Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 544

"Nhanh tay lên nào, làm xong rồi thì các ngươi đến nhà ta ăn cơm, đò ăn do nương tử nhà ta làm có hương vị ngon lắm," Kiều Triều nói với mấy vị Bách phu trưởng.

"Yên tâm đi, chúng ta sẽ cố gắng hoàn thành trong hai ngày tới."

"Chúng ta đến thì không thể đi tay không đến được. Chúng ta sẽ vào rừng săn chút đồ."

"Không thành vấn đề."

Hai ngày sau, con đường cuối cùng cũng thông. Kiều Triều cưỡi ngựa, dẫn theo một nhóm người tiến vào thôn, trong đó có cả Hồ lão đại.

Khi vừa vào thôn, đã có người nhìn thấy: "Kiều Đại đã về!"

"Kiều Đại trở về rồi!"

Hồ lão đại vội thêm: "Còn có ta đây!"

Kiều Triều cưỡi ngựa về đến nhà, thấy Tiểu A Sơ đang ngồi dưới mái hiên gặm nửa trái dưa leo, mặt mũi dính đầy hạt dưa leo.

Chân Nguyệt đang múc nước, chuẩn bị làm tương đậu nành vì bây giờ trong nhà đã không thiếu muối. Tiền thị cũng đang ở bên cạnh Chân Nguyệt giúp đỡ, còn Tiểu Hoa thì đang trông A Trọng. Kiều Đại Sơn cùng mọi người đã xuống ruộng làm việc, Mạn Châu ngồi bên may vá.

"Cốc cốc cốc!" Có tiếng gõ cửa, Chân Nguyệt định ra mở thì Kiều Triều đã đẩy cửa bước vào, nói lớn: "Ta đã về rồi!"

Chân Nguyệt chạy đến: "Kiều Đại, cuối cùng huynh đã trở về!"

Kiều Triều đáp: "Ta có mang theo vài người nữa." Phía sau hắn là khoảng mười mấy binh lính.

Chân Nguyệt gọi: "Nhị đệ muội, mau ra pha chút nước đường." Tiền thị vội chạy vào bếp.

Chân Nguyệt cũng mang ghế ra: "Mọi người mau ngồi, uống chút nước đi."

Mạn Châu cũng chạy ra giúp đỡ.

Mấy người lính tự mình lấy ghế, nói: "Tẩu tử, không cần vội, chúng ta tự lo được."

Tiền thị mang nước đường ra, còn rửa sạch một ít trái cây hái từ trên núi.

Các binh lính uống một ngụm, phát hiện nước đường rất ngọt, ai cũng cảm thấy ngon lành!

Tiểu A Sơ thấy vậy cũng chạy đến bên Chân Nguyệt. Kiều Triều đưa tay ra, bé liền nhảy vào lòng hắn, gọi: "Cha!"

Kiều Triều nhẹ nhàng lau mặt cho con: "Con đang ăn gì đó?"

Tiểu A Sơ giơ nửa trái dưa leo lên, Tiền thị vội mang thêm một ít dưa leo sạch sẽ ra. Dưa leo trong nhà chỉ cần ăn sống đã rất ngon.

Kiều Triều chia dưa leo cho mọi người: "Ăn đi, dưa leo nhà ta trồng, không giống với bên ngoài đâu."

Hồ lão đại vừa ăn vừa khen: "Ta biết rồi, đồ ăn nhà Kiều gia ta từng ăn qua, thật sự rất ngon." Hắn cắn một miếng giòn tan: "Đúng rồi, chính là vị này!"

Những người khác cũng lấy dưa leo ăn thử, cũng không thể phủ nhận, nó thực sự giòn và ngon miệng.

Kiều Triều quay sang Chân Nguyệt hỏi: "Cha nương đâu?"

Chân Nguyệt đáp: "Họ xuống ruộng rồi, nhị đệ và tam đệ cũng đi cùng."

Kiều Triều nói: "Tối nay mấy huynh đệ sẽ ăn cơm tại nhà, chắc phải nấu nhiều hơn một chút. Ta sẽ dẫn bọn họ vào rừng săn thú, trong nhà chỉ cần chuẩn bị rau xanh là đủ."

Chân Nguyệt gật đầu: "Được! Nhưng trong nhà có lẽ không đủ thức ăn, để ta qua nhà hàng xóm mượn thêm."

"Ừm."

Kiều Triều ôm Tiểu A Sơ vào lòng: "Ta dẫn thằng bé theo."

Chân Nguyệt: "Nó còn nhỏ, có vướng bận không?"

Kiều Triều cười: "Không nhỏ, để con làm quen với việc rèn luyện dần dần. Nào, nhi tử, theo cha đi săn."

Tiểu A Sơ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, một lúc sau bé đã theo cha lên ngựa. Bé vô cùng phấn khích, miệng không ngừng hô: "Cha, ngựa! Đi nào, đi nào!"

Sau khi Kiều Triều rời đi, Chân Nguyệt cũng ra gọi Kiều Đại Sơn và mọi người về: "Kiều Đại vừa trở về, mang theo mấy người nói sẽ ăn cơm tại nhà mình. Họ hiện đang vào rừng săn, chúng ta phải chuẩn bị rau quả cho bữa ăn."

Kiều Trần thị nói: "Ai da! Vậy có cần g.i.ế.c gà nhà không?"

Chân Nguyệt đáp: "Không cần đâu. Họ đi săn sẽ có thịt, trước hết cứ chuẩn bị nhiều rau quả thôi."

Kiều Nhị nói: "Được rồi, đệ sẽ hái thêm rau về."

Vân Mộng Hạ Vũ

Chân Nguyệt nói: "Ta sẽ đi gọi bà Hồ đến giúp, Hồ lão đại cũng đã trở về."

Kiều Trần thị bảo: "Để ta đi, con lo việc khác đi, về trước mà chuẩn bị."

"Vâng."

 
Bình Luận (0)
Comment