Ngày thứ hai sau buổi lễ bái sư, Tạ Vãn U chính thức bắt đầu học ở Bích Tiêu Đan Tông.
Nàng nhận được một thẻ tre, trên đó ghi các khóa học mà nàng phải học trong ba tháng này, thời gian học cùng với yêu cầu đánh giá, giống như thời khóa biểu hiện đại.
Tạ Vãn U rất tò mò, ôm thẻ tre nghiên cứu rất lâu.
"Lớp thực hành luyện đan, lớp trồng trọt, lớp lý thuyết luyện đan... Thậm chí còn có lớp luyện khí nữa!"
Là một con mọt sách liều chết thi qua khoa xã hội, chiến đấu hết mình với khoa tự nhiên ở thời hiện đại, Tạ Vãn U thực sự cảm thấy các lớp học của đan tông rất thú vị!
Tạ Vãn U nằm trên giường, đặt thẻ tre xuống, bế Tiểu Bạch bên cạnh lên: "Ngày mai nương sẽ đi học, Tiểu Bạch có muốn đi cùng nương không?"
Tiểu Bạch còn chưa hiểu rõ nghĩa của từ "đi học", đã gật đầu không chút do dự: "Đi! Tiểu Bạch muốn ở bên nương ~"
Nó được Tạ Vãn U bế lên, cái đuôi đung đưa không ngừng quét qua mu bàn tay của Tạ Vãn U, khiến lòng Tạ Vãn U cũng có chút ngứa ngáy, không nhịn được đặt Tiểu Bạch vào lòng, hôn lên đầu nó từng cái một.
Lúc được hôn Tiểu Bạch nhắm mắt lại, mơ hồ hỏi: "Nhưng nương ơi... học là gì vậy?"
Tạ Vãn U khẽ cắn vành tai của nó: "Nương cùng dì và thúc thúc học kiến thức mới, đó là học."
Tiểu Bạch nghe không hiểu: "Vậy Tiểu Bạch cũng có thể học không?"
Tạ Vãn U suy nghĩ một lát rồi trả lời: "Thực ra học là một việc hơi phức tạp, ngày mai Tiểu Bạch cùng nương học một tiết, sẽ biết học là gì."
Nghe nương nói vậy, trong lòng Tiểu Bạch không khỏi có chút mong chờ về chuyện học hành.
Nó ngẩng đầu liếm cằm Tạ Vãn U một cái, rất vui vẻ gật đầu: "Gừm!"
Ngày hôm sau, tiết học đầu tiên mà Tạ Vãn U dẫn Tiểu Bạch đi học chính là "Cơ sở luyện đan".
Lạc Như Hi vốn định cùng Tạ Vãn U học tiết đầu tiên sau khi nàng gia nhập môn phái, nhưng Lạc Như Hi đã nhập môn lâu rồi, đã học xong môn "Cơ sở luyện đan" này từ lâu, nên không đi cùng Tạ Vãn U.
Lưu Ly Điện bày một hàng bàn và đệm ngồi, trông không khác gì lớp học hiện đại, chỉ khác là ghế được thay thế bằng đệm ngồi, lúc nghe giảng phải quỳ gối.
Bây giờ Tạ Vãn U là tiểu sư muội nổi tiếng của Bích Tiêu Đan Tông, hầu như sư huynh sư tỷ nào cũng đến chào hỏi.
Tiểu Bạch cũng rất được chào đón, nó ngồi xổm trên bàn của Tạ Vãn U, hơi ngượng ngùng dùng đuôi che bốn cái chân lại.
Sợi dây chuyền trên cổ nó đã thay đổi hình dạng, không chỉ che đi đôi sừng nhỏ màu đỏ sẫm trên đầu mà còn thay đổi hình dạng đôi cánh nhỏ, khiến nó trông giống một loài linh thú tên là "Mèo mây cánh bạc" trong giới tu chân.
Loài linh thú này rất phổ biến trong giới tu chân, thường được các tu sĩ nuôi làm linh thú, "Mèo mây cánh bạc" biết nói không phải là loài vật hiếm có gì, vì vậy sẽ không gây chú ý quá nhiều.
