Nghe cô nói như vậy, Lạc Tinh Dữ và Kim Hữu Tiền mới vừa hiểu được ý đồ ẩn giấu của quỷ anh, lúc này lại lộ ra vẻ không hiểu, qua mấy giây, mới dần ý thức được, những lời này cũng không phải là Lạc Văn Thư nói, cô chỉ là kể lại mà thôi.
Còn về kể lại cái gì, từ nội dung có thể nhìn ra, là tin mà quỷ anh gửi cho thứ nào đó.
Lạc Tinh Dữ lộ ra vẻ kinh ngạc, nói với Lạc Văn Thư, "Mẹ ơi, nó thật là xấu xa!"
Hơn nữa cũng không phải xấu xa bình thường!
Không chỉ che giấu sự tồn tại của hai Bạch Vô Thường, còn bịa ra lời nói dối, điên đảo sự thật, rõ ràng là nó bị bắt, bị ép ở chỗ này chơi trò chơi, làm quỷ hồn trả lời câu hỏi, thậm chí bị một đống người bình thường vây xem, mất hết thể diện.
Nhưng tin mà nó truyền ra ngoài, lại giống như nó đang chiếm ưu thế, cũng lấy chuyện này để uy hiếp dụ dụ thứ nào đó --- nếu như ngươi đến có thể chia sẻ máu tươi thịt mềm với ta, nếu không tới, để người chạy, đến lúc đó nồi do ngươi cõng, đồng thời còn phải gánh vác nguy hiểm bị địa phủ U Minh phát hiện.
Chẳng qua lấy tình huống bây giờ của nó, cũng chỉ có thể làm vậy.
Nếu nói thật, đối tượng mà nó nhờ giúp đỡ, dù là thứ chỉ có đầu óc nhỏ như hạt mè, cũng sẽ không đến cứu nó.
Cứu người từ trong tay hai vị Bạch Vô Thường, là tên bệnh tâm thần nào, mới có thể làm ra loại chuyện này?
Vả lại còn sẽ thu dọn đồ đạc chạy trước, chạy càng xa càng tốt, nếu như có một tia do dự, đều là sự không tôn trọng đối với tính mạng của mình!
Cẩu ca nghiêng đầu nhìn quỷ anh trên bả vai, mặc dù anh ta hận không thể thiên đao vạn quả thứ này, nhưng cũng không ảnh hưởng anh ta tò mò, "Rốt cuộc là thứ gì, cho người lòng tin có thể từ trong tay Bạch Vô Thường cứu ngươi ra ngoài?"
Giờ phút này vẻ mặt quỷ anh vô cùng khó coi, hợp với gương mặt đó, người có lá gan nhỏ một chút, chỉ sợ ban đêm sẽ gặp ác mộng, đồng thời còn muốn nôn ói.
"Ngươi biết lúc nào?"
Nếu đều đã bị nhìn ra, nó dứt khóat không giả bộ ngoan ngoãn nghe lời nữa.
Cẩu ca nghe hiểu, cười nhạo nói, "Cái này còn cần phải hỏi sao, người ta khẳng định đã sớm biết rồi, đùa giỡn ngươi như chó, nhìn bộ dạng giả làm cháu trai của ngươi rất thú vị."
Quỷ anh nghe vậy, hung ác trợn mắt nhìn Cẩu ca, "Ngươi im miệng! Ta chết, ngươi cũng sống không được!"
Cẩu ca không sao cả, "Ta cũng chưa từng nghĩ có thể sống."
Quỷ anh càng tức, lười để ý tên phế vật này, nhìn về phía Lạc Văn Thư, chấn vấn, "Nếu ngươi vẫn luôn biết, tại sao không nói?!"
Đùa giỡn nó rất vui sao!
Lạc Văn Thư lạnh nhạt trả lời, "Bởi vì ta cũng giống như ngươi, cũng đang chờ thứ kia đến."
Quỷ anh nghe vậy, sững sốt một chút, "Ngươi cũng đang chờ?"
