Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 333

Chương 333 -
Chương 333 -

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cho nó thêm chút thời gian, nó có thể hoàn mỹ dung hợp với phôi thai kia, hóa thành loài người ở chỗ này, sẽ không bị ý chí của trời đất hạn chế nữa.

Đáng tiếc...

Mà cơ thể mẹ dự bị, trong cơ thể cũng có phôi thai, còn là kết quả của mối quan hệ loạn luân.

Chẳng qua nó đã không cần phôi thai mới, vì vậy cái thai kia bị chế thành oán quỷ, tự do sinh trưởng theo cơ thể mẹ, ở một ngày nào đó trong tương lai, lúc nó cần, có thể trở thành chất dinh dưỡng.

Chỉ là không ai nghĩ đến, chuyện bất ngờ sẽ đột nhiên đến như vậy.

Trong lúc nó vội vàng tìm cơ thể mẹ khác, thức tỉnh oán quỷ trong cơ thể, cưỡng ép dung hợp.

Dưới lực lượng xé rách của quỷ hồn và dị loại, cơ thể mẹ này bị xé nát tươm.

Oán quỷ không có năng lực không chế, bị mùi máu tanh hấp dẫn, điên cuồng cắn nuốt máu thịt.

Oán khí tràn ra, dẫn người tu hành của mảnh đất này đến.

Cũng may không phải là nhân vật lợi hại gì, rất nhanh bị nó và oán quỷ giải quyết.

So sót duy nhất, linh hồn của cơ thể mẹ bị đưa đi U Minh.

Chẳng qua trên mảnh đất này, mỗi ngày không biết chết bao nhiêu người, quỷ sai U Minh, chắc không rảnh rỗi đến mức chú ý một linh hồn bình thường đâu.

Nhưng cẩn thận một chút, vẫn tốt hơn.

Vì vậy nó và oán quỷ cùng nhau bày ảo cảnh, mê muội người chấp pháp (cảnh sát) nhân gian, kéo dài thời gian, rồi sau đó dắt người phụ nữ đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa phòng của cơ thể mẹ rời đi.

Người phụ nữ này có thể dùng làm cơ thể mẹ mới, cũng có thể làm thức ăn.

Sau khi tìm nơi thích hợp, nó lập tức rơi vào giấc ngủ sau, nghỉ ngơi lấy lại sức.

Còn về oán quỷ kia, thì bị hạn chế chỉ có thể hoạt động trong phạm vi nhất định. Quái vật cho rằng, trong lòng oán quỷ kia hiểu rõ, biết mình không được mảnh trời đất này thừa nhận, cho nên sẽ làm việc tương đối cẩn thận, sẽ không làm chuyện qúa khác người.

Kết quả nó còn chưa ngủ được bao lâu, cảm giác bị kích thích, cưỡng ép tĩnh lại.

Sau khi đọc xong tin oán quỷ đưa đến, nó chỉ cảm thấy có chút tức giận.

Dùng lời của loài người để hình dung, chính là thành sự thì ít bại sự có thừa!

Nếu như có thể, nó thật sự không muốn quản oán quỷ không có đầu óc kia.

Đáng tiếc không có nếu như.

Vào giờ phút này, nó và oán quỷ kia đã bị buộc chung một chỗ.

Quái vật chỉ có thể tạm thời kết thúc giấc ngủ, dựa theo vị trí oán quỷ đưa ra, đi qua giúp nó.

Nó bò ra nơi cư trú, từ từ có hình người, nhưng rất xù xì.

Cách khá xa thì còn có thể lừa gạt một chút, nếu cách gần, chỉ cần là người, mắt không mù, đều có thể nhìn ra chỗ không đúng.

Cũng may chỗ đó không quá xa.

Sắc trời đã tối, đêm tối là sự che chở hoàn hảo nhất cho tất cả mọi thứ bẩn thỉu, cũng là thời gian mà dị loại thích nhất.

