"Các ngươi sẽ phải hối hận."
*
Trò hề này kết thúc bằng việc Ngụy Mãn Châu bị bắt giữ, toàn bộ đảo Bồng Lai bị áp giải vào đại lao chờ xét xử, các đệ tử Thiên Nguyên chật vật rời khỏi thành Trục Lộc, Tiết thành chủ đau buồn khôn nguôi mang theo thi thể Tiết Sơ Nghiêu rời đi.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, Đại hội Vấn Tiên chắc chắn không thể tổ chức bình thường được nữa, tuy nhiên, các tu sĩ có mặt đã không còn tâm trí nào quan tâm đến chuyện thi đấu nữa rồi, dù sao chỉ cần ăn dưa thôi cũng đã xứng đáng với chuyến đi này rồi!
"Chậc chậc, thật không ngờ, một danh môn chính phái như đảo Bồng Lai lại ngấm ngầm cấu kết với Ma vực!"
"Đúng vậy, nếu không phải Tạ Vãn U của Huyền Thương Kiếm Tông trốn về, có lẽ cả giới tu chân đều bị che mắt!"
"Đừng nói đến đảo Bồng Lai nữa, chỉ nói đến Tông chủ Thiên Nguyên thôi, một Luyện đan sư Thiên cấp, sao lại có thể chữa chết người được, chẳng lẽ cấp bậc Thiên cấp này của ông ta có vấn đề gì sao?"
"Dù sao sau này ta cũng không dám đến Thiên Nguyên Đan Tông mua đan dược nữa, thật quá đáng sợ, Tông chủ còn thế, huống chi là các đệ tử bên trong? Vẫn là Bích Tiêu Đan Tông tốt hơn, không bao giờ nâng cao hạ thấp, sau này đến Bích Tiêu Đan Tông là được rồi."
"Tiếc cho Tiết đại công tử—— haizz, thật ra cũng không đáng thương lắm, người này cũng không phải dạng tốt lành gì, chỉ là không ngờ hắn lại chết dưới tay Tông chủ Thiên Nguyên."
"Cái này có thể nói sao...suỵt, cẩn thận để người khác nghe thấy!"
Trong tiếng bàn tán xôn xao, có người chú ý đến Tạ Vãn U vừa nãy còn đứng trên đài đột nhiên bước xuống, đi về một hướng.
"Nhanh nhìn xem, nàng ta định đi đâu?"
"Chắc chắn là đi tìm Độ Huyền Kiếm Tôn, nàng ta tố cáo Ngụy Mãn Châu, chắc là cũng có thể xóa bỏ hiềm khích với Huyền Thương Kiếm Tông rồi."
"Nhưng có một điều hơi lạ, nàng ta trốn về từ Ma vực bằng cách nào, còn có thể cứu được nhiều người như vậy...chuyện này đúng là có điểm đáng ngờ."
"Không phải là gian tế do Ma vực phái đến chứ..."
Tạ Vãn U mặc kệ những lời bàn tán xung quanh, đi thẳng đến chỗ Thẩm tông chủ.
Lúc này, Thẩm tông chủ cũng nghe được một số lời bàn tán, cau mày, quay đầu hỏi Huyền Du Đạo Nhân bên cạnh: "Bọn họ nói, Vãn U là tiểu đệ tử của Độ Huyền Kiếm Tôn? Ý là sao? Vãn U còn chưa bái Độ Huyền Kiếm Tôn làm sư tôn mà, còn nữa, Vãn U có hiềm khích gì với Huyền Thương Kiếm Tông?"
Nhắc đến chuyện này Huyền Du Đạo Nhân đã thấy buồn bực, hừ lạnh một tiếng: "Ta không biết, ngươi đi hỏi Vãn U, đứa trẻ đáng ghét này, chuyện lớn như vậy mà giấu chúng ta!"
Thẩm tông chủ suy nghĩ một chút, vẫn thấy có gì đó không ổn, liền tìm Độ Huyền Kiếm Tôn để hỏi cho ra nhẽ.
Tạ Vãn U đành phải đổi hướng theo ông, đi về phía Độ Huyền Kiếm Tôn.
Những người chú ý đến nàng lập tức khẳng định: "Xem đi, đúng là đi tìm Độ Huyền Kiếm Tôn!"
