Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 198

“Con… con…”

Ánh mắt Hoắc Tuyền đảo loạn, không dám nhìn cô ta, trong lòng Trần Kiều đã có đáp án.

Trong lòng cô ta vô cùng phức tạp, thường nói mẹ kế rất khó làm, quả nhiên không sai.

Cô ta không thân thiết với con cái, cô ta chỉ nghĩ con cái chưa quen với sự tồn tại của cô ta.

Cô ta cũng muốn dạy dỗ con cái, đợi đến khi bọn nó chấp nhận cô ta rồi mới dạy bảo lại cẩn thận, không ngờ con gái lại nhiễm thói xấu đi trộm tiền.

Trần Kiều cười gượng gạo: “Tôi thay Hoắc Tuyền cảm ơn các cháu, các cháu đều là anh hùng cả.”

Trần Học Nhân được khen ngợi thì vẻ mặt đầy đắc ý:

“Cô không cần cảm ơn cháu đâu ạ, cô nên dạy bảo lại Hoắc Tuyền đi ạ, chúng cháu thấy cậu ta gặp chuyện thì giúp đỡ mà cậu ta còn nói đỡ cho mấy người kia.”

DTV

Trần Kiều cảm thấy trái tim lạnh buốt, cô ta có thể sửa đổi tính cách của cô bé này sao?

Tất cả phụ huynh đến đông đủ, nội dung tranh cãi là Trần Học Nhân cố ý gây sự hay là giúp đỡ người khác.

Hoắc Tuyền nói cô bé quen biết Dương Uy, đang đùa với bạn đừng xin tiền nữa.

Nhưng Trần Kiều lại nói Hoắc Tuyền ăn trộm tiền trong nhà thế là lại tranh cãi về chuyện tiền nong.

Hoắc Lễ đứng trong góp không ai chú ý đột nhiên nói:

“Tiền là do chị cầm, Dương Uy tống tiền bọn con ba lần. Lần đầu tiên là năm đồng, mẹ cho chúng con tiền, lần thứ hai và thứ ba là hai đồng.

Con với chị gái lấy từ trong túi ba, hôm nay chỉ đưa một đồng, Dương Uy chê bọn đưa ít quá, trong túi anh ta vẫn còn một đồng đó.”

 

Chẳng ai ngờ Hoắc Lễ sẽ đột nhiên nói chuyện, Hoắc Tuyền cũng không ngờ em trai lại vạch trần chuyện này.

Hoắc Tuyền nhận ánh mắt chất vấn của Dương Uy và các phụ huynh nên căng thẳng bật khóc: “Em nói ra làm gì, em có muốn đi học ở trường nữa không hả!”

Hoắc Lễ chậm rãi nói:

“Bọn họ sẽ không bao giờ biết thỏa mãn, chẳng lẽ chúng ta phải trộm tiền trong nhà mãi hay sao?”

Chân tướng mọi chuyện đã vỡ lở, Dương Uy bị mẹ kéo tai mắng chửi, các đàn em của cậu ta cũng đổ hết tội lên người cậu ta.

Tống Thời Hạ cười nói: “Nếu đã rõ mọi chuyện thì tôi sẽ báo công an, mọi người có ý kiến gì không?”

Mọi phụ huynh và trẻ con trong phòng y tế đều giật mình hoảng sợ, Trần Kiều là người đầu tiên ủng hộ việc này…

Cô giáo Triệu không muốn, bọn nhỏ chỉ giỡn với nhau thôi, cần gì phải báo công an cơ chứ.

“Có tí chuyện, mọi người lại thường xuyên gặp nhau, đâu đến mức phải báo công an chứ, đúng không nào?”

Cô ta đánh Dương Uy một cái nói: “Còn không xin lỗi rồi trả tiền lại cho người ta.”

Dương Uy tức tối lấy một đồng tiền từ trong túi ra ném xuống chân Trần Kiều, ương bướng hếch cằm lên trời.

“Xin lỗi.”

Trần Kiều khoanh tay mỉa mai:

“Đây là thái độ xin lỗi của con cô hả? Thằng bé như vậy tôi không yên tâm chút nào, lỡ sau này lại bắt nạt con tôi thì sao?

Con tôi chắc chắn không phải người đầu tiên bị con cô bắt nạt, báo công an đi.”

 
Bình Luận (0)
Comment