ là một ác linh bình thường, cũng không phải là thần toàn năng cái gì cũng biết, tất cả các vấn đề mà nó trả lời, trừ bản thân biết ra, đều dựa vào lực lượng tiêu hao mà đổi về.
Có cùng một đạo lý với người tu hành coi bói tránh tai nạn cho người ta, cần phải gánh vác nhân quả.
Hôm nay độ nhiên nhô ra ba người và hai Bạch Vô Thường, chơi trò chơi với nó, trước trước sau sau hỏi nó quá nhiều vấn đề, mặc dù có rất nhiều đều là loại chuyện nhỏ linh tinh, nhưng cũng cần tiêu hao lực lượng.
Giọt nước nhỏ xuống đá, góp ít thành nhiều, lượng thay đổi làm cho chất thay đổi...
Kết quả cuối cùng chính, nó bị lột xuống một tầng da.
Như vậy xem ra, nó đúng là bị thiệt, là loại không có cách nào thu hồi vốn được.
Nhưng sự thật thì không phải như vậy, bởi vì nó kéo dài thời gian, truyền tin cầu cứu ra ngoài.
Rất nhanh, thứi kia sẽ nhận được tin tức, sau đó đến cứu nó!
Bây giờ chuyện quỷ anh cần suy nghĩ, là làm thế nào để tiếp tục kéo dài thời gian.
Cho nên thật ra nó càng hy vọng thằng nhóc này có thể chơi thêm một vòng với những người trong phòng livestream kia... Không, một vòng không đủ, tốt nhất là chơi thêm mấy vòng.
Nhưng vậy mặc dù tiêu hao năng lượng của nó, nhưng không phải loài người có một câu nói "Núi xanh còn đó lo gì không có của đốt" sao.
Chỉ cần thứ kia nhận được tin tức chạy đến, nghĩ cách cứu nó từ tay của hai vị Bạch Vô Thường này.
Không bị thương là chuyện không thể, nhưng chỉ cần giữ lại được một hơi thở, sau này từ từ tu luyện lại là được.
Quỷ anh ngồi trên vai Cẩu ca, bản năng cầu sinh làm cho đầu óc càng chuyển động nhanh hơn, suy nghĩ kế sách.
Lúc này chợt nghe một giọng nói lạnh nhạt vang lên, "Chơi thêm một vòng nữa đi."
Quỷ anh nghe vậy, trong lòng vui mừng, nếu không phải khuôn mặt của nó quá sức mẻ không nhìn ra gì, đoán chừng cũng sẽ có mấy phần vui sướng không nhịn được.
Rồi sau đó nó mới phản ứng lại, người nói chuyện chính là người phụ nữ kia, là mẹ của thằng nhóc, vẫn luôn không có cảm giác tồn tại, hơn nữa chơi nhiều vòng như vậy, lại không có một lần lắc trúng cô, cũng không biết vận may của cô quá kém hay là quá tốt nữa.