Ngọn lửa lan rộng, toàn bộ Minh Tâm Điện rơi vào biển lửa hừng hực. Ánh lửa nhuộm đỏ rực cả bầu trời đêm.
Máu tươi bắn tung tóe trên phiến đá xanh, Minh Tâm Phong đã trở thành địa ngục trần gian.
Các đệ tử không địch nổi Kiếm tôn nhập ma, liên tục bại lui. Hướng Quân Trạch từ chỗ ẩn núp thò đầu ra nhìn trộm, thấy Độ Huyền Kiếm Tôn đứng giữa đống thi thể cụt tay cụt chân, đôi đồng tử đen to chiếm trọn cả hốc mắt, theo số người y giết tăng dần, linh khí thuần khiết trên người y dần chuyển hóa thành ma khí, kiếm bản mệnh uống máu rung lên bần bật, dưới sự tẩy rửa của ma khí, từng vết nứt xuất hiện.
Hướng Quân Trạch nắm chặt tay, chứng kiến cảnh này, khóe môi không khỏi lộ ra nụ cười quỷ dị.
Không uổng công gã ẩn mình nhiều năm trong Huyền Thương Kiếm Tông, giờ đại nghiệp đã thành, Độ Huyền Kiếm Tôn nhập ma chắc chắn sẽ giáng một đòn mạnh vào Huyền Thương Kiếm Tông.
Còn gã, có thể nhân lúc Huyền Thương Kiếm Tông đại loạn, thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch...
Hướng Quân Trạch không vội rời đi, vẫn nán lại nơi cũ kiên nhẫn chờ đợi, gã muốn chờ thêm chút nữa, đợi cho các trưởng lão của Huyền Thương Kiếm Tông bị Độ Huyền Kiếm Tôn khống chế hết, mọi chuyện đã xong hết rồi,mới đi thực hiện mục đích cuối cùng của mình.
Không lâu sau, Huyền Cực Chân Nhân và Huyền Hành Tử nhận được tin tức, vội vã đến nơi, hai người liên thủ, mới miễn cưỡng chế ngự được Lục sư đệ đã nhập ma.
Huyền Cực Chân Nhân duy trì kết giới giam giữ Dung Độ, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: "Huyền Minh với Huyền Chiêu đâu, sao bọn họ vẫn chưa đến!"
Huyền Hành Tử mồ hôi lạnh túa ra: "Sư đệ Huyền Minh đang phối thuốc mới, Tứ sư đệ đi thỉnh Tông chủ Bích Tiêu, chỉ cần Lục sư đệ uống thuốc, nhất định có thể chống đỡ đến khi bọn họ đến—"
Thật sự đi thỉnh Tông chủ Bích Tiêu sao? Vốn dĩ Hướng Quân Trạch đang vô cùng phấn khích không khỏi giật mình, nếu để Dung Độ uống thuốc của Huyền Minh Đạo Nhân, tranh thủ được thời gian, thật sự đợi được Tông chủ Bích Tiêu... thì kế hoạch của gã chắc chắn sẽ thất bại.
Điều gã không muốn thấy nhất, cuối cùng vẫn thành sự thật —-
Huyền Minh Đạo Nhân thật sự mang theo thuốc mới phối đến, ông cưỡng ép Độ Huyền Kiếm Tôn uống thuốc, không lâu sau, triệu chứng nhập ma của Độ Huyền Kiếm Tôn đã thuyên giảm rất nhiều, cả người rơi vào trạng thái mơ hồ.
Xong rồi!
Hướng Quân Trạch cau mày, hung hăng cắm ngón tay vào khe đá, trong lòng đầy vẻ không cam lòng.
Vừa thấy kế hoạch sắp thành công, lại xảy ra sơ sót như vậy, ai mà cam lòng cho được!
Đôi mắt âm u Hướng Quân Trạch nhìn mọi người đưa Độ Huyền Kiếm Tôn rời đi, gã trà trộn vào đám đệ tử Huyền Thương, âm thầm đi theo.
Nhưng gã không ngờ, Huyền Cực Chân Nhân và những người khác vừa mới đến đại điện gần nhất, Độ Huyền Kiếm Tôn vốn đang không tỉnh táo đột nhiên nổi giận, đánh Huyền Minh Đạo Nhân trở tay không kịp, bị thương nặng.
