Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 320

Sau khi cả nhà ăn no, họ tiếp tục đến tửu lầu Chu gia. Cuối cùng, cây linh chi còn lại cũng được bán cho Chu thiếu gia với giá sáu mươi lượng bạc.

Chân Nguyệt cầm số bạc, đếm lại. Hôm nay, tổng cộng họ đã kiếm được 888 lượng bạc. Đây đúng là một con số đẹp, tượng trưng cho may mắn và phát tài. Với số tiền này, việc mua ngọn núi chắc chắn không còn là vấn đề nữa.

Trên đường về, Kiều Triều bất chợt nói: "Đột nhiên ta nghĩ, đáng lẽ chúng ta nên giữ lại cây linh chi cuối cùng. Để trong nhà phòng khi cần dùng đến cũng tốt."

Chân Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Cũng đúng, nhưng giờ bán rồi. Không sao, biết đâu lần sau chúng ta lại may mắn gặp được nữa."

Kiều Triều đồng tình, rốt cuộc hắn cũng nghĩ rằng vận may của Chân Nguyệt luôn rất tốt.

Lần này bán được kha khá, Chân Nguyệt mua thêm một ít vải, thịt, cùng nhiều loại thực phẩm khác. Xe gần như chở đầy ắp đồ.

Tiểu A Sơ cũng được tặng một món đồ chơi mới, là con lật đật. Biết đây là quà của mình, trên đường về, cậu bé cứ nắm chặt mãi không buông.

Về đến nhà, Tiền thị nhìn thấy Kiều Triều bưng một cái rương bước vào, liền hiểu ngay là họ đã bán được món hời. Khi mọi người vào nhà, nàng ấy nhanh chóng đóng cửa cẩn thận, rồi hỏi: "Lần này mọi chuyện suôn sẻ chứ? Mọi người có đói bụng không? Để ta đi chuẩn bị đồ ăn."

Kiều Trần thị đáp: "Không cần đâu, chúng ta vừa ăn xong trên đường về rồi. Tiền thị, giúp ta lấy mấy món đồ trên xe vào nhà."

Tiền thị nhìn thấy mấy tấm vải mới liền sáng mắt, hớn hở đi lấy đồ, hỏi: "Nương, mấy tấm vải này chia thế nào?"

Kiều Trần thị nói: "Đại tẩu ngươi mua đấy. Đợi một lát, chờ nàng ra rồi bàn sau. Giờ cứ xếp đồ vào chỗ trước đã."

"Dạ."

Chân Nguyệt ôm Tiểu A Sơ đi rửa mặt sạch sẽ, rồi thay cho con một bộ quần áo mới, đặt cậu bé lên giường. Nàng quay sang nói với Kiều Triều: "Kiều Đại, trông chừng nó giúp ta nhé."

"Ừ," Kiều Triều đáp lời.

Chân Nguyệt ra ngoài, nhìn thấy Kiều Trần thị và Tiền thị đang sắp xếp đồ đạc. Mấy tấm vải vẫn còn đặt trên ghế. Nàng liền nói: "Vải này may áo khoác mỏng cho cả nhà. Giờ đêm trời trở lạnh, mặc thêm áo sẽ ấm hơn."

Dù ban ngày trời vẫn còn nóng, nhưng nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm đã lớn dần, ban đêm thì lạnh hơn.

Tiền thị hào hứng đáp: "Được đó! Ngày mai ta bắt đầu may liền. Đại tẩu thích màu nào? Tấm vải màu lam này trông đẹp đấy."

Chân Nguyệt đáp: "Ta chọn màu xanh lơ. Kiều Đại và Tiểu A Sơ cũng mặc màu đó."

"Vậy nhà ta sẽ chọn màu lam," Tiền thị nói, mắt nhìn tấm vải màu lam thích thú. Nàng ấy nghĩ thầm rằng màu này thật đẹp, giờ nàng ấy đã có tới vài bộ quần áo, tha hồ lựa chọn.

Kiều Trần thị nói: "Ta và cha ngươi dùng màu xám là được."

Tiền thị nhanh nhảu đáp: "Còn màu vàng này sẽ may cho bọn Tiểu Hoa. Nữ hài phải mặc đẹp một chút mới đúng."

Kiều Trần thị gật đầu,"Tiểu Hoa cũng lớn rồi, ngươi nên dạy nó cách xỏ kim, khâu vá. Đến lúc đó, nó cũng nên học cách may vá cho giỏi."

"Dạ, con hiểu."

Chân Nguyệt uống nước xong, rửa mặt rồi quay trở lại phòng. Nàng thay chiếc áo khoác mới, rồi nằm xuống cạnh Tiểu A Sơ, lúc này đang mải mê chơi với con lật đật. Nàng quay sang nói với Kiều Triều: "Huynh cũng đi rửa mặt rồi nghỉ ngơi đi."

"Được."

Không lâu sau, Kiều Triều cũng quay lại và nằm xuống giường. Tiểu A Sơ chơi đến mệt rồi, liền bò vào lòng Chân Nguyệt, ngủ ngon lành.

Bình Luận (0)
Comment