Trưởng lão muốn đổ lỗi cho Tạ Vãn U, Tạ Vãn U không đồng ý, lập tức mở to mắt, lộ ra vẻ không thể tin nổi: "Ta hấp tấp sao? Trưởng lão, ta biết bình thường ngươi không ưa ta, lúc này cũng đừng đổ lỗi cho ta, lúc đó mọi người đều nhìn thấy, rõ ràng ta không phải lập tức rời đi, lúc đó ngươi có đủ thời gian để nhắc nhở ta, nhưng tại sao ngươi lại không nhắc nhở? Ta có lý do để nghi ngờ, trưởng lão cố ý để ta phạm sai lầm, để Minh chủ trừng phạt ta?"
Trưởng lão Tiên Minh nào chịu nổi lời vu khống này, mặt già đỏ bừng, lập tức phản bác: "Thật nực cười, sao ta có thể lấy chuyện lớn như vậy để cản trở ngươi! Như vậy có lợi gì cho ta chứ!"
Tạ Vãn U "hừ" một tiếng: "Sao lại không thể? Trước đây linh mạch Ly Sơn vốn do trưởng lão quản lý, kết quả Minh chủ lại giao việc khai thác linh mạch cho ta, một khi ta bị trừng phạt, việc này chẳng phải lại trở về tay trưởng lão sao?"
Trưởng lão Tiên Minh thiếu chút nữa nghẹn họng: "Ngươi... Ngươi vu khống!"
Hai người bắt đầu tranh cãi trước mặt Minh chủ, có chiều hướng ngày càng gay gắt, khiến Minh chủ đau đầu.
Cuối cùng Minh chủ không chịu nổi nữa, quát lớn: "Đủ rồi!"
Tạ Vãn U và trưởng lão lập tức im lặng, chỉ là trên mặt mỗi người vẫn còn vẻ không phục.
"Ta đã nắm được đại khái chuyện gì xảy ra." Không biết qua bao lâu, Minh chủ mới chậm rãi lên tiếng, nhìn về phía Tạ Vãn U: "Vãn U, ngươi không nhận ra đó là quân tiếp viện của Tiên Minh thì thôi, lúc đó Ma Tôn cũng đang cản trở quân tiếp viện của chúng ta, ngươi không cảm thấy lạ sao?"
Sắc mặt Tạ Vãn U lập tức có chút trắng bệch, như đang cố gắng nhớ lại: "Lúc đó tình hình quá hỗn loạn, ta chỉ lo giết chóc, thực sự không để ý... Hình như có thoáng nhìn thấy, nhưng ta không nghĩ ngợi nhiều, ai biết được ma đầu kia đang nghĩ gì..."
"..."
Minh chủ đã hoàn toàn không biết phải nói gì nữa.
Kẻ ngu xuẩn này!
Tại sao lúc đầu ông ta lại phải tốn công sức để sắp xếp một kẻ ngốc như vậy vào đây, tự mình tạo thêm phiền phức cho mình chứ!
Mặc dù Tạ Vãn U đã gây ra một sự cố lớn, chẳng qua Minh chủ có tức giận nhưng cũng không đến mức nghi ngờ nàng cố ý làm vậy.
Coi như là gián điệp, cũng không thể trước mắt bọn họ mà sát hại viện quân được phái đến… Làm sao một gián điệp có thể làm ra chuyện ngốc nghếch như vậy?
Hơn nữa, bọn họ chưa bao giờ nói với Tạ Vãn U về sự tồn tại của Thần Khải, nếu đặt mình vào hoàn cảnh của một người bình thường, khi thấy một nhóm quái vật nửa yêu nửa người mà không ai nhắc nhở, tất nhiên cũng sẽ không nghĩ đến đây là quân viện trợ từ Tiên Minh.
Bên ngoài, Tiên Minh luôn xây dựng liên minh chính phái, từ góc độ của người ngoài, quả thực không thể nào có liên hệ với những quái vật nửa yêu nửa người đó.
Nghĩ như vậy, hành động của Tạ Vãn U cũng có thể giải thích được.
