Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 486

Chân Nguyệt đi tới đám người đứng phía trước, bọn Kiều Phong cầm rìu, cuốc linh tinh cùng mấy con sói đối đầu.

Mấy con sói kia nhìn giống như bọn nó đã thật lâu chưa có ăn cái gì, lông cũng không sáng, có chút chật vật, chúng nó như hổ rình mồi mà nhìn chằm chằm nhóm Kiều Phong.

Bọn Kiều Phong đều nuốt nuốt nước miếng, ai cũng không dám lên trước, vẫn luôn ở giằng co.

Chân Nguyệt giương cung chuẩn bị sẵn sàng, trong khi Kiều Tam chạy đến bên cạnh hỗ trợ. Những người khác đã sớm rút lui ra phía sau.

Tiểu A Sơ không nhìn thấy nương đâu, liền cảm thấy sợ hãi, mắt đỏ hoe, định khóc lớn gọi nương. Tiền thị vội bịt miệng bé lại, thì thầm: "Đừng khóc, nếu không sói sẽ nghe thấy. Chúng thích ăn hài tử nhất đấy."

Tỷ muội Tiểu Hoa cũng trấn an: "Đệ đừng khóc, các tỷ ở đây với đệ."

Kiều Trần thị ôm lấy Tiểu A Sơ, dỗ dành: "Đừng sợ." Tiểu A Sơ chỉ vào phương hướng Chân Nguyệt vừa mới rời đi,"Nương, muốn nương."

Kiều Trần thị rưng rưng nước mắt, nhưng vẫn cố trấn tĩnh,"Đừng sợ, nương con rất lợi hại, lúc sau sẽ trở lại." Sau có bọn cướp, phía trước có sói, bọn họ sao lại khổ như vậy a? Tiểu A Sơ nhà bà không có cha ở bên cạnh, nêu nương bé cũng xảy ra chuyện thì không biết phải làm sao đây.

Kiều Trần thị vuốt đầu Tiểu A Sơ an ủi bé, cũng là tự an ủi chính mình: "Đừng sợ, đừng sợ, nương con lợi hại lắm, rất nhanh sẽ quay lại mà."

Bên kia, bầy sói đã chờ đợi không nổi nữa, chúng bắt đầu cào bới đất và lao về phía nhóm người Chân Nguyệt. Chân Nguyệt buông tay, một mũi tên bay thẳng vào một con sói, khiến nó ngã lăn trên đất, nhưng chỉ một lát sau nó đã đứng dậy, gầm gừ nhìn nàng và tiếp tục lao tới.

Chân Nguyệt nhanh chóng tránh đòn tấn công, b.ắ.n tiếp một mũi tên nữa nhưng con sói lần này tránh được.

Chân Nguyệt xoay người trốn sau thân cây , Kiều Tam vung khảm đao tiến lên trợ giúp, cố đẩy lùi con sói nhưng nó hung hăng nhìn Kiều Tam, rồi sau đó nó lại vẫn nhìn chằm chằm Chân Nguyệt.

Ngay lúc đó, Chân Nguyệt sau thân cây bất ngờ chuyển động tay, con sói bất ngờ ngã xuống. Nhân cơ hội, nàng b.ắ.n thêm một mũi tên, trúng ngay mắt con sói, khiến nó gào lên đau đớn. Kiều Tam vung đao c.h.é.m mạnh vào thân con sói, kết liễu nó.

Sau khi g.i.ế.c được con sói, cả hai tiếp tục hỗ trợ nhóm người còn lại. Một người bị sói cắn trúng, suýt bị cắn đến chết. Kiều Tam lao tới c.h.é.m mạnh vào con sói đang tấn công, trong khi một mũi tên của Chân Nguyệt cũng bay trúng mục tiêu. Hai con sói nữa ngã xuống.

Ba con sói còn lại cũng bị tiêu diệt nhờ sự hợp sức của bọn Kiều Phong.

Ba người trong nhóm bị thương, Kiều Phong nhanh chóng bảo mọi người băng bó vết thương: "Nhanh lên, ta lo bọn cướp sắp đuổi tới!"

Chân Nguyệt vội vã quay lại phía sau, Tiểu A Sơ thấy nương trở về, nhưng nhìn thấy trên người nàng có dính máu, lập tức òa khóc

Chân Nguyệt an ủi,"Nương không sao, không phải m.á.u của nương. Chúng ta phải đi nhanh thôi, bầy sói đã bị tiêu diệt."

Kiều Trần thị đỡ Tiền thị, Kiều Đại Sơn và Kiều Tam nhanh chóng chuẩn bị xe. Mọi người tiếp tục đi về phía trước.

Bọn Kiều Nhị cũng chạy thật lâu, cuối cùng cũng băng qua sông, nhưng họ cũng chưa biết người trong thôn đã chạy trốn đi đâu rồi.

"Chúng ta nên đi theo hướng nào?" một người hỏi.

Kiều Nhị đáp: "Chắc chắn họ đã vượt sông sang phía bên kia. Cứ đi thẳng về phía trước, chúng ta sẽ gặp được họ."

Trong khi đó, đám cướp truy đuổi suốt một thời gian dài mà vẫn chưa bắt kịp nhóm chạy trốn. Sau nhiều giờ lăn lộn, ai nấy đều đã thấm mệt.

"Lão đại, bọn họ chạy xa quá rồi, có nên tiếp tục đuổi nữa không? Mọi người dường như đã mệt lắm rồi." Một người trong đám cướp thốt lên, bởi việc leo núi thật sự vắt kiệt sức lực.

Bình Luận (0)
Comment