Cả nhà ba người đã nằm nghỉ trên giường, cánh cửa phòng mở ra, gió nhẹ từ bên ngoài thổi vào làm chiếc màn giường khẽ lay động. Kiều Trần thị bước vào định hỏi xem có muốn ăn chút điểm tâm không, nhưng nhìn thấy cả ba người đều đã ngủ, bà liền nhẹ nhàng đi ra mà không gây tiếng động.
"Đợi khi họ tỉnh rồi hãy tính tiếp," bà nghĩ thầm.
Sau đó, Kiều Trần thị chia điểm tâm cho Tiểu Hoa và mấy đứa nhỏ, rồi đem một ít cho Tiền thị. Phần còn lại bà để dành cho Kiều Triều và Chân Nguyệt khi họ tỉnh dậy.
"Tiểu Hoa, lát nữa không được chạy ra chơi gần phòng của đại cữu cữu và đại cữu mẫu đâu, đừng đánh thức họ nhé," Kiều Trần thị dặn dò.
Tiểu Hoa gật đầu,"Vâng, bà ngoại, chúng con biết rồi."
Khi Chân Nguyệt tỉnh dậy, nàng thấy Tiểu A Sơ đã mở to đôi mắt tròn xoe nhìn mình, rồi cậu bé cười khanh khách khi thấy nương tỉnh dậy, còn đưa con lật đật cho nàng.
Chân Nguyệt đặt con lật đật lên giường, chạm nhẹ vào nó. Con lật đật lắc lư qua lại nhưng vẫn không ngã. Tiểu A Sơ cười sảng khoái, còn vỗ tay tán thưởng. Cậu bé cứ chọc vào con lật đật để nó tiếp tục đong đưa, rồi lại cười thích thú và kéo tay Chân Nguyệt chỉ về phía con lật đật.
Chân Nguyệt mỉm cười, nhéo nhẹ má Tiểu A Sơ,"Nương rời giường, con ở trên giường chơi ngoan nhé."
Kiều Triều vẫn còn đang ngủ, quay lưng về phía họ. Chân Nguyệt nhẹ nhàng bước qua hắn rồi ra ngoài. Ngoài sân, Kiều Nhị đang chẻ củi, còn Kiều Tam thì không có ở nhà, có lẽ hắn đi xem súc vật. Kiều Đại Sơn nghỉ ngơi một lát rồi cũng đi ra đồng kiểm tra.
Kiều Trần thị và Tiền thị đang ở phòng khách, bận rộn cắt vải may quần áo, còn có Trịnh nương tử bên cạnh hỗ trợ đo kích thước cho Tiểu Hoa và mấy đứa nhỏ.
Khi nhìn thấy Chân Nguyệt bước vào, Kiều Trần thị lên tiếng: "Con nghỉ ngơi tốt chứ? Điểm tâm để trong tủ, để ta lấy cho con ăn."
Chân Nguyệt lắc đầu,"Con không ăn đâu, con nhớ Chung gia trước đây có mang tới hai hũ dưa muối, còn hũ nào không ạ?"
Trịnh nương tử đáp: "Còn một hũ, để ta vào bếp lấy ra cho."
"Ừm."
Sau khi ăn dưa muối, Chân Nguyệt ra phía sau vườn kiểm tra mảnh đất trồng rau. Những luống hẹ và rau cải đang phát triển tốt, còn mấy cây táo và cây đào mà nàng trồng trước đây đã cao ngang nửa người. Có lẽ đã đến lúc chuyển chúng ra sân trước.
Chân Nguyệt cầm lấy cái cuốc, trở lại sân trước và bắt đầu đào hố. Thấy vậy, Kiều Nhị liền hỏi: "Đại tẩu để đệ làm cho, đại tẩu muốn trồng gì thế?"
Chân Nguyệt không từ chối, đưa cái cuốc cho Kiều Nhị,"Ta định chuyển cây đào và cây táo ra phía trước, chúng lớn lên tốt lắm rồi."
"Được, để đệ làm."
Trong phòng, Kiều Triều cũng tỉnh dậy do bị Tiểu A Sơ đánh thức. Cậu bé chơi với con lật đật một hồi nhưng không thấy nương quay lại, nên chuẩn bị bò xuống giường đi tìm nương. Nhưng Kiều Triều đang nằm ở phía ngoài nên cậu bé phải bò qua người cha mình. Kiều Triều tỉnh lại ngay khi cậu bé cố sức trèo qua người hắn. Mỗi lần Tiểu A Sơ leo lên được, Kiều Triều lại nhẹ nhàng đẩy cậu bé xuống.
Sau hai lần bị cha ngăn cản, Tiểu A Sơ bắt đầu mếu máo chuẩn bị khóc. Kiều Triều vội nắm lấy miệng con,"Không được khóc, để cha bế con đi tìm nương."
Chờ Kiều Triều thả Tiểu A Sơ xuống, cậu bé vỗ nhẹ vào người cha, bĩu môi nói: "Cha, hư!"
Kiều Triều mỉm cười: "Ừ, cha hư, cha chưa dẫn con đi tìm nương."
Tiểu A Sơ nũng nịu: "Muốn nương!"