Chung quanh lại là núi rừng xanh um, buổi tối gần như không có một bóng người.

Nó đi thật nhanh trong núi rừng, chỉ cảm nhận được một trận gió lướt qua, gần như không nhìn thấy được tàn ảnh.

Chẳng qua chỉ chốc lát, thì đã vượt qua núi non trùng điệp, đi đến vị trí oán quỷ chỉ cho.

Bờ suối trong rừng, có mấy cái lều vải, ở trong bóng đêm vô cùng yên tĩnh.

Vốn dĩ quái vật định trực tiếp đi qua, nhưng bỗng nhiên dừng lại bước chân.

Nó cảm thấy có cái gì đó không đúng lắm.

Quá yên tĩnh.

Trừ thanh âm của tự nhiên ra, cũng không có động tĩnh nào khác.

Cũng không có mùi máu tươi.

Chính giữa là một cái lều vải lớn nhất, cửa lều bị đóng chặt, có ánh sáng, nhưng không có bóng dáng, mắt nhìn vào không thấy tình hình bên trong, dùng cảm giác cũng không có cách nào thăm dò, đã bị một tầng kết giới che chở ngăn cản.

Nơi này tuyệt đối không đơn giản như oán quỷ đã nói!

Oán quỷ đụng phải tuyệt đối không phải là người tu hành bình thường, có thể chính là loại đứng đầu giới tu hành!

Phế vật không đầu óc!

Đưa tin tức cho nó, hoàn toàn không phải là nhờ giúp đỡ, mà là cầu cứu!

Quái vật mắng thầm, trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng lại không thể làm gì được.

Bởi vì càng là người tu hành lợi hại, uy hiếp càng lớn, không chỉ là lực lượng, kiến thực và kinh nghiệm của bọn họ cũng là một loại vũ khí.

Nếu oán quỷ bị bắt, nhất định sẽ khai ra nó.

Người tu hành nhân loại chỉ cần không ngốc, sẽ báo chuyện này cho U Minh địa phủ.

Nó nhất định phải cứu oán quỷ ra.

Suy nghĩ đến chỗ này, quái vật lại mắng thầm một trận, vừa không quên quan sát xung quanh.

Đáng tiếc từ đầu đến cuối không nhìn thấy gì cả.

Chỉ có thể mạo hiểm thử một chút.

Nghĩ như vậy, trên người nó bỗng sinh ra vô số xúc tu dài nhỏ mềm mại, đung đưa giống như rong trong nước, tựa như có sinh mệnh.

Từng sợi màu đỏ li ti, từ phần gốc lan ra, nhanh chóng lấp đầy bên trong xúc tu.

Rồi sau đó từng sợi màu đỏ, giống như bồ công anh bị gió thổi qua, rào rào rơi xuống.

Sau khi bọn nó tiếp xúc với cỏ cây và mặt đất, đột nhiên biến thành từng con sâu dài màu đỏ, dưới bụng là một hàng chân dài rất nhỏ, lấy một loại tốc độ không thể tin được, nhanh chóng bò phân tán ra.

Những con sâu này, giống như tai mắt của quái vật, nó có thể báo cho quái vật biết tất cả mọi chuyện.

Sau đó quái vật cũng không khôi phục bề ngoài của loài người, mà là biến thành một con chim nhỏ, đập cánh bay đến chỗ cao, núp giữa nhừng cành lá xum xuê, xuyên qua kẻ hở lá cây, lặng lẽ quan sát tình huống phía dưới.

Những con sâu kia bò rất nhanh, nháy mắt đã vượt qua con suối đang chảy, đi đến gần lều vải.

Mấy lều vải nhỏ ở vòng ngoài nhanh chóng bị thăm dò một lần, có dấu vết hoạt động của nhân loại, hơn nữa còn có rất nhiều thứ để lại, nhưng không phát hiện bất kỳ một bóng người nào.

Bình Luận (0)
Comment