Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 168

Bà ta muốn mắng chửi Tống Thời Hạ, nhưng bị con trai trừng mắt liếc một cái nên sợ hãi rụt cổ lại.

Gã đàn ông kia nhìn chằm chằm vào Tống Thời Hạ:

“Có phải cô xúi giục Tú Chi ngoại tình không? Nhìn cô ăn mặc lẳng lơ như thế, chẳng trách Tú Chi lại học thói hư thân mất nết.”

Tống Thời Hạ bị sự vô liêm sĩ của gã làm cho tức giận tới bật cười, mặc váy dài quá gối còn bị nói là lẳng lơ á.

“Anh hay nhỉ, tự bản thân vô dụng thì lại đổ lỗi cho người khác, chẳng trách già đầu rồi còn muốn cướp vợ con của người ta. Anh nói tôi là bạn của Tú Chi, vậy anh có biết tôi tên gì không?”

Gã đàn ông siết chặt nắm tay, tức giận trừng mắt nhìn Tống Thời Hạ.

Gã phát hiện cô gái nhanh mồm nhanh miệng này cũng xinh đẹp lắm, bán tới mấy thành phố lớn khéo cũng kiếm được cả mớ tiền.

Có người nói:

“Đồng chí à, anh nói thế là không đúng, người ta ăn mặc như thế thì có vấn đề gì đâu?

DTV

Chính anh không giữ được vợ lại đi mắng người ta, có khi vì vậy nên anh mới không giữ được vợ đấy.”

Vốn dĩ còn có rất nhiều người đồng tình với nhà bà cụ kia, đáng tiếc bà ta mắng chửi tục tĩu, gã đàn ông này lại bặm trợn, không giống người tốt.

Ở đây, ngoại trừ gã đàn ông châm ngòi thổi gió ra thì tất cả mọi người lại càng đồng tình với người phụ nữ kia hơn.

“Dù là vợ chồng thì chúng tôi cũng không yên tâm giao người cho các người đâu, cứ để cho đồng chí công an xử lý đi.”

“Đúng đó, lỡ như về nhà, anh ta đánh c.h.ế.t vợ thì sao đây, nói không chừng lại hại chúng ta vào tù đấy.”

“Theo tôi thấy, nhất định là anh ta đánh đập vợ con, em gái kia chịu không nổi mới bỏ chạy.”

 

Công sức dẫn dắt của Tống Thời Hạ đã có tác dụng.

Chủ yếu là gã đàn ông này thoạt nhìn không giống người tốt lành gì, nên mới khiến mọi người thiên về phe yếu thế hơn.

Hàn Dung báo công an xong thì vô cùng lo lắng, vội vã gọi điện về cho ở nhà, nhờ Quý Học Nhai thúc giục gấp.

Chỉ 10 phút sau, đồng chí công an đã tới hiện trường.

Có người hét lớn: “Công an tới rồi kìa.”

Trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, Tống Thời Hạ vẫn luôn quan sát gã đàn ông kia.

Thấy công an tới, gã lập tức co giò bỏ chạy, Tống Thời Hạ lại tung tuyệt chiêu ngáng chân ra.

Đáng tiếc lần này ngáng chân xong thì chính cô cũng bị thương.

Cô khập khiễng được đỡ lên xe công an.

Đều tại gã đàn ông kia, xương cốt cứng quá cấn chân cô đau luôn.

Hàn Dung lo lắng muốn đi theo.

Hai đứa bé không biết chuyện gì xảy ra, tò mò ngồi trên xe công an nhìn tới nhìn lui, còn muốn sờ huy chương của đồng chí công an nữa.

Tiền Tú Chi ngồi ở sau xe công an, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, cô ôm chặt đứa bé trong lòng, xin lỗi Tống Thời Hạ: “Xin lỗi em, thật ra chị không phải vợ của quân nhân.”

Tống Thời Hạ lắc đầu: “Không sao đâu ạ, lúc đó chị nói như vậy là đúng rồi.”

Bà cụ kia bị dọa sợ, sau khi gã đàn ông tới thì nhiều lần muốn khuyên gã bỏ đi.

 
Bình Luận (0)
Comment