Độ Huyền Kiếm Tôn cùng mọi người trong Huyền Thương Kiếm Tông không tham gia vào trò hề của Tiết thành chủ, thấy Thẩm tông chủ đi tới, trong mắt Dung Độ hiện lên vẻ khó hiểu, đứng dậy, lịch sự gật đầu với Thẩm tông chủ: "Thẩm tông chủ, có chuyện gì vậy?"
Thẩm tông chủ muốn nói lại thôi: "Vãn U, nàng..."
Huyền Du Đạo Nhân thấy Thẩm tông chủ mãi không hỏi đến vấn đề chính, sốt ruột không chịu được, vội vàng hỏi trước: "Ta hỏi ngươi, sao Vãn U lại là tiểu đệ tử của ngươi!"
Dung Độ im lặng một lát, từ từ hỏi ngược lại: "Chuyện này, trước đây các ngươi không biết sao?"
Thẩm tông chủ và Huyền Du Đạo Nhân nhìn nhau, im lặng nhìn Độ Huyền Kiếm Tôn.
Không biết.
Dung Độ đọc được ý này trong mắt họ, nên cũng im lặng.
Một lát sau, y bình tĩnh mở miệng: "Lúc Tạ Vãn U mười sáu tuổi, ta đã nhận nàng vào môn hạ, hiện tại đèn hồn của nàng hiện vẫn còn trong tông từ của Huyền Thương Kiếm Tông, nói cho cùng, ta vẫn là sư tôn của Tạ Vãn U."
"?" Huyền Du Đạo Nhân tức chết, buột miệng nói một câu: "Ngươi không biết xấu hổ! Làm hại Vãn U thảm như vậy, thấy linh căn của nàng tốt lên, lại muốn nhận nàng về, làm gì có chuyện tốt như vậy!"
Thẩm tông chủ đè ông ta xuống, ám chỉ: "Trước mặt mọi người không tiện nói chuyện này, lát nữa hãy nói."
Rốt cuộc Huyền Du Đạo Nhân cũng ngậm miệng, chỉ là ánh mắt nhìn Dung Độ vẫn không tốt đẹp gì.
Các tu sĩ lặng lẽ vây quanh hóng chuyện: Ôi trời, đại lão đan tu và đại lão kiếm tu cãi nhau rồi!
Ngay lúc này, Tạ Vãn U cũng tiến đến gần hai vị đại lão, mọi người càng thêm kích động, bắt đầu mong chờ màn kịch tiếp theo.
Là sư đồ gặp lại mừng đến rơi nước mắt? Hay Độ Huyền Kiếm Tôn vẫn không tha thứ cho Tạ Vãn U, sư đồ tiếp tục đường ai nấy đi?
Ôm mong chờ như vậy, mọi người thấy Tạ Vãn U chắp tay về phía Độ Huyền Kiếm Tôn, rồi nghe nàng nói: "Sư tôn."
Giỏi lắm, Độ Huyền Kiếm Tôn còn chưa nói tha thứ cho ngươi, ngươi đã gọi sư tôn rồi sao?
Lúc này có người không nhịn được lộ vẻ khinh thường trước hành động mặt dày vô sỉ của Tạ Vãn U.
Bao nhiêu năm trôi qua, Tạ Vãn U này vẫn mặt dày như vậy.
Mọi người đều chờ Tạ Vãn U bị vả mặt, nhưng ngay sau đó, điều khiến tất cả mọi người không ngờ tới là Độ Huyền Kiếm Tôn không đáp lại tiếng "Sư tôn" này, người đáp lại lại là Thẩm tông chủ và Huyền Du Đạo Nhân.
Tu sĩ hóng chuyện: "???"
Chuyện quái gì thế này?
Các đệ tử Huyền Thương có mặt cũng ngây ngẩn cả người, mỗi người đều lộ vẻ hoang mang không hiểu chuyện gì.
Không phải tiểu sư muội là đệ tử tông phái của họ sao, Tông chủ Bích Tiêu và Huyền Du Đạo Nhân đáp lời làm gì chứ?
Có nhầm không?
Nhưng Tạ Vãn U đã nói chuyện với Thẩm tông chủ: "Sư tôn, làm phiền ngài chạy một chuyến rồi."
"Khách sáo, có gì phiền phức đâu.” Thẩm tông chủ cười nói: "Chuyện ở đây cũng rất quan trọng, không phải sao?"