Tạ Vãn U không biết bản chất thực sự của Tiên Minh.
Minh chủ rõ ràng, trưởng lão không thông báo kịp thời cho Tạ Vãn U về việc những quái vật đó là quân viện trợn, có lẽ cũng do suy nghĩ vấn đề này.
Một khi nói với Tạ Vãn U Tiên Minh có một nhóm quái vật hỗ trợ, sau khi đại chiến kết thúc, Tạ Vãn U chắc chắn sẽ hỏi về nguồn gốc của những quái vật và lý do Tiên Minh nuôi những quái vật mạnh mẽ này.
Khi đó, sự tồn tại của Thần Khải cũng sẽ không thể giữ kín được nữa.
Cấp cao Thần Khải vẫn đang quan sát Tạ Vãn U, chưa quyết định liệu có nên cho chủ nhân kiếm Phất Sương gia nhập Thần Khải hay không, rốt cuộc có lời tiên đoán đó, dù Tạ Vãn U có vẻ dễ kiểm soát, bọn họ vẫn không dám xem thường.
Vì vậy, trước khi xác nhận Tạ Vãn U không gây hại, cấp cao Thần Khải cẩn thận quyết định, tạm thời không để chủ nhân kiếm Phất Sương biết về sự tồn tại của Thần Khải.
Minh chủ nhíu mày, trầm tư liếc nhìn Tạ Vãn U đang ở trước mặt.
Nhưng đoạn thời gian trước, nội bộ Thần Khải lại tổ chức một cuộc họp.
Cấp cao Thần Khải quyết định, nhanh chóng cho Tạ Vãn U gia nhập Thần Khải.
Hành động giết chóc quân viện trợ ở Yêu giới của Tạ Vãn U đã khiến Thần Khải nhận ra mức độ nguy hiểm của nàng, do đó, cấp cao Thần Khải đã thay đổi ý định giấu mình, chuyển sang cho Tạ Vãn U gia nhập Thần Khải để có thể kiểm soát chặt chẽ yếu tố không ổn định này.
Dù Tạ Vãn U có ý định gì, chỉ cần gia nhập Thần Khải, nàng sẽ nằm trong tầm kiểm soát của bọn họ.
Nếu Thần Khải đã quyết định, Minh chủ cũng không có ý định lấy chuyện của Yêu giới làm khó Tạ Vãn U, trầm mặt cảnh cáo Tạ Vãn U một phen, ngay trước mặt mọi người thu hồi mấy mỏ linh thạch của nàng, coi như trừng phạt.
Sau khi phạt xong, chuyện này cũng coi như đã qua.
Sau đó, Minh chủ tìm Tạ Vãn U nói chuyện riêng - nói về chuyện của Thần Khải.
Trước khi bước vào cửa Tạ Vãn U đã có linh cảm, chờ lúc bắt đầu cuộc trò chuyện, Minh chủ lập tức ám chỉ mơ hồ với nàng, thật ra phía sau Tiên Minh còn có một thế lực khổng lồ hơn nữa, bây giờ, ông ta muốn giới thiệu Tạ Vãn U vào thế lực đó, hỏi nàng có hứng thú không.
Tạ Vãn U rõ ràng biết rõ “thế lực khổng lồ” kia là gì.
Đúng như nàng dự đoán, Thần Khải không thể ngồi yên được nữa.
Việc Tạ Vãn U công khai giết chết viện quân của Tiên Minh, một là giúp Nhị hoàng tử lên ngôi, hai là gây áp lực lên Thần Khải.
Trong tay nàng có kiếm Phất Sương, có thể dễ dàng giết chết những tà vật mà Thần Khải tạo ra. Chỉ cần làm cho Thần Khải sợ hãi, bọn họ sẽ suy nghĩ đến việc nàng, hoặc là sẽ suy nghĩ đến việc thu nạp nàng vào tổ chức để hoàn toàn kiểm soát nàng.
Mà theo phán đoán của Tạ Vãn U, khả năng thứ hai sẽ lớn hơn.