"Ngươi biết ta đang chờ cái gì đúng không? Ngươi biết thứ kia... Không đúng? Mục đích của các ngươi, không phải là ta, mà là thứ kia! Ta biết mà, làm sao mình sẽ xui xẻo như vậy, lần đầu tiên ra ngoài kiếm ăn, lại gặp phải hai Bạch Vô Thường!"
Sau khi ý thức được chuyện này, đột nhiên quỷ anh càng cáu kỉnh hơn, giọng nói vô cùng bén nhọn, nghe có chút chói tai.
Nó có chút mất khống chế lý trí, cũng không để ý hai Vô Thường để cho nó kiêng kỵ, oán khí cả người bùng nổ, tràn ngập toàn bộ không gian phong ấn này.
Đáng tiếc không thể đụng vào đám người Lạc Văn Thư.
Trái lại là Cẩu ca, sau khi mất đi quỷ hồn cung dưỡng, anh ta cũng không mạnh hơn người thường bao nhiêu, thân thể hoàn toàn không chịu nổi sự ăn mòn mãnh liệt của oán khí, trong nháy mắt máu trên mặt dầy rút đi, trở nên vô cùng tái nhợt, thậm chí nhiệt độ của thân thể, cũng bắt đầu hạ xuống rất nhiều.
Tiếp tục ở chỗ này, không cần quá lâu, thân thể của anh ta sẽ hoàn toàn sụp đổ, cái mạng này cũng không tiếp tục được.
Chính anh ta cũng biết chuyện này, nhưng không nói lời nào.
Trái lại đều phải chết, sớm kết thúc một chút, cũng không sao.
Lạc Văn Thư cũng không quan thâm đến sống chết của loại ác nhân này, nhưng trong này còn có Lạc Tinh Dữ và Kim Hữu Tiền, một người là đứa bé cô nuôi như con trai, một người là đồ đệ cô thu.
Tâm tính của hai người này đều rất thuần lương, vừa mới tiếp xúc với tu hành không được bao lâu, bọn họ có thể gặp các loại ác quỷ, nhưng không cần phải ngay bây giờ tận mắt nhìn thấy một người sống sờ sờ chết trước mặt mình.
Vì vậy Lạc Văn Thư ra tay che chở cho Cẩu ca, tránh cho anh ta bị oán khí ăn mòn, vừa nói vừa quỷ anh, "Ngươi ở chỗ này nổi điên, cũng không thay đổi được chuyện gì, không bằng cầu nguyện, cái thứ kia sẽ đến cứu ngươi, như vậy nó cũng có thể chôn theo ngươi."
---
Giờ phút này, quái vật đang ở trong trạng thái ngủ say.
Người nhà họ Chu được nó chọn lúc trước là bị quỷ sai của U Minh ở chỗ này bắt được, cấm chế bị kịch hoạt, toàn bị bị hủy diệt.
Nó cũng chỉ có thể rời khỏi cơ thể mẹ trước thời hạn.
Nhưng mà phôi thai còn chưa lớn lên, chỉ có hình dạng lúc đầu, lực lượng vô cùng có hạn, vì vậy nó không dám tùy tiện hành động, ẩn núp mấy ngày, sau khi thấy tạm thời được an toàn, mới đi tìm mẫu thể dự bị mà lúc trước nhà họ Chu chuẩn bị.
Đây quả thật là một tinh cầu ảo mộng chế tạo vì những dị loại như bọn nó, loài người tồn tại trên mảnh đất này, có dục niệm vô hạn, là chất dinh dưỡng tốt nhất.
Cơ thể mẹ đầu tiên nhà họ Chu chuẩn bị cho nó, mặc kệ tư chất hay là tu vi đều là tương đối khá trong bạn cùng lứa.
Sau khi đám người nhà họ Chu cho mẫu thể đầu tiên kia mang thai thứ sản phẩm không hợp luân thường, thông qua nghi thức đặc biệt mời nó hạ xuống, để cho nó dừng lại trong đó.