Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 584

Dưa hấu của Kiều gia đã được người Chu gia chở đi hết từ hôm trước, giúp Kiều gia kiếm được một khoản kha khá. Kiều Trần thị thở phào nhẹ nhõm, vì trong nhà giờ đã có thêm nhiều miệng ăn, mà tiền bạc dù có nhiều cũng không đủ chi tiêu mãi.

Chân Nguyệt cũng hiểu tình hình kinh tế hiện tại không ổn lắm, nên đã quyết định mua thêm mười mẫu ruộng, trong đó ba mẫu là ruộng tốt, còn lại là ruộng trung bình.

Do thời gian gần đây có nhiều chuyện, khiến ruộng hoang cũng nhiều hơn, nên việc mua ruộng trở nên dễ dàng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mười mẫu đất này được chia đôi: một nửa để trồng lương thực, một nửa để trồng rau. Sau khi thu hoạch xong ở khu vực núi Háo Tử Sơn, Chân Nguyệt dự định tiếp tục trồng chè và loài cây tùng lam mà nàng mong muốn.

Vì vậy, mỗi khi Kiều Trần thị hay Kiều Nhị dẫn bọn Giản Thật vào núi, họ đều được dặn dò tìm cây tùng lam để đào về. Còn cây chè thì định mua sẵn ở huyện thành.

Lúc này, Giản nương tử đang chuẩn bị ớt để làm tương, vì tửu lầu Chu gia đã đặt thêm nhiều tương ớt, nên hôm nay cần làm một lượng lớn hơn.

Giản nương tử đã ở Kiều gia một thời gian nên cũng hiểu tình hình trong nhà. Kiều gia tuy cả nhà làm nông dân, nhưng khá giàu có. Hơn nữa, họ còn có một người nhi tử ở bên ngoài làm thiên hộ, từng về thăm nhà một lần, nên gia đình này cũng được coi như là người nhà quan binh.

Trong nhà, dù hai lão nhân trong nhà còn khỏe mạnh và có thể làm việc, còn có hai nhi tử ở nhà nữa, nhưng mọi việc lớn đều phải chờ đại thiếu phu nhân, tức là Chân Nguyệt, quyết định.

Vì biết ai mới thực sự là người nắm quyền trong nhà, nên Giản nương tử luôn nghe theo lời Chân Nguyệt, kể cả khi nhị thiếu phu nhân có gọi nàng ấy làm cái gì thì nàng ấy cũng luôn ưu tiên hoàn thành việc mà đại thiếu phu nhân giao trước.

"Được thôi, vậy ngươi cứ giúp đại tẩu trước," nhị thiếu phu nhân nói.

Giản nương tử thở phào nhẹ nhõm. May mà nhà này tuy có ba tức phụ, nhưng hòa thuận, không có chuyện cãi vã lục đục, nếu thật sự họ không hòa thuận thì đối với người hầu như nàng ấy cũng không phải chuyện tốt.

Giản nương tử đang thái ớt thì Tiểu A Sơ cầm một rổ tỏi chạy tới, ngồi xổm xuống bắt đầu bóc tỏi, vừa làm vừa nói với nàng ấy: "Thẩm ơi, nương con bảo lát nữa còn cần thái tỏi, con bóc trước giúp thẩm."

"Ôi, tiểu thiếu gia không cần làm đâu, đợi tiểu nhân thái ớt xong rồi sẽ tự mình lột vỏ tỏi."

Tiểu A Sơ lắc đầu: "Nương nói phải làm việc mới có tiền tiêu vặt."

Tiền thị ở gần đó cũng nói thêm: "Để cho nó làm đi, lát nữa ta sẽ gọi bọn Tiểu Hoa cùng giúp. Xong tương ớt thì cũng gần đến lúc nấu cơm rồi."

"Vâng"

Chẳng bao lâu sau, bọn Tiểu Hoa cũng được gọi đến để giúp đỡ.

Còn ở phía Kiều Nhị và Giản Thật, họ đang đi đến huyện thành mua hai con heo con cùng một số gà vịt để chuẩn bị nuôi thêm gia súc cho nhà.

Tất cả đều được mang đến khu vực núi Háo Tử Sơn để nuôi, tránh gây mùi hôi cho nhà chính. Nhưng khi Kiều Nhị cầm d.a.o và kim chỉ, nói với Giản Thật rằng lát nữa sẽ mổ heo và nhờ hắn ta giúp, Giản Thật hoàn toàn ngơ ngác, không biết phản ứng ra sao.

Giản Thật và Ngô Loan gắng sức giữ chặt con heo con, nhìn Kiều Nhị tay thoăn thoắt xử lý, cả hai đều cảm thấy hơi lạnh sống lưng.

"Lâu lắm rồi không làm việc này, tay có chút lạ, con heo này kêu thảm quá. Có lẽ lần sau phải mua thêm vài con nữa để luyện tập," Kiều Nhị vừa làm vừa nói, cảm giác giống như lần đầu tiên hắn làm việc này.

Giản Thật và Ngô Loan đứng bên cạnh nhìn nhau mà thầm nghĩ: ... Bị như thế này, sao con heo không kêu thảm được chứ? Họ nhìn mà cũng thấy có chút sợ hãi.

 
Bình Luận (0)
Comment