Sau một hồi hỗn loạn, Độ Huyền Kiếm Tôn bị Huyền Cực Chân Nhân dùng thủ đao đánh ngất, Huyền Minh Đạo Nhân ôm bụng đang chảy máu, sắc mặt càng thêm khó coi: "Không ổn rồi, vừa nãy ta cho Lục sư đệ uống thuốc cần dùng châm cứu để thuốc phát huy tác dụng, nhưng bây giờ ta..."
Huyền Hành Tử vội vàng nói: "Vậy phải làm sao, bây giờ đi đâu tìm người hiểu huyệt đạo đây!"
Khuôn mặt Huyền Minh Đạo Nhân vì mất máu mà trở nên vô cùng tái nhợt: "Nhị đệ tử của ta... ở Tư Qua Nhai..."
Mắt Hướng Quân Trạch sáng lên, cơ hội đến rồi!
Nếu bây giờ gã có thể tiếp cận Độ Huyền Kiếm Tôn, gã có thể bí mật ra tay, từ đó cứu vãn cục diện mất kiểm soát!
Hướng Quân Trạch không do dự, điều chỉnh biểu cảm, giả vờ vừa từ Tư Qua Nhai chạy đến, vừa đáp xuống đất, liền hốt hoảng kêu lên: "Sư tôn, chuyện gì xảy ra vậy!"
Ánh mắt Huyền Minh Đạo Nhân sáng lên, không kịp giải thích, vừa ho vừa truyền cho Hướng Quân Trạch những điều cốt yếu của châm cứu, bảo gã nhanh chóng châm cứu cho Độ Huyền Kiếm Tôn.
Hướng Quân Trạch vội vã nhận lệnh, đỡ Độ Huyền Kiếm Tôn vào đại điện, còn Huyền Cực Chân Nhân và Huyền Hằng Tử cùng nhau dùng linh khí khẩn cấp chữa trị cho Huyền Minh Đạo Nhân bị thương nặng.
Hướng Quân Trạch lắng nghe động tĩnh bên ngoài đại điện, ánh mắt thâm độc dừng lại trên người Độ Huyền Kiếm Tôn đang bất tỉnh nhân sự trước mặt.
Đây là một cơ hội cực kỳ tốt.
Cũng là cơ hội duy nhất còn lại của gã.
Tứ sư thúc rất nhanh sẽ dẫn theo tông chủ Bích Tiêu đến đây, gã không có thời gian để do dự, phải lập tức ra tay, diệt trừ triệt để Độ Huyền Kiếm Tôn.
Nếu theo tình hình trước kia, với sự cẩn thận của Hướng Quân Trạch, gã tuyệt đối sẽ không hành động thiếu kế hoạch như vậy, nhưng bây giờ thì khác, không biết khi nào tông chủ Bích Tiêu sẽ đến khiến gã có cảm giác vô cùng sốt ruột, mà cơ hội một kích tất sát thì lại trong tầm tay, cứ thế treo lơ lửng trước mắt gã.
Làm sao gã có thể chấp nhận bản thân bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một như thế này?
Hướng Quân Trạch rũ mắt xuống, từ trong tay áo lấy ra một túi kim.
Huyền Minh Đạo Nhân không biết, thực ra gã không chỉ học một chút về dược học - hoàn toàn ngược lại, vì muốn thúc đẩy tâm ma của Dung Độ thành công, gã đã khổ học về phương diện này nhiều năm.
Khi đối mặt với Huyền Minh Đạo Nhân, chỉ là giấu nghề mà thôi.
Giống như lúc này, Hướng Quân Trạch hiểu rõ, Huyền Minh Đạo Nhân bảo gã dùng kim pháp để giải tán dược hiệu trong cơ thể Độ Huyền Kiếm Tôn, chính là dù loại thuốc này có thể áp chế tâm ma, nhưng cũng có tác dụng phụ.
Nó sẽ tụ tập toàn thân ma khí ở đan điền, nếu không kịp thời xử lý, rất có thể sẽ gây ra phản ứng bài xích của đan điền, nhẹ thì tu vi bị hủy, nặng thì... tự bạo.
Hướng Quân Trạch muốn động tay động chân, chỉ cần đổi cách châm cứu từ giải tán dược tính thành tập trung dược tính là được.