Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 581

Chương 581 -
Chương 581 -

Ma Vực thích chống đối Tiên minh như vậy, chỉ có thể là vì Ma Tôn.

Nghĩ lại, trước kia Ma Tôn chỉ là một con thú bị nhốt trong lồng của bọn họ, ai có thể ngờ, một vật thí nghiệm trốn thoát lại có thể phát triển đến mức như vậy, gây ra cho bọn họ biết bao phiền toái lớn như thế?

Vị trưởng lão Tiên minh đang u ám suy nghĩ, bỗng thấy đám Ma tu bên kia đồng loạt quỳ xuống, hành lễ.

Khóe mắt của trưởng lão Tiên minh nhìn thấy một góc áo choàng đen xuất hiện ở cửa, đồng tử của ông ta co lại, cả người run lên.

Chỉ là một cuộc đàm phán nhỏ, Ma Tôn cũng đích thân đến!

Đúng là trưởng lão của Tiên minh có can đảm đối đầu với Ma tướng, nhưng đối với Ma Tôn thì... ông ta không dám.

Bởi vì ông ta biết, Ma Tôn căm hận Tiên minh và Thần Khải đến mức nào, nếu chọc giận Ma Tôn, Ma Tôn tuyệt đối sẽ không nương tay với ông ta.

Lúc này, các trưởng lão của Tiên minh đã có chút ý định rút lui, chỉ là để giữ thể diện nên mới miễn cưỡng chống đỡ mà không rời đi.

Ma Tôn vẫn là bộ trang phục đó, chiếc mặt nạ dữ tợn màu đen che khuất khuôn mặt, đôi sừng rồng màu đỏ sẫm uốn lượn tỏa ra ánh sáng sắc nhọn lạnh lùng, làn da dưới lớp áo đen phủ một lớp ma văn màu đen kỳ lạ, càng làm nổi bật làn da trắng bệch.

Sự xuất hiện của hắn đồng thời mang theo nhiệt độ cao như thiêu như đốt, Ma Tôn lướt qua những Ma tu cung kính cúi đầu, trực tiếp ngồi vào vị trí trên cùng, cũng không quan tâm đến sắc mặt của những người bên Tiên minh, chậm rãi lên tiếng: "Tiếp tục đi."

Tiếp tục cái gì? Có Ma Tôn ở đây, làm sao có thể nói chuyện tiếp được!

Tim của các trưởng lão Tiên minh đập nhanh hơn, khi đối mặt với Ma Tôn, giọng điệu yếu đi đôi chút: "Năm mạch linh mạch đã vượt quá dự kiến của Tiên minh, chúng ta... cần phải suy nghĩ thêm."

"Còn muốn suy nghĩ thêm, xem ra chuyện này đúng là làm cho Tiên minh cảm thấy khó xử." Dưới lớp mặt nạ, ánh mắt Ma Tôn khẽ động, nhiều thêm vài phần sát khí tàn nhẫn: "Hay là để bản tôn thay các ngươi đưa ra quyết định, năm mạch linh mạch quá nhiều, vậy thì một mạch linh mạch đổi lấy một trăm người, thế nào?"

Các trưởng lão Tiên minh không hề nghi ngờ, Ma Tôn thực sự có thể làm được chuyện này.

Ma Tôn đột nhiên đến, các trưởng lão Tiên minh đã cảm thấy có điều bất thường, thấy không thể thương lượng được, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.

Còn về chuyện của Ngọc Hợp tông, chỉ cần đổ lỗi cho Tạ Vãn U, để Tạ Vãn U chịu tội là được.

Nhưng thật khéo, vào lúc này, một giọng nữ lạnh lùng truyền đến:

"Nếu Ma Tôn đại nhân muốn để tất cả thuộc hạ có mặt ở đây đều tử vong tại chỗ, đương nhiên có thể làm như vậy."

Lời này vừa vang lên, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía cửa.

Một nữ tu mặc áo trắng bước vào, theo sau sự xuất hiện của nàng, một luồng hàn khí dữ dội như lưỡi dao băng tràn vào từ bên ngoài, mơ hồ át đi nhiệt độ nóng bỏng trong điện.