Mãi đến khi bắt đầu học, những sư tỷ vây quanh Tiểu Bạch mới tản ra.
Lúc đầu, Tiểu Bạch còn dựng tai lên nghe giảng chăm chú, sau đó, nó không thể chống lại bản năng của một đứa trẻ, đầu nhỏ bắt đầu gật gù.
Tạ Vãn U thấy buồn cười, để nó nằm trên sách không dùng đến, Tiểu Bạch đấu tranh với cơn buồn ngủ một hồi, cuối cùng vẫn không thể chống lại giọng giảng bài giống như tiếng ru của trưởng lão, gối đầu lên sách ngủ thiếp đi.
Những người khác phát hiện Tiểu Bạch ngủ thiếp đi, không khỏi bật cười thiện ý, Tạ Vãn U cũng cười, xoa xoa bộ ria mép dựng ngược của Tiểu Bạch, dùng một tờ đơn thuốc che ánh sáng cho nó, sau đó mới thong thả viết ghi chú trên thẻ tre đã trải ra.
Các lớp học của đan tông không quá dày đặc, mỗi ngày chỉ có một hoặc hai tiết, thời gian còn lại các đệ tử có thể tự do hoạt động. Buổi chiều Tạ Vãn U học xong "Cơ sở luyện khí", vẫn còn cảm thấy chưa đủ, tối về không nhịn được lấy vở ghi chép ban ngày ra ôn lại một lượt.
Lạc Như Hi tới tìm nàng chơi, phát hiện ra nàng đang đọc sách, không khỏi trợn tròn mắt!
Tiểu sư muội sao lại chăm chỉ thế này!
Chuyện này làm cho người làm sư tỷ là nàng ấy sao chịu nổi?
Phát hiện trên thẻ tre của Tạ Vãn U là từng mảng ghi chép dày đặc, Lạc Như Hi càng kinh ngạc hơn: "Tiểu sư muội... muội thật cố gắng!"
Trái lại Tạ Vãn U tỏ ra bình thường: "Sư tỷ tưởng ta hiếu học sao? Không, ta chỉ muốn nhanh chóng học xong cơ bản, rồi luyện đan kiếm tiền thôi."
Lạc Như Hi: "..." Cần phải thẳng thắn như vậy sao?
Lạc Như Hi vỗ vai Tạ Vãn U, mãi một lúc sau mới thốt lên: "Thiên đạo ban thưởng cho người chăm chỉ, sư muội, ước mơ làm giàu của muội nhất định sẽ thành sự thật!"
Lạc Như Hi bỗng nhớ ra điều gì, hơi tò mò lại gần nàng: "Đúng rồi tiểu sư muội, muội biết chuyện của Thiên Nguyên Đan Tông không?"
Tạ Vãn U ngơ ngác hỏi: "Thiên Nguyên Đan Tông sao?"
Lạc Như Hi nhướn mày: "Nghe nói Tông chủ Thiên Nguyên trở về đã nổi trận lôi đình, phạt tất cả chưởng quầy và tiểu nhị của Tế Thế Các."
Tạ Vãn U không ngờ Tông chủ Thiên Nguyên lại làm vậy, ngẩn người ra, cuối cùng chỉ bình tĩnh gật đầu: "Đã biết."
Lạc Như Hi luôn có vô số chuyện bát quái, thấy Tạ Vãn U không hứng thú với Thiên Nguyên Đan Tông, lập tức nói sang chuyện khác: "Vậy không nói chuyện đan tông đó nữa, nói chuyện lớn gần đây của giới tu chân - trước đây muội bận chuẩn bị cho Đại hội Thí luyện nên chắc không biết bí cảnh Phù Linh mở ra năm nay có Huyết nhân sâm tinh ngàn năm xuất hiện đi?"
Bí cảnh Phù Linh? Tạ Vãn U tìm kiếm từ khóa này trong ký ức của nguyên chủ.
Bí cảnh Phù Linh là một trong những bí cảnh lớn nhất nhì giới tu chân, cứ năm năm mở ra một lần, lần trước bí cảnh Phù Linh mở ra, nguyên chủ cũng vào, nhưng chỉ vào được ngoại vi của bí cảnh, lý do không vào được bên trong...