Chân Nguyệt nhắc nhở: "Cái này không được ăn đâu. Ai ăn ta sẽ đánh."
Mấy hài tử đồng thanh: "Đã biết ạ -"
"Nếu muốn ăn đá, lần sau ta sẽ làm cho." Chân Nguyệt nói thêm.
Hôm sau, Chân Nguyệt làm tiếp, nấu chè đậu xanh rồi cho đá vào, mỗi người một chén, ai cũng cảm thấy sảng khoái, bớt đi hơn nửa cái nóng bức của cơ thể.
Lúc đi làm ruộng về, Chân Nguyệt hái một quả dưa hấu lớn, lấy ruột cho vào đá, làm thành nước dưa hấu, mỗi người một chén nhỏ, ngon mát.
Tiểu A Sơ uống xong còn muốn thêm, nhưng Chân Nguyệt không dám cho nhi tử uống nhiều: "Nếu đau bụng thì lại kêu, không thể uống quá nhiều."
Nghe vậy, Tiểu A Sơ chu môi, tỏ vẻ sắp khóc, nhưng Chân Nguyệt không chịu thua: "Không được khóc! Khóc thì ra đứng phạt úp mặt vào tường. Cha con nói con là nam tử hán, con thấy có ai là nam tử hán mà khóc không?"
Tiểu A Sơ lau nước mắt, nói: "Con không khóc."
"Đi chơi đi, lần sau nương lại làm. Bất cứ chuyện gì cũng phải có chừng có mực, có hậu quả con cũng không thể gánh vác được. Đây là nương dạy con, giờ con chưa hiểu thì không sao, lớn lên con sẽ hiểu."
Tiểu A Sơ ngơ ngác gật đầu, rồi chạy đi chơi tiếp.
Sau khi ăn dưa hấu, Chân Nguyệt bàn bạc với Kiều Nhị: "Ngày mai mang vài quả dưa hấu đi, tìm xem có ai muốn mua không, tốt nhất là có thể ăn hết trong một lần. Nhà mình dưa cũng đã đến mùa thu hoạch rồi."
"Vâng, đại tẩu."
Sáng hôm sau, Kiều Nhị mang theo vài quả dưa hấu lớn cùng một ít rau quả ra chợ bán. Đến nơi, Kiều Nhị vác dưa hấu đi tìm khách hàng, còn Kiều Tam thì ở lại quầy bán rau.
Kiều Nhị ghé vào tửu lầu nhà Chu gia hỏi xem họ có muốn mua dưa hấu không, nhưng quản lý quán nói rằng trang trại nhà Chu gia năm nay đã trồng dưa nên không cần mua thêm.
Dù vậy, Kiều Nhị không nản lòng, định đi tìm quán khác trong huyện, vì ngoài tửu lầu này, còn nhiều quán khác và cũng có thể thử hỏi những gia đình giàu có trong vùng.
Đang đi trên đường, bất ngờ một chiếc xe ngựa đi ngang qua, Kiều Nhị vội tránh sang bên. Từ cửa sổ xe, Chu Diễn trông thấy Kiều Nhị vác dưa hấu liền gọi: "Dừng xe."
Xe dừng lại, Chu Diễn thò đầu ra,"Kiều Nhị, phải không?"
Kiều Nhị ngẩng lên, vừa nhìn thấy thì rất mừng rỡ,"Chu thiếu gia!" Không ngờ Chu thiếu gia đã trở về.
"Ngươi vác dưa đi đâu vậy?"
Kiều Nhị đáp: "À, ta đem đi bán."
Chu Diễn liền nói: "Không cần bán đâu, ta mua hết. Từ nay về sau, nhà ngươi có dưa ta đều thu hết. Nhà ngươi trồng nhiều không?"
Kiều Nhị đáp: "Nhà ta có một mẫu đất trồng dưa. Năm nay dưa lớn tốt lắm."
Chu Diễn gật đầu: "Mấy quả này cứ bán cho ta trước, sau đó ta sẽ cho người đến nhà ngươi lấy hết những quả còn lại."
Kiều Nhị mừng rỡ: "Tốt quá, cảm ơn Chu thiếu gia."
Bán hết dưa, Kiều Nhị vui vẻ quay lại chỗ Kiều Tam, báo tin: "Ta gặp Chu thiếu gia, hắn trở về rồi. Hắn nói sẽ mua hết dưa nhà mình!"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Thật sao?!" Kiều Tam nghe vậy cũng rất phấn khởi.
"Ừ. Ta đến tửu lâu Chu gia, quản lý nói trang trại nhà họ không cần mua dưa nữa, không ngờ Chu thiếu gia lại muốn mua hết."
"Vậy thì thật là tốt quá!" Kiều Tam vui vẻ nói.
"Đúng rồi, ta phải qua chỗ mối lái để xem người làm. Đệ cứ trông hàng ở đây nhé."
"Được, nhị ca cứ đi đi."