Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 338

Chương 338 -
Chương 338 -

Nói cách khác, nó đã trách nhầm oán quỷ.

Chuyện phát triển đến nước này, thì ra đầu sỏ là đồng loại của nó, như vậy ý nghĩa nào đó, oán quỷ cũng là người bị hại.

Nếu không phải đồng loại của nó chỉ đường, oán quỷ hoàn toàn sẽ không đụng phải hai Bạch Vô Thường và người phụ nữ kỳ lạ này.

Chẳng qua không sao, cuói cùng oán quỷ kia cũng phải chết, chỉ là lên đường sớm một bước mà thôi.

Đầu óc của quái vật chuyển động rất nhanh, vô số suy nghĩ lượt qua chỉ trong nháy mắt.

Bỗng nhiên, nó nghe được giọng nói của người phụ nữ kỳ lạ vang lên, là đang nói với nó, "Nhận ra cái này đúng không? Đã như vậy, tại sao ngươi còn có suy nghĩ không thực tế, cảm thấy mình có thể chạy thoát được?"

Quái vật nghe vậy, suy nghĩ hơi ngừng trệ trong chớp mắt.

Cũng vào lúc này.

Giữa núi rừng rộng lớn của chỗ cắm trại.

Sau khi mặt trời lặn xuống núi, hoàn cảnh xung quanh trở nên mờ tối, cảnh tượng trong rừng cũng mơ hồ một mảnh, mắt thường rất khó nhìn rõ.

Tiếng lá cây xào xạt bị gió thổi, tiếng chim hót, tiếng côn trùng kêu xen lẫn nào nhau.

Trong lớp bùn đất dưới đống lá cây mục nát tích lũy nhiều năm, rể cây đan xen vào nhau, một con sâu nhỏ cực kỳ bình thường, đang lấy một loại tốc độ không bình thường, gắng sức đào bới.

Sau lưng nó là một lối đi hẹp dài thẳng tắp, chỗ cuối là một bề mặt đất đá, phía trên là thi thể của con chim từ trên cao rơi xuống, bên trong đã bị ngã vụn nát, nhưng bề ngoài vẫn rất hoàn chỉnh.

Máu tươi lan tràn dưới thi thể, lại không dẫn tới bất kỳ sinh vật nào đến.

Thậm chí ngay vả con kiến trong ổ cách đó không xa, cũng không đến nhìn xem thử.

Bởi vì nó chỉ là ảo cảnh, xen giữa thật và giả, chỉ phơi bày cho "người" không bình thường nhìn thấy.

Đây là đường lui mà quái vật lưu lại cho mình.

Cũng có thể nói, đây mới là thân phận thật sự của nó.

Nó chia mình ra làm ba, thứ bị hai Bạch Vô Thường đuổi theo, thứ bị đóng băng dưới mạch nước ngầm dưới đất, tất cả đều là nó, chỉ là tầm quan trọng hơi thấp một chút.

Một cái hấp dẫn sự chú ý của Bạch Vô Thường, một cái thì mang oán quỷ đi, nếu tình huống không đúng trực tiếp diệt khẩu.

Mà phần ẩn núp chỗ này, mới là quan trọng nhất.

Sau khi cẩn thận quan sát tình huống, nó mới thức tỉnh phần thân thể này, chìm xuống đất.

Vì tránh cho bị dò xét đến, nó không sử dụng bất kỳ lực lượng đặc biệt nào, dựa vào lực lượng vốn có của thân thể đào đất rời đi.

Mặc dù hiệu suất như vậy rất thấp, nhưng thắng ở an toàn.

Hơn nữa cũng không cần chia ra quá nhiều tinh thần khống chế, đi thẳng một đường là được, mặc kệ gặp phải cái gì, núi cũng được, nước cũng được, đá dũng được, trực tiếp đào xuyên qua.

Đây là suy nghĩ của quái vậy trước khi nghe được lời của người phụ nữ kỳ lạ kia.

Bây giờ nó bắt đầu có chút do dự, bởi vì không xác định rốt cuộc người phụ nữ này có ý gì, là thật sự biết, hay là chỉ đang lừa nó mà thôi.

Suy nghĩ này mới vừa lướt qua đầu, bỗng nhiên nó cảm ứng được nguy hiểm đánh tới, thân thể đang không ngừng đào đất giống như một cái máy không có tình cảm, miễn cưỡng dừng lại.

Gần như cũng lúc đó, một đạo dao gió từ trên trời đánh xuống, giống như cắt đậu hũ, cắt đứt đá phía trên, lớp bùn có nhiều rể cây đan xen thật dài, thẳng đến thân thể quái vật bị chôn sâu dưới đất, chém vào con đường mà nó đang đào.

Nếu chỉ muộn thêm một giây, đầu của nó sẽ bị chặt đứt.

Mặc dù đối với quái vật như nó mà nói, đầu rơi xuống cũng không ảnh hưởng gì.

Nhưng bởi vì ở trong cơ thể mẹ quá lâu, suy nghĩ bị loài người ảnh hưởng ở trình độ nhất định, trong chớp mắt này, quái vật sinh ra một loại cảm giác lạnh gáy.

"Sao lại không tiếp tục?" Một giọng nói lạnh nhạt, xuyên qua từng tầng trở ngại, truyền vào lỗ tai của nó, giống như là nói bên tai lại giống như vang lên trong đầu.

Hình ảnh lực lượng tinh thần truyền về, chỉ thấy người phụ nữ kỳ quái kia, trên người máy cái váy xinh đẹp hoàn toàn không hợp với hoàn cảnh, dáng người nhẹ nhàng linh xảo đứng trên một nhánh của cây đại thu, trên mặt là vẻ hờ hững mà nó hơi quen thuộc.

Giờ phút này, rốt cuộc quái vật cũng có thể xác định ---

Người phụ nữ này nói đúng sự thật, cũng không phải đang lừa gạt nó.

Nhưng... Sao có khả năng?

Phần thân thể ở trong hang động sâu dưới lòng đất, rõ ràng nhìn thấy người phụ nữ kỳ lạ cũng ở chỗ đó, có sinh khí, biết di chuyển, biết nói chuyện, biết hô hấp, có nhiệt độ cơ thể, còn có thể thi triển thuật pháp cường đại.

Nhưng lúc này cô đồng thời cũng ở chỗ này, hơn nữa nhìn vào cũng là thật.

Ít nhất nó có thể cảm nhận được cổ lực lượng kinh khủng ẩn chưa bên trong đạo dao gió kia.

Được nhà họ Chu cung dưỡng lâu như vậy, quái vật tự nhận mà đã có sự hiểu biết đủ về người tu hành, nhưng một màn hôm nay, đã vượt qua khỏi nhận biết của nó.

Nhất thời nó không chắc chắn, người trước mắt, có phải thật sự là loài người không?

"Nó nói cho ta biết, ba phần thân thể này của ngươi rất đặc biệt, có thể trao đổi suy nghĩ cho nhau, lại có thể được một thân thể độc lập ..." Lạc Văn Thư vừa nói chuyện, động tác trên tay hơi thay đổi.

Theo động tác của cô, trong nháy mắt cảnh tượng xung quanh thay đổi, núi rừng xanh um sum xuê, biến thành một không gian tràn đầy sưng mù.

Đây là cô bố trí khi đám người Lạc Tinh Dữ chơi trò chơi với quỷ anh.

Tất nhiên, không phải cô tự mình ra tay, mà là khống chế người giấy hoàn thành.

Dù sao nơi này cũng không phải địa bàn của cô, không thể muốn làm gì cũng được, mà đây còn là một dị loại khó đối phó, chỉ có thể chuẩn bị sớm.

Sau khi cô bố trí xong tất cả, chỉ yên tĩnh chờ quái vật đưa mình đến cửa.

Bình Luận (0)
Comment