Gió lạnh cuốn theo vạt áo trắng như tuyết tung bay, mái tóc dài đen nhánh của Tạ Vãn U bay múa sau lưng, bình tĩnh bước vào cửa, ánh mắt lướt qua Ma Tôn trên cao, trong mắt chỉ có sự hờ hững không chút gợn sóng.

Thanh kiếm Phất Sương sau lưng nàng vang lên, tất cả Ma tu nghe thấy âm thanh này đều lộ ra vẻ khó chịu.

Ma Tôn im lặng một lúc rồi lên tiếng: "Ngươi đã làm gì?"

Tạ Vãn U nhàn nhạt nói: "Ta đã sớm chôn Trừ ma trận xung quanh núi Thạch Hàn, một khi khởi động, chắc đại nhân biết sẽ có hậu quả gì đi."

Hình như Ma Tôn đang cười, uy nghiêm nói: "Rất tốt."

Các trưởng lão Tiên minh thấy Ma Tôn nhìn chằm chằm Tạ Vãn U, trái tim bọn họ đập thật nhanh.

Hiện tại Tạ Vãn U hiện tại chính là miếng mồi ngon trong mắt Minh chủ, nếu Tạ Vãn U thực sự chọc giận Ma Tôn, xảy ra chuyện ở đây, sau khi ông ta về sẽ giải thích với Minh chủ thế nào?

Nhưng Tạ Vãn U này, thực sự không có chút tự lượng sức mình, trước đó nàng đã giết rất nhiều thuộc hạ của Ma Tôn, thường xuyên đối đầu với Ma vực, sớm đã bị Ma Tôn nhắm đến, bây giờ gặp Ma Tôn, nàng không biết sợ mà còn dám đối đầu với Ma Tôn.

Các trưởng lão Tiên minh nghe Tạ Vãn U tranh cãi với Ma Tôn, không hề có chút ý thức nguy hiểm, mồ hôi lạnh sắp chảy xuống.

Sao nàng dám làm thế chứ!

Thấy cơn giận dữ trong mắt Ma Tôn ngày càng khủng khiếp, các trưởng lão Tiên minh vội vàng hòa giải, cũng không quan tâm đến thể diện gì nữa, kéo Tạ Vãn U muốn rút lui, sợ Tạ Vãn U bị Ma Tôn nổi giận đánh chết.

Nhưng hình như Ma Tôn không định để bọn họ cứ thế rời đi, từ bậc thang phía trên bước từng bước đi xuống, nói với Tạ Vãn U: "Chuyện của Ngọc Hợp tông, đêm nay bản tôn muốn nói chuyện riêng với Tạ đảo chủ, không biết Tạ đảo chủ nghĩ thế nào?"

Các trưởng lão Tiên minh vừa nghe, chuông cảnh báo trong lòng lập tức vang lên!

"Nói chuyện riêng" là cái gì chứ, chẳng phải là muốn đuổi họ đi, ra tay với Tạ Vãn U sao, nói chuyện riêng xong, Tạ Vãn U có còn lành lặn trở về không!

Tuyệt đối không được!

May mà lần này Tạ Vãn U đã biết trời cao đất rộng, từ chối Ma Tôn: "Không cần, dù sao thì Ma Tôn đại nhân cũng không có thành ý muốn nói chuyện."

Ma Tôn cũng lạnh lùng đáp: "Tạ đảo chủ đặt bẫy ở núi Thạch Hàn, chẳng phải cũng chẳng coi Ma giới ra gì sao?"

Hai người trông như sắp đánh nhau đến nơi, trưởng lão Tiên minh thấy đau đầu, cuối cùng đành nhượng bộ trước, nhịn đau nhường năm lịch mạch cho Ma giới.

Tạ Vãn U nhíu mày không đồng tình: "Trưởng lão, không nên nhường linh mạch cho Ma giới, trận Trừ ma của ta..."

Trưởng lão Tiên minh giật mình, chỉ muốn một chưởng đánh nàng ngất đi, không để nàng tiếp tục nói bậy trước mặt Ma Tôn: "Được rồi, đừng nói nữa!"

Bình Luận (0)
Comment