Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 129

Khi đầu óc Tống Thời Hạ trống rỗng, cô lại mơ mơ màng màng nghĩ xem có nên ngâm ít rượu thuốc cho Quý Duy Thanh uống để bồi bổ cơ thể hay không.

Nghe nói sau khi đàn ông ba mươi tuổi thì chức năng của cơ thể sẽ suy giảm, còn phụ nữ ba mươi lại như sói như hổ.

Vóc dáng anh đẹp như vậy, lỡ sau này chỉ có thể nhìn mà không được ăn thì sao, nhất định phải tiếp tục phát triển lâu dài mới được.

Khi cô buồn ngủ không mở nổi mắt nữa thì lại vươn tay đè lên cơ bụng của anh mà sờ soạng.

Quý Duy Thanh kéo tay cô xuống mấy lần nhưng chẳng làm được gì, cô lại sẽ mơ màng sờ tiếp.

Cuối cùng anh cũng đành mặc kệ cô, cũng không biết đây là thói quen kỳ lạ gì của cô nữa.

Mẹ chồng ở lại thêm ba ngày thì bị giục trở về, ba chồng không muốn ăn cơm ở căn tin nữa, đợi mẹ chồng về chăm sóc ông ấy.

Tống Thời Hạ lại quay về ngày tháng tự mình nấu cơm như trước, đã lâu lắm rồi cô không xuống bếp nên không quen lắm.

Khi mẹ chồng ở đây đều bảo cô giúp nhặt rau bưng đồ ăn, hoặc là mẹ chồng đi hái rau trong sân thì bảo cô canh bếp, không vì cô nấu ăn ngon mà để cô nấu hết cả ba bữa mỗi ngày.

Được mẹ chồng chiều chuộng đã quen, cô nhìn lại ba cái miệng gào khóc đòi ăn trong nhà, không so sánh thì sẽ không thấy khác biệt.

Tống Thời Hạ xuống tầng, vừa vuốt tóc vừa nói: “Hôm nay mẹ không muốn nấu cơm, các con muốn ăn gì?”

Quý Nguyên ngồi trên sô pha đợi cô, nghe thấy vậy thì bỏ lại anh trai, chạy đến lao vào lòng cô, cánh tay ngắn tũn ôm lấy cô, “Có phải mẹ ốm không ạ?”

Tống Thời Hạ than thở: “Mẹ không ốm, nhưng mẹ chẳng muốn làm gì cả.”

Quý Dương bỏ đồ chơi xuống: “Bà nội nói có thể ăn ở căn tin, ngày nào người lớn cũng phải nấu cơm rất vất vả.”

Không được, tới căn tin nóng lắm.

 

Tống Thời Hạ nhớ ra trong tủ lạnh vẫn còn thức ăn thừa.

“Hôm nay làm cơm rang trứng nhé.”

Chắc dưa chua trong bình vẫn ăn được.

Quý Duy Thanh đi từ trên tầng xuống.

“Để anh làm cho.”

Tống Thời Hạ nắm bàn tay nhỏ của Quý Dương:

“Ba nói để ba nấu cơm cho chúng ta, các con đã ăn cơm ba nấu bao giờ chưa?

Quý Nguyên lén lút nhìn trộm ba mình một cái: “Không ngon bằng mẹ nấu.”

“Hôm nay để ba nấu cho chúng ta ăn đi.”

DTV

Quý Nguyên úp mặt vào lồng n.g.ự.c mẹ, cậu bé không muốn ăn cơm ba nấu đâu.

Cô thả Quý Nguyên xuống: “Mẹ đi hướng dẫn ba, các con phải tin rằng cơm ba nấu rất ngon chứ.”

Thảo nào người ta nói thổi gió bên gối rất có hiệu quả, dù đàn ông có lạnh lùng đến đâu thì mang tai vẫn mềm.

Trước đây anh còn nói giặt quần áo nấu cơm là nghĩa vụ của người vợ, hiện giờ lại chủ động đòi xuống bếp nấu cơm, thay đổi cứ như hai con người khác nhau vậy.

Trong lòng Tống Thời Hạ vui mừng phấp phới.

Mẹ chồng đã dạy dỗ lại con trai, cô thế này không chỉ lấy Quý Duy Thanh mà còn lấy được một người mẹ chồng tốt nữa sao?

Nói là hướng dẫn anh, Tống Thời Hạ cũng thật sự đứng ở cửa vừa giải thích vừa chỉ dẫn anh nấu.

 
Bình Luận (0)
Comment