Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 136

Hàn Dung cực kỳ hài lòng:

“Chỉ cần con nhớ ba mẹ, thường dắt bọn trẻ về thăm là được rồi, không cần mang theo quà cáp, mẹ và ba con cũng không thiếu gì.”

Quý Duy Thanh đúng lúc phá hỏng bầu không khí: “Đây đều là tấm lòng của cô ấy, chuẩn bị mất mấy ngày đấy.”

Hàn Dung trợn mắt nhìn anh:

“Mẹ không biết đây là tấm lòng của Tiểu Tống chắc! Con có bao giờ nghĩ đến việc tặng quà cho ba mẹ đâu?”

Tống Thời Hạ mỉm cười giải thích hộ anh:

“Mẹ ơi, lần này mẹ trách nhầm anh ấy rồi, anh ấy mua một thỏi son môi cho mẹ, còn chọn cà vạt cho ba đó.”

Hàn Dung khẽ vỗ tay cô: “Mẹ không biết đây là do con dạy nó à? Nó đâu hiểu mấy cái này.”

“Brừm.”

Ngoài cửa lại có một chiếc xe hơi nhỏ chạy vào, ô tô vừa dừng lại thì đã có hai cậu bé và một cô bé chạy ào xuống.

“Bà ngoại! Bọn cháu đến rồi ạ!”

Con nhà chị cả chạy xuống, là một cặp song sinh và một cô bé.

Vóc dáng của hai cậu bé rất cao lớn, thời buổi này, trẻ con mạnh khỏe chứng tỏ gia cảnh của nhà đó không tồi.

Quý Nguyên vô thức trốn ra sau lưng mẹ, trông cực kỳ căng thẳng.

Tống Thời Hạ không hiểu cậu bé sợ cái gì, cô hơi nghiêng người che chở cho Quý Nguyên.

“Quý Nguyên, em trốn thì anh vẫn nhìn thấy em đấy, đồ thỏ đế nhát gan.”

Quý Nhiễm bước từ trên xe xuống: “Trần Học Dân, con muốn ăn đòn phải không?”

Trần Học Dân rụt cổ lại, Trần Học Nhân thấy anh trai bị mắng thì cũng không dám trêu chọc Quý Nguyên.

“A Thanh, đây là em dâu sao?”Đôi mắt Quý Nhiễm tỏa sáng, cô gái này xinh đẹp quá!

Tống Thời Hạ lần lượt chào hỏi: “Em chào chị cả, anh rể.”

Trần Khang gật đầu tỏ ý chào hỏi.

Anh rể khoảng chừng ba mươi tuổi, trên người có khí chất nghiêm túc và bệ vệ.

Anh ấy thoạt nhìn không giống một lãnh đạo nhỏ bình thường mà giống như phiên bản trẻ tuổi của những chủ lớn quyền quý mà cô từng tiếp đón.

Quý Nhiễm đối xử với con cái nghiêm khắc như khi đi dạy học, nhưng đối mặt với người nhà thì lại ấm áp như gió xuân.

Chị ấy chủ động nắm tay Tống Thời Hạ trò chuyện rất nhiệt tình.

Trần Khang thì nói chuyện với Quý Duy Thanh.

Trần Học Dân lén làm mặt quỷ với Quý Nguyên, Quý Dương lập tức tố cáo.

“Bác ơi, Trần Học Dân dọa em trai cháu.”

Quý Nhiễm lập tức vỗ lên lưng con trai một cái:

“Mẹ nói với con bao nhiêu lần rồi, không được Nguyên Nguyên, con muốn ăn đòn đúng không?”

Trần Học Dân sụt sịt nức nở: “Con đùa với em thôi, đâu có hù dọa em ấy đâu.”

“Con xem em trai trốn ra sau lưng mẹ của em ấy rồi kìa, như thế này mà là chơi với em à!”

Trần Học Dân muốn phản bác lại là do Quý Nguyên nhát gan, nhưng lại sợ ăn đòn.

Trần Học Nhân cảm thấy ấm ức thay cho anh trai.

Quý Nguyên và Quý Dương là đồ mách lẻo, lần nào cũng mách người lớn đến giúp, hại cậu bé với anh trai bị đánh.

Trần Tuyết Yến kéo tay áo cậu bé: “Anh ơi, đừng… đừng bắt nạt em trai.”

Trần Học Nhân đẩy cô bé ra: “Đồ nói lắp, đừng có phản bội bọn anh.”

Trần Tuyết Yến mếu máo muốn khóc, nhưng bị Trần Học Nhân kéo vào phòng, nếu mẹ thấy cậu bé bắt nạt em gái thì lại đánh cậu mất.

 
Bình Luận (